Tôi Đã Sống

7/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thầm yêu một người, vừa đáng mừng nhưng cũng đáng buồn, đáng mừng là vì sẽ mãi mãi không bị từ chối. đáng buồn là vì mãi mãi cũng sẽ không được chấp nhận. Thậm chí rằng tôi không thể nói tôi yêu anh,c …
Xem Thêm

Chương 3
Cơn mưa hôm nay lất phất như để thấm từng giọt vào trong trái tim mỗi chúng tôi vậy,khoảnh khắc này là gì đây…Tùng bước xuống đi ra gần tôi với vẻ mặt tức giận

_Ai đây ( Tùng hỏi tức giận)

_cái này,Cái chú này là anh trai bạn em ,nhà gần đây cãi nhau với gia đình thì phải ( tôi nói dối còn ông chú gục hẳn trên vai tôi)

_Vậy sao ,vậy sao lại ở đây lúc nửa đêm thế này

_tình cờ đi ngang qua thôi ,hình như anh ý ốm rồi bây giờ anh có thể giúp em đưa chú này đến viện không

_Sao em không gọi em gái cậu ta

_Em gọi không được cứ đưa vào viện đi đã rồi em quay về gọi sau…

_Nhà nào anh gọi cho

_Anh cứ đưa đi đã nào,chắc chú k muốn về mới thế này ( Tùng quay đi)

_Anh không tin em đang nói dối,em nên đưa cậu ta về thì hơn nghe lời anh đi ( tôi rút máy ra gọi cho mẹ chú nhưng bác k nghe máy)…

_Được rồi bây giờ đưa người này đến viện rồi em sẽ về ,em biết chú này ( Tùng giận dữ đi lên xe ,tôi dìu chú vào xe đầu chú tựa vai tôi)

_Em và hắn có quan hệ thế nào?

_Anh trai bạn em mà thôi ( tôi sợ tùng hiểu lầm) chú ý giúp em 1 lần em chỉ trả ơn thôi…( Tùng đi xe tới viện)…người chú ướt sũng mê man không biết gì nữa….Bác sỹ vừa tiếp nhận Tùng kéo tay tôi

_Về thôi ,họ sẽ tự liên hệ với người nhà ( tôi cho viện số bác gái)

_thật sao,tôi nhìn chú nằm bất tỉnh trên giường mà thấy lòng bồn chồn lo lắng cho 1 người dưng…( Thời gian như chậm lại Tùng kéo tay tôi đi còn tôi k quên ngoái lại nhìn chú nằm đó)…ra ngoài lên xe ,cả đoạn đường Tùng tức giận về tới cổng Tùng tiến tới ôm tôi

_Anh rất yêu em,em biết điều đó chứ,chúng ta hoà nhé được không em?

_Anh hiểu sai rồi chú đó chỉ là ( T ngắt lời)

_Anh biết dù vậy a vẫn gen nên anh hiểu cảm giác của em khi găp anh với người khác…anh xin lỗi ( Tùng dí môi xuống định hôn tôi né)

_Em biết roi em k giận đâu ,em đi thay đồ đây ướt hết rồi mai gặp anh sau nhé ( tôi vội xuống xe)…xe Tùng vừa đi tôi thật sự trong lòng hỗn loạn lúc này,tôi lại thấy lo cho ông chú đó,tôi lại mở cổng chạy đi ,mình chỉ đến xem bác gái đen chưa thôi ,mình đã giúp thì giúp cho trót đúng rồi,tôi bắt xe đến viện hớt hải,đến viện tôi chạy nhanh vào trong ,tôi ngạc nhiên khi thấy chú vẫn nằm đó ướt sũng người chưa ai cấp cứu cho chú,tại sao vậy ( tôi ôm mồm cố k rơi nc mắt)…chú nằm đó hốc hác râu ria quanh mặt ,có lẽ bao nhiêu ngày qua chú đã sống buồn bã lắm đúng không ( tôi sờ lên trên mặt chú gạt tóc nước mắt rơi xuống,rơi từng giọt lên khuôn mặt này,tại sao tôi lại khóc vì 1 người xa lạ)….tôi vôi đi lấy quần áo cởi bỏ áo thay cho chú,lấy khăn lau thân thể chú ,tôi ngại đỏ mặt nhưng bất đắc dĩ thôi mà Trà mạnh mẽ lên,đến khi thay quần tôi nhắm mắt,bên cạnh giường có bác gái lớn tuổi nói

_Thay quần mà nhắm mắt thế thì thay thế nào dc?

_cháu …( tôi ấp úng)

_Để cô thay cho ,giới trẻ lúc yêu mà giữ gìn là tốt con gái ạ,nhìn thế này chắc hai đua chưa có gì rồi ( cô cười cười)…tôi ra ngoài cô thay hộ xong tôi đưa chú đi chụp xét nghiệm đủ thứ…chỉ có điều anh ta dường như không muốn tỉnh lại,,,,

Bác sỹ: cậu ta bị viêm phổi rồi cần nằm đièu trị ít hôm ,tránh để mồ hôi hay ướt người nhé

_Vâng cám ơn bác sỹ…đưa anh ta về phòng tôi lau người,anh ta mê man tôi nằm tay a ta bóp chặt ,,,ngay cả khi ngủ anh ta cũng giật mình co ro mồ hôi vã ra k ngừng,tôi lau rồi xoa đầu) chú ngủ đi mọi chuyện hãy để mai rồi tính…tôi thấy ông chú nhăn mặt đau khổ sợ hãi,và rồi rơi nước mắt…cứ vậy tôi nắm chặt tay chú và vỗ tay nói nhỏ :” Hiện tại chú đang ngủ thì phải ngủ thật ngon chứ phải không nào?….”và như vậy đến 5h sáng điện thoại tôi reo,tôi vội tắt chuông,chú vẫn ngủ nhưng không còn mê man như hồi đêm nữa,,,bác gái gọi

_Trà à có việc gì vậy con bác giờ mới cầm điện thoại

_Chú,,,,chú Lâm đang ở viện ạ ( tôi ấp úng)

_Sao dc roi bác tới ngay đây ( cúp máy tôi sờ chán Chú có vẻ đã đỡ sốt rồi)…tôi ngồi nhìn gương mặt…rồi chợt nhớ ra gọi cho mẹ…

_Mẹ à sáng nay con đi sớm ( mẹ quát trên điện thoại)

_con lừa ai hả con nhìn xem mẹ gọi nhỡ cho con bao nhiêu cuộc …hư thật về ngay cho mẹ

_vâng ( tôi tiu nghỉu)…bác gái đi tới hớt hải …

_Lâm nó sao vậy con ,sao nó lại thành ra thế này con trai của mẹ ( bác ôm con khóc nức nở)

_chú ý gặp cháu ở cổng nhà cháu rồi ngất bị viêm phổi ạ…

_Sao nó lại tự hành hạ bản thân nhu vậy cơ chứ,con ơi là con …

_Bác đến thì cháu yên tâm rồi,cháu phải về rồi

_cám ơn con đa ở đây chăm sóc nó cả đêm bác không biết phải cám ơn cháu thế nào?

_có gì đâu ạ?

_Tại sao nó lại tìm cháu nhỉ?

_cháu cũng k rõ ( tôi gãi gãi đầu)…và tôi ra về khi anh ta vẫn đang ngủ,về tới nhà vừa vào cổng mẹ tôi đã lườm roi nói

_con giải thích đi,con đi đâu cả đêm qua sao con hư vậy

_bạn con bị chút tai nạn bị ngất nên con đưa vào viện,liên lạc cho người nhà không dc nên con ở lại sáng nay mẹ người đó đến nên con về

_thật sao ,con gái mẹ chưa đi đêm bao giờ nên mẹ tin con ( mẹ cười cười) chỉ gét cái tội gọi không nghe thôi nhé…

_Con xin lỗi con sai rồi mà

_đi thay đồ đi ,mẹ nấu cháo đậu xanh đấy

_mẹ nấu nhiều không ( tôi chợt hỏi to)

_Sao thế

_con mang cho bạn bát cháo được k ạ?

_Được con mang đi đi ,bạn bè giúp nhau mẹ k phản đối ?…tôi ăn vội vàng rồi mang cháo qua viện trc khi tới trường,vừa ôm cặp l*иg vừa thấy vui vui,cũng k hiểu tại sao vui…đến nơi tôi thấy Bác gái đang ngồi ngủ gật gù,trên giường k thấy anh ta đâu…tôi đặt âu cháo lên trên mặt bàn,bác gái mở mắt…

_Trà đến à con?

_Cháu mang cháo tới ,cháu đậu xanh mẹ cháu nấu ngon bổ lắm ạ,cháu mang tới rồi sẽ đi học luôn …

_cám ơn con gái nhé ( bà cười rồi quay sang) ơ Lâm nó đâu rồi con

_lúc đến con đã k thấy rồi Bác ạ ( Chú giường đối diện nói)

_Cái thằng cu ý nó dựt cả dây truyền dậy đi ra rồi vừa ra ngoài dc mấy phút thì cô gái này tới

Bác gái: hay nó đi vệ sinh,đang yếu thế đi đâu được…

_Vậy để cháu đi tìm,cháu cũng muốn đưa lại cái dây và nhắn lại lời của Bác trai cho con Bác…

_Được rồi ….bác sẽ đi khu A cháu đi khu B nhất định bảo nó về điều trị nếu không sẽ nặng lắm …

_vâng ( tôi chạy ra khuôn viên,ra tới sân vườn hoa cũng k có)…chạy hai vòng thở ra đằng tai vẫn không thấy đâu ,,,đứng chống tay nhìn lên khu nhà viện đang xây,,,đúng chú đang đứng từ trên nhìn xuống,k lẽ tư tử,,,,tôi đi lên chạy vừa thở,đừng nhẩy đấy xin chú ( tôi lầm bầm)…vừa lên tới nơi tôi thấy 1 người đàn ông ,tôi chạy tới thở rồi nói : “Chú gì ơi bình tĩnh đi,tại sao lại thế này đừng dại dột)…tôi chạy tới kéo tay quay lại không phải ông chú

Ng đàn ông: gì thế em gái anh đang hít thở mà,trêu anh à

_À xin lỗi cháu nhàm người ( rõ ràng thấy mà)…tôi quay lại nhìn chéo sang góc bên kia anh ta đang nhìn tôi chăm chú,tôi thở phào tiến tới thì từ sau Trang đến choàng áo cho Chú

Trang: anh choàng vào đi không lạnh ( cô ta quay sang nhìn tôi ,tôi nhớ lời bác dặn tránh xa cô ta nên cô ta bước tới tôi lùi lại) em đến từ bao giờ vậy ( tỏ ra thân thiện)…

_À em mới tới ,bác …bác gái tìm chú đấy ( tôi k dám nhìn anh ta và quay đi xuống)…chạy xuống tôi đã thấy Trang và anh ta đưng ở dưới) ô sao hai người nhanh vậy ( tôi vừa nói vừa thở)…

Trang: có thang máy mà em,trời ơi em nhễ nhại mồ hôi rồi kìa ( toà nhà gần hoàn thiện)

_À dế ư ( sao lúc tôi quay xuống chị k bảo đi thang máy quá náo) ….anh ta bước đi trong bộ dang râu ria rồi môi tái nhợt ,choàng áo bên ngoài nhưng dáng đi này vẫn có gì đó khién toi nhìn theo)…ra ngoài găp bác gái…

Bác gái: đây rồi con đi đâu thế,về ăn cháo đi Trà cất công mang tới đấy,ô Trang cũng tới rồi à sao con biết vậy ai bảo con đấy ( chợt chú nói đúng 1 chữ)

_Con ( ý anh ta gọi Trang)…tôi quay vào phòng lấy cặp …trong phòng k còn 1 bệnh nhân nào nữa,kì lạ họ xuất viện hết rồi sao…

Bác gái: để bác gửi con âu này sau nhé

_Không sao đâu bác việc nhỏ mà

Trang: Em ra ngoài đi chị có việc riêng gia đình cần nói riêng với nhau

Bác gái: việc riêng gì vậy Trà con đi trc đi ( bac gái k muốn tôi nghe)

_À vâng chau đi ngay đây…( a ta bc từ tolet ra chạm mặt nhau tôi quay đi ,anh ta nói vọng theo)

_Đừng để tôi găp lại cô nữa ( tôi đang định gào lên vì anh ta đến trc mặt mình mới đúng)…quay lại anh ta bước vào trong phòng…tôi đi xuống mà lẩm bẩm…ra ngoài cổng xe ô tô đi vao giữa sân toàn xe hạng sang đen bóng,,,gì vậy siêu sao nào xuất viện à ( nhìn đám người xĂm trổ,tôi rùng mình) …họ bắt chúng tôi đi cổng khác,tôi quay lại thấy bác gái chạy theo anh ta ,còn anh ta thay đồ mặc áo đen choàng áo đỏ đun bên ngoài đã cạo râu ,vẻ lịch lãm của ng đàn ông này cuốn hút tôi,đột nhiên tỉnh mộng vì tiếng bac gái nói lớn quát lên

_Nếu hôm nay con gia nhập với họ mẹ sẽ từ con luôn ,mẹ Xin con hãy suy nghĩ lại đi con đừng đi theo vết xe đổ cũ Được không con

Trang: kìa mẹ gia nhập có sao đâu mà lấy con là bố con sẽ giúp đỡ anh Lâm tương lai tươi sáng hơn mà

Lâm: mẹ chuẩn bị đi con sẽ kết hôn với Trang ,quyết định đã được đưa ra k cần bàn thêm ( a ta vô cảm bc lên xe) còn bác gái ngồi sụp xuống ôm tay lên ngực mà đau nhói gào tên con Lâm ơi Lâm con làm vậy khác nào gϊếŧ mẹ ( đám xăm trổ hô to ,chào mừng đại ca trở lại,tôi sợ ngạc nhiên)…chạy tới ôm bác gái

_Bác bình tĩnh đi bác ơi k bác lại ốm đấy ạ …

_con ơi bác phải làm sao đây…bác mất tất cả rồi ( rồi k hiểu sao thấy bác khóc tôi cũng khóc)…đưa bác lên taxi bác cứ bảo tồi di học đi bác ổn ,nhưng tôi biêt khi tôi đóng cánh cửa xe này lại bác sẽ lại khóc…đi học rồi tôi tự vỗ vào đầu mình…cái quan trọng đưa dây chuyền lại quên mất rồi Trà ơi là Trà ….3 tháng sau tôi gọi cho bác ,bác đều không nghe và không quên nhắn tin lại “Bác đi du lịch khi về sẽ gặp con”…còn Tùng phải đi sài gòn công tác …hôm nay Tùng về gọi tôi

_Anh xuông sân bay rồi tối nay găp nhau nhé

_Vâng ,a mệt không?

_Nhớ tới em anh đều không cảm tháy mệt mỏi ( tôi cười rồi cúp máy)…ở giữa sân trương tôi và Huyền nằm trên ghế đá…

Huyền: tối nay chiều cậu chứ

_Là sao ?

_còn trăng sao gì lão ý chờ mày bao lâu rồi,yêu mà đến hôn còn k cho ,mày muốn lão đi với gái mới chịu à

_thì tao chỉ muốn để dành cho đến khi kết hôn thôi

_cổ lỗ sĩ quá đấy,mày yêu ông ý mà và ông ý cũng vậy có gì đâu hãy thoáng lên,cái đó k xấu mà

_Uk thì tao k nói nó xáu chỉ là …thật sự muốn để dành ( tôi cười cười)…Tin nhắn ting ting của Tùng :” tối nay anh muốn em thật đẹp và có thể tin ở anh không ”

_” em không hiểu tin gì vậy”

_” a đặt phòng khách sạn rồi chỉ muốn ở bên em đêm nay”….tôi ngồi đơ người ngẩn tò te và kb trả lời thế nào ,Huyền giật máy

_gì mà mặt nghệt thế lão Tùng đúng không lão bảo gì?trời lão nói luôn roi này,chắc kiềm chế lắm rồi…

_Tao phải sao hả Huyền

_con sao chăng gì đi tân trang tối gặp chàng đi ông ý hết lòng còn mày tao thấy hời hợt nthe k tốt đâu

_nhưng tao chưa sẵn sàng

_nghe tao đi nào đừng nghĩ nhiều cho người mình yêu mà

_Thôi đi về ngủ giấc đã rồi tính

_tính gì nữa nghe tao ,tao yêu lão Mạnh cho lâu rồi vì yêu nhau ,yêu nhau thì thể xác k qtrong bằng con tim hiểu không?…và rồi tối hôm đó tôi trang điểm nhẹ nhàng,mặc 1 chiếc váy trắng xuông…

Mẹ: con gái mẹ xinh lắm,Tùng nó là đứa tốt tính đừng có nhõng nhẽo rồi phiền nó biết chưa?

_con có tính đó đâu mà mẹ

_cha bố cô ,từ ngày yêu hôm nay mới diện đẹp còn mọi lần như đàn ông ý

_con đẹp sơ khai mà mẹ ( tôi cười tươi rồi đi)…

Tùng mặc sơ mi xanh quần bò đứng sẵn ở xe cầm bó hoa tặng tôi

_Tặng em hôm nay em đẹp lắm…

_cám ơn anh ( tôi cười gượng thổi phù)…lên xe tới nhà hàng ăn

_Sau khi ăn tối chúng ta sẽ nghỉ lại khách sạn này luôn ( ăn ở nhà hàng khách sạn) em đồng ý không

_mẹ k cho em đi qua đêm đâu ( tôi viện cớ)

_Vậy 1 lúc thôi a muốn ở bên em ( tôi cười gượng đi xuống xe)…vào nhà hàng chúng tôi ăn và Tùng nhìn tôi hôm nay ánh mắt khác lạ,ánh mắt ham muốn khiến tôi thấy ngại …

_Chuyến đi của anh thành công chứ

_thành công ,anh chỉ muốn xong để về bên em ( toi cười nhét thịt bò ăn bị nghẹn Tùng rót rượu cho tôi) em uống đi ăn thịt bò uống chút rượu vang sẽ dễ tiêu hoá…tôi tu ực nhăn mặt …

_Tại ăn miếng to quá nhưng đồ ăn ở đây ngon lắm

_vậy sao em ăn nhiều vào…xong xuôi đứng lên tôi ngại vì vụ ở lại khách sạn,từ chối luôn cho đỡ khó xử

_em nghĩ em chưa sẵn sàng cho việc này

_tại sao? Em k yêu anh ( Tùng đặt dĩa xuống nhìn tôi )

_không phải tại vì em nghĩ chúng ta chưa kết hôn em hơi cổ hủ …

_vậy em nghĩ anh sẽ làm gì em,a chỉ muốn ở bên em mà thôi 1 chút thời gian riêng tư mà thôi ,anh hứa mà được không em ( tôi lúng túng thì có tiếng con gái đằng sau)

_Vào phòng mà không làm gì chỉ có con ngu mới tin ( tôi ngạc nhiên T đứng dậy )

Tùng: Trà em lên phòng trước đi,phòng 302 tầng 3 ,ra bảo lễ tân họ sẽ đưa em lên anh có vc riêng nói chuyện với cô gái này ( Ngân ngy cũ Tùng) em phải tin anh chứ cô ý đang cố phá hoại tình cảm chúng ta đấy

_Vâng ( vậy em lên trước ,tôi quay đi vì k muốn Tùng khó xử)

Ngân: em tin nó sao Trà ( T kéo tay Ngân đi)…tôi dc lễ tân đưa đi lên thang máy mở ra ,,,tôi k dám bước lên ,thụt chân lại…tôi quay đi ra ngồi ở sảnh chờ Tùng,thấy lâu tôi đi ra hỏi nhân viên khách sạn có thấy đôi nam nữ ( tôi tả tả) họ chỉ ra khu cafe ,,,đi qua tôi thấy Tùng đứng ngay sau lối thoát hiểm thang bộ ,,,đang định mở cửa thì thấy tiếng Ngân gào khóc la hét đập vào người Tùng…

Ngân: anh nói đi em mang thai roi giờ phải làm sao?( tôi ôm mồm)

_Em từng có ck rồi anh thật sự lúc đó chỉ vì bồng bột của đàn ông,a k yêu em

_anh nói vậy mà nghe dc à

_bỏ đứa bé đi ,a sẽ lấy Trà chúng ta nói chuyện sau đi a mệt lắm,em đừng làm tnay lần nữa nếu không em k thấy mặt anh nữa đâu

_Đừng a đừng bỏ em,em yêu anh mà Tùng ( khổ cái thân tôi éo ne cuộc tình rồi)…

_Anh sẽ không bỏ em,nhưng hiện tại em sẽ chỉ là 1 bí mật thôi hiểu k ( toi đạp cửa vào vả Tùng)

Tôi: em thật k ngờ ( T kéo tay toi)

_K như em nghĩ đâu ,lên nghỉ thôi

_Đến giờ này mà anh còn nói dc nvay sao,a thật sự quá đáng rồi đấy ( Ngân khóc tu tu)

_Người anh yêu là em ,em biết chưa a là đàn ông a cần xả anh chỉ coi cô ta là vậy thôi ( a ta tức lên trơn mắt lên đỏ mặt kéo giữ chặt tay tôi)…nào đi lên nghỉ thôi a sẽ nc sau

_bỏ ra em khinh anh ,còn Ngân sao a ăn nói nvay dược làm ng khác có bầu a còn muốn ở cạnh tôi là sao ( Tùng nhấc bổng tôi vác )

_đi thang bộ này luôn a hôm nay phải tâm sự với em

_buông ra đi ( Ngân giữ tay tôi)

Ngân: Trà bảo k thích rồi a đừng làm vậy,con bé sợ đấy ( tôi cắn tay anh ta đảy người rồi chạy ra ngoài anh ta đuổi theo)…ra ngoài cửa tôi va vào người đàn ông rơi túi cầm tay,anh ta nhặt rồi đưa cho tôi,Tùng chạy ra nhưng đang đông người nên lại nhỏ nhẹ

_Nào đứng lên đi thôi em ( tôi cúi đầu đi guốc bị trẹo chân)…xe đi tới tôi thấy người đàn ông nhặt túi đó bước lên xe ,tôi nhận ra đó là Lâm tôi vội vàng gọi to

_Chú Lâm ơi cho cháu đi nhờ về với ( cánh cửa xe oto dc mở ra,a ta đang ngồi đọc báo trong bộ vest lịch lãm ròi quay sang nhìn tôi)

_Rất sẵn lòng cho cô đi nhờ ,có vẻ như chung ta có duyên mời nhau đi nhờ xe thì phải ( a ta cười đểu)…tôi đứng dậy đi tập tễnh tay Tùng vẫn giữ tay tôi…

Tùng: a không để em đi được,anh yêu em Trà ạ anh rất yêu em (Ngân đứng ở sau nhưng sợ Tùng nên k dám nói)…thấy Ngân khóc hai người đàn bà chúng tôi bị anh ta trêu đùa ai anh ta cũng muốn có…

_Anh quá tham lam rồi chúng ta chia tay thôi kết thúc rồi

_không anh không yêu ai ngoài em được ( a ta ôm tôi giữ chặt)…

_ông chú làm ơn đưa cháu đi khỏi anh ta,làm ơn …

Lâm: tôi chỉ có lòng cho cô đi nhờ ,n vc khác k qtam lắm,tôi là người làm ăn mà ( a ta nhếch mồm)

_cháu sẽ trả chú bằng bất kì giá nào,chỉ càn đưa cháu khỏi anh ta

_có thế chứ giao dịch thành công ( lái xe của anh ta xuống gàn Tùng ,,,tôi giật tay Tùng chạy lên xe đóng cửa chốt chặt rồi ôm mồm khóc nức nở….( a ta chẹp chẹp lắc đầu rồi cười nhạt)…

_chú cười cái gì ( nức nở)…( lái xe lên xe chốt cửa Tùng đập cửa)

Tùng: em xuống đi tên đàn ông kia là ai,hoá ra em qua lại vs ng khác dối anh đúng không ( tôi quay đi ông chú gập báo)…

_Chà tình yêu thật là khiến con người ta cảm động ( a ta nói đểu rồi quay sang dí sát mặt tôi) giá cô phải trả khá đắt đấy

_cháu sinh viên đắt là bao nhiêu n quá sợ k có đủ ( tôi ấp úng anh ta cười và vẫn chưa cho xe đi Tùng vẫn đập kính bên ngoài)…

_tôi đâu có nói cô phải trả bằng tiền

_Vậy bằng gì ?

_Mày xuống xe đi ( ý nói lái xe)…a ta mở cửa ra ngoài đi sang bên tôi Tùng lùi lại,anh ta mở cửa cho tôi Tùng lao vào kéo tay tôi…

Tùng: em chúng ta nói chuyện đi ( lâm mở cửa ghế trc ý bảo tôi lên trước)…tôi sợ k dám ra Lâm kéo tay tôi ra tay tôi mỗi người cầm 1 bên tôi giật tay Tùng…..

_anh đừng nthe nữa tôi k muốn nhìn thấy anh nữa Tùng ạ ,anh k xứng với thứ gọi là tình yêu ( tôi bước lên xe Tùng giữ cửa) chú làm ơn đưa cháu đi luôn đi ( tôi khóc tu tu vì ức) …Lâm đap thẳng vào người Tùng rất mạnh và dã man,,,rồi đóng cửa xe lại ,Tùng đứng lên lào vào thì lái xe giữ Tùng…

Tùng: Đấu tay đôi với tao đi ( lâm cươi nhếch mồm rồi bảo Tùng)

_Hôm nay mát trời nên là tao tốt tính với mày lắm roi đấy,đàn bà thôi có gì mà mày mất bình tĩnh thế ,k yêu đứa này thì đứa khác

_ý mày là thế nào hả thằng chó nói rõ ra (Lâm phủi áo chô Tùng kéo) …a ta lên xe Tùng gào lên…em đi với hắn hôm nay anh sẽ gọi cho mẹ em ( lấy mẹ đe doạ)…xe phóng đi tôi vẫn dựa vào kính khóc tu tu…còn anh ta chẳng nói câu gì…điện thoại reo mẹ tôi gọi …toii alo

_con đi với ai hả,Tùng và con thế nào nó gọi bảo mẹ là con bỏ Tùng đi với tên khác là sao con

_Đúng vậy đấy mẹ,nhưng con đang về rồi con nói rõ vs mẹ sau ( tôi khóc thấm hết cả cuộn giấy trên xe)…đàn ông toàn tên khốn nạn,trừ bố tôi ra ( tôi nấc rồi kể kể)….xe dừng lại 1 căn nhà

_Đây là đâu vậy chú ,nhà cháu đi đường v cơ mà ( tôi quay sang thấy anh ta nhìn tôi rồi đột nhiên tiến gần hơn tôi sợ hãi,a ta hôn chụt vào mồm tôi rất nhanh)

_Nào bắt đầu trả giá thôi ( a ta hôn rồi nhếch mồm k chút biểu hiện)

_Chú làm gì vậy biếи ŧɦái ( a ta vuốt tóc tôi ra sau) tôi sẽ về nhà lấy tiền trả chú ( tôi mở cửa xe a ta giữ tay k cho mở )

_Tôi đâu có nói tôi cần tiền tôi nói vs cô rồi mà

_vậy chú cần cái quái gì vậy đừng làm cháu sợ ( toii gào lên)

_Thể xác cô chẳng hạn ( nói dứt câu anh ta với tay ôm tôi hôn tôi ghì chặt trong xe)….tôi thật sự tránh vỏ dưa gặp vỏ đạn luôn rồi …

– [ ]

---------

Thêm Bình Luận