Chương 3 "Cậu hôm nay rất kì quái."

Khi tắm Giản Nguyên Ninh cũng cực kì gian nan. Ngày hôm qua người kia bắn vào bên trong quá nhiều, chỉ dựa vào hắn ngón tay của hắn căn bản không ra. Hắn chân bủn rủn đến sắp ngất tới nơi, ở trong bồn tắm cũng quỳ không được, chỉ có thể dựa vào Hạng Tu mặc hắn ôm trong ngực cong ʍôиɠ để Lục Phi Ngữ đem thứ bên trong móc ra.

Giản Nguyên Ninh da mặt mỏng, nhìn đi nhìn lại thì cái tư thế này hắn thật muốn tìm cái lỗ để chui xuống. Hắn nhắm hai mắt đem đầu chôn ở trong l*иg ngực của Hạng Tu, có thể rõ rõ ràng ràng mùi hương thoang thoảng từ hắn phát ra, cũng có thể nghe được tiếng tim đập trầm ổn của Hạng Tu.

Hạng Tu ôm ấp thật ấm áp, Giản Nguyên Ninh mới cảm thấy có một chút cảm giác an toàn, liền đột nhiên bị ngón tay cắm vào ʍôиɠ làm cho cả người chấn động. Dãy nước lăn theo bắp chân rơi xuống bồn tắm, Giản Nguyên Ninh nghe phía sau mình Lục Phi Ngữ có chút oán trách mở miệng: "Nguyên Ninh, cậu cắn đến quá chặt, tay của tôi đều không động đậy được nữa."

Hạng Tu duỗi ra một cái tay đặt ở bên hông của hắn: "Thả lỏng."

Giản Nguyên Ninh nương cánh tay đang trụ vào vai Hạng Tu kéo bản thân không bị trượt xuống, theo bản năng rút cái ʍôиɠ. Nhưng hắn vừa mới chuẩn bị rút ra, đột nhiên bị Lục Phi Ngữ "Chát" một tiếng vang giòn đánh vào trêи ʍôиɠ hắn.

Giản Nguyên Ninh thiếu chút nữa nhảy cẩng lên khỏi bồn tắm, hắn quay đầu lại, đôi mắt trợn tròn, vẻ mặt tràn đầy bất mãn khiển trách nói: "Lục Phi Ngữ cậu làm gì vậy hả? !"

Lục Phi Ngữ bất động tay còn đạt trêи ʍôиɠ hắn, đến nửa ngày mới thu hồi tay sờ sờ mũi của chính mình lúng túng "Khụ" một tiếng: "Xin lỗi, theo bản năng..." Hắn bỗng nhiên đứng lên, "Hạng Tu, chúng ta thay đổi vị trí, anh qua đây đi."

Hai người đổi một chút vị trí, Hạng Tu hiển nhiên trầm ổn hơn nhiều. Hắn không nói một lời giúp Giản Nguyên Ninh lấy tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ bên trong ra, trong lúc nhất thời trong phòng tắm chỉ có truyền ra "tí tách" của tiếng nước, lại không có người mở miệng nói chuyện.

Giản Nguyên Ninh đầu ngộp trong quần áo Lục Phi Ngữ, hắn nhịn không được ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lục Phi Ngữ ánh mắt chăm chăm nhìn lưng mình, không biết làm gì ngẩn ra. Giản Nguyên Ninh nhìn hắn đến nửa ngày, hắn mới như mới vừa ý thức được cúi đầu đối mắt Giản Nguyên Ninh.

Lục Phi Ngữ theo dời tầm mắt, liền nhận ra được có điểm không thích hợp trong nháy mắt trở về: "Làm sao vậy? Nơi nào không thoải mái sao?"

Giản Nguyên Ninh nhìn hắn chằm chằm: "Cậu hôm nay rất kì quái."

Nụ cười Lục Phi Ngữ ngưng trệ trong nháy mắt: "Có sao? Tôi là đang lo lắng cho cậu mà." Hắn ôm Giản Nguyên Ninh trong l*иg ngực của mình nắm thật chặt, "Chút nữa tôi sẽ đi hỏi quản lại nhìn cậu như này rốt cuộc hôm qua đã cùng với ai... Tối hôm qua cô gái kia rất có vấn đề tôi sẽ giải quyết, có được hay không?"

Giản Nguyên Ninh đơn giản thuận đề tài của hắn nghĩ một hồi đi, đáy lòng hắn có chút ủ rũ: "Là cái chị gái đẹp kia có vấn đề sao?"

Phía sau Hạng Tu không biết tại sao bật cười một tiếng: "Này còn phải hỏi sao?"

Giản Nguyên Ninh: "... Nha."

Lục Phi Ngữ lập tức an ủi hắn: "Cậu đừng thương tâm, lần sau đi chơi chúng ta xử lí cô gái kia, có được hay không?"

Giản Nguyên Ninh than thở mà lắc lắc đầu: "Hay là thôi đi." Hắn cúi đầu liếc mắt nhìn chính mình không mặc quần áo, càng nghĩ càng thương tâm, "Chị gái kia cũng... thật là đẹp, tôi còn không biết chị ấy tên gì, làm sao chính là tên lừa đảo đây."

Hạng Tu lạnh lùng mở miệng: "Cậu làm sao sẽ biết nhất định là nữ nhân, cái ʍôиɠ cậu bên trong những thứ này còn có thể là nữ nhân lưu lại?"

Giản Nguyên Ninh bị ngón tay hắn đâm đến đỏ mặt, hắn không dám phản bác Hạng Tu, chỉ cúi đầu nhỏ giọng mở miệng: "Là chị gái ấy thật đẹp còn gì, ngực cũng là thật a."

Hạng Tu động tác ngừng một chút: "Cô ta cho cậu sờ soạng ngực của cô ta ?"

Giản Nguyên Ninh quay đầu liếc mắt nhìn hắn, đối đầu Hạng Tu có chút mặt âm trầm, hắn mờ mịt nhếch miệng: "Không có a."

"Vậy làm sao cậu biết ngực cô ta là thật."

Giản Nguyên Ninh có chút ngượng ngùng, xấu hổ cúi đầu: "Lúc nhảy không cẩn thận đυ.ng phải."

Hạng Tu mặt không hề cảm xúc nhìn hắn chằm chằm một chút, rút ngón tay mình đứng lên: "Tắm xong. Nước đều lạnh, đi ra đi."

——————

Lục Phi Ngữ: "...."

________________________________________________

Có ai tò mò về cô gái kia không ta...

Đúng là không có một chút tin tức về cô gái đó nhỉ..hưm