Chương 7

Rupert dường như cũng biết điều đó: “Rốt cuộc thì cô chẳng biết đầu tư là gì.”

Tôi phản bác: “Em biết điều đó là đúng. Vùng đất này không màu mỡ và không có con sông nào gần đó.”

Vì vậy, vùng đất này đã bị bỏ hoang và không được sử dụng trong suốt thời gian qua. Không có ai sẵn sàng mua nó. Tuy nhiên, có thể có thứ gì đó đáng giá rất nhiều tiền dưới mảnh đất này.

‘Có thể đó là một đống đổ nát chứa đầy những kho báu cổ bằng vàng?’ Chắc chắn là vậy. Tôi đã đọc về nó trong cuốn truyện.

‘Khoan, mình đã thấy nó chưa nhỉ?’ Tôi vội chữa lại sai sót của mình do sơ ý. ‘Không, là mình đã đọc về nó.’

“Việc sử dụng mảnh đất này như thế nào không quan trọng. Quan trọng là thứ bị chôn vùi ở đây.”

Ordin nghi ngờ hỏi “Có thứ gì đó đang bị chôn vùi ở đây?”

“Để trả lời câu hỏi đó thì tôi cần giải thích kỹ càng hơn, vì vậy xin đừng bỏ đi giữa chừng nhé.”

Đây là một lời cảnh báo cho Rupert. “Anh biết rõ hơn ta mà, trong thời cổ đại có ghi chép rằng lục địa được chia thành bốn vùng đất, nhưng bây giờ đã được gộp lại.”

Đột nhiên đến giờ giảng địa lý, nhưng may mắn là Rupert không làm gián đoạn như trước.

“Trong quá khứ, mỗi vùng đất trong số bốn vùng này bao gồm một loại năng lượng khác nhau, và vùng Ainel nằm trên biên giới của hai trong số bốn vùng đất gộp lại.”

“Vì thế nên đó là lý do vì sao cây trồng không phát triển tốt trên vùng đất mà ta chọn.”

Đất đai xung quanh khu đất tôi muốn mua đều rất cằn cỗi.

“Nơi ta nói đến bây giờ tương tự như vùng đất của Hầu tước vậy. Không, có khi còn tệ hơn. Vì nó là ranh giới giữa ba vùng đất.” Tôi cười toe toét.

“vì vậy, nếu muốn mua bây giờ thì giá đang rất rẻ đấy.”

Ordin sờ đầu như thể vừa nghe được một điều vô lí. “Rẻ chưa chắc đã tốt, nhưng nó phải hữu ích.”

“Như tôi vừa nói, việc sử dụng nó không quan trọng.”

Thật bất ngờ, Rupert đã đáp lại. “…Cô nói có thứ gì đó dưới lòng đất.”

“Đúng thế, em nhận được thông tin từ một người quen rằng có một chủng tộc tham lam chỉ sống ở vùng đất huyền diệu này vào thời cổ đại, chúng đã thu thập các kho báu, và người ta nói rằng khi chủng tộc đó chết đi, các kho báu với đầy vàng bạc vẫn còn bên cạnh thi thể của chúng.”

“Chủng tộc đó là gì?”

“Một chủng tộc nổi tiếng đến bất ngờ. Đó là rồng.”

Giống như thể loại hư cấu kì ảo trong phim truyện, rồng cũng nổi tiếng ở thế giới này. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn có thể thường xuyên nhìn thấy chúng. Chỉ là chúng thường xuất hiện trong các truyền thuyết hay truyện cổ tích, và những di vật quý hiếm thường được khai quật ở những nơi mà chúng được tìm thấy.

Hừm, nói một cách đơn giản hơn, mức độ quen thuộc của nó tương tự như “khủng long”.

Tôi tiếp tục giải thích về câu trả lời của mình: “Ý tôi là nếu cho người đào mảnh đất này, có thể sẽ tìm thấy ngôi mộ của rồng. Từ đó sẽ tìm ra tàn tích của châu báu. Hừm, không biết có xương rồng nhỉ?”

Trong truyện, nữ chính đã tạo ra một thanh kiếm từ chất liệu là xương rồng. Hai người đàn ông không thể dễ dàng bị thuyết phục dường như đã có rất nhiều lời chỉ trích nói lên điều này hoàn toàn vô nghĩa.

“Hệ sinh thái của loài rồng vẫn chưa được biết đến rộng rãi. Sao Hầu tước phu nhân lại biết điều đó?”

“Tôi không thể tin cô. Làm thế nào cô biết điều đó? Bên cạnh đó, những gì cô vừa nói chỉ là lý thuyết. Nó không thực tế.”