Chương 6: Hương vị "bào ngư" của em (hơi H)

Lê Khuynh vô cùng không tình nguyện đi vào phòng tắm, mang ra một cái khăn lông khô, đi tới trước mặt Lương Như Ý, đem khăn lông đưa cho cô ta.

Lương Như Ý tức giận cầm lấy, chỉ chỉ Trần Dịch đang đi vào phòng: "Tôi muốn anh ấy lau giúp tôi!”

Trần Dịch rất nhanh đã quay lại, lúc này anh đã thay một bộ quần áo ở nhà màu tro sạch sẽ ổn trọng, càng làm cho khuôn mặt anh tăng thêm vẻ đẹp trai, trẻ trung.

“Xin lỗi, tôi phải đi nấu cơm, cô lau xong không có việc gì thì nên về đi, Tiểu Lượng còn đang đợi cô về.” Trần Dịch dứt lời lập tức đi vào phòng bếp, bắt đầu chế biến hải sản.

Lương Như Ý ngồi một lúc, càng lúc càng cảm thấy mình là người thừa, tức giận đứng dậy nói phải rời đi.

Trước khi đi, Lương Như Ý dáng vẻ không vui liếc nhìn Lê Khuynh, hạ thấp giọng hỏi một câu khó nghe: "Cô có bị anh ta đυ. chưa?"

Câu hỏi khiến Lê Khuynh bất ngờ vội vàng cúi đầu né tránh, đối với cô mà cho dù ban nãy dươиɠ ѵậŧ của Trần Dịch không có tiến vào tiểu huyệt của cô, nhưng cô bị anh dùng tay xoa nắn đến cao trào phun cả nước, cô cảm thấy như vậy cũng coi như là bị anh đυ. rồi đúng không?

Cô đang do dự không biết nên dùng từ như thế nào, đã nghe Lương Như Ý hạ giọng nói:

“Vậy xem ra cô không đủ quyến rũ rồi, tôi cùng anh ấy làm cũng phải mấy trăm lần. Dươиɠ ѵậŧ của anh ấy cũng thật lớn, mỗi lần đâm tôi đều thật sướиɠ, muốn ăn anh ấy sao? Kêu tôi một tiếng chị, tôi liền dạy cho cô cách câu dẫn anh ấy."

Nói xong, Lương Như Ý lắc mông rời đi, Lê Khuynh lần nữa sửng sốt không nói nên lời.

Bởi vì lời nói của Lương Như Ý, cô đối với Trần Dịch có chút không vừa lòng, ban nãy nghe ngữ khí của anh hẳn là anh quen biết với nửa kia của Lương Như Ý, hình như gọi là Tiểu Lương, nếu là vậy thì vòng tròn quan hệ của anh thật loạn.

Chẳng lẽ hiện tại trong mấy vòng tròn bạn bè thịnh hành việc làʍ t̠ìиɦ với người yêu của bạn bè sao?

Hơn nữa, vòng tròn bạn bè của Trần Dịch đa số không phải người thường sao, người gọi là Tiểu Lượng chắc hẳn không phải là bạn của anh mà là đồng nghiệp sao!

Vừa nghĩ đến đây, Lê Khuynh đang ăn bào ngư hấp rất không tự nhiên nhìn Trần Dịch vài lần.

“Nhìn cái gì vây?" Trần Dịch sáng nay ở chợ mua rất nhiều hải sản, không nghĩ tới người có lộc ăn lại là Lê Khuynh, 10 năm không gặp vừa gặp đã ăn mất của anh mấy con bào ngư. "Bào ngư ăn ngon sao? Hả?”

Anh hỏi bất ngờ, giọng nói cũng rất dịu dàng, nói xong mắt anh mang như phát ra ánh sáng nhìn cô mang dáng vẻ chờ đợi câu trả lời của cô.

Tuy rằng hiện tại Lê Khuynh đối với anh âm thầm không hài lòng, nhưng cô ăn hải sản của anh, cũng không thể trực tiếp mở miệng chê không cho anh mặt mũi, vì thế cô gật gật đầu nói: “Ăn ngon!”

Anh bỏ ly rượu trong tay xuống, ánh mắt vẫn tiếp tục nhìn cô, chậm rãi nhuốm màu du͙© vọиɠ, “Phải không? Bào ngư ăn ngon lắm sao?”

Lê Khuynh nghe không ra ý tứ của anh, rất nhanh không thể chiến thắng ánh mắt anh, “Thật, bào ngư ăn rất ngon.”

“Anh cũng muốn nếm thử.”

Anh duỗi chân ra, đôi chân dài móc vào ghế của cô kéo sang bên người, động tác nhanh đến mức làm Lê Khuynh không kịp phản ứng, cả người cô đã bị anh ôm trong tay.

Tay anh ôm lấy eo cô, bắt đầu kéo hai chân cô sang, tách hai đùi cô ra, tay anh tách hai mép thịt huyệt hồng hào non mềm của cô ra, nơi đó đã sớm ướŧ áŧ không cần màn dạo đầu, anh có thể trực tiếp cắm vào tiểu huyệt của cô, có thể tưởng tượng nơi đó có bao nhiêu ẩm ướt có bao nhiêu ấm nóng.

Lê Khuynh vốn tưởng rằng anh thật sự muốn cắm vào, bởi vì vừa rồi Lương Như Ý khıêυ khí©h khiến cô muốn xem thử anh rốt cuộc dài như thế nào, nhưng nhắm mắt hồi lâu, cô chỉ cảm thấy được sống mũi cao của anh chạm vào lỗ nhỏ bên dưới.

Trần Dịch đang nhấm nháp tiểu huyệt cô, nhớ lại vừa rồi anh nói muốn thử xem mùi vị của bào ngư.

Hóa ra… Ý của anh chính là nói muốn thử mùi vị tiểu huyệt cô.

Vừa nghĩ tới đây, Lê Khuynh liền cảm thấy vô cùng thẹn, dưới sự trêu chọc từ môi lưỡi của anh, cả người cô không ngừng run rẩy, rất nhanh phát ra âm thanh rêи ɾỉ.

Thật thích, thật kí©h thí©ɧ, thật thoải mái, thật muốn anh đi vào sâu hơn.

Thẳng đến khi anh dừng động tác môi lưỡi lại, tay cũng không còn mân mê vυ" cô, cô đột nhiên cảm thấy cả người trống rỗng, thật khó chịu, a.

“Hóa ra bào ngư của em có mùi vị này.” Trần Dịch dùng ánh mắt trong suốt nhìn cô, “Muốn anh trai tiếp tục ăn tiểu huyệt của em sao?”