Chương 1 Anh ta tự nhận mình là gu của gay

Phương Mặc cau mày,nghe bên kia điện thoại tiếng gõ bàn phím tanh tách,dần dần không kiên nhẫn.

"Đừng làm ồn " cậu than thở "Ai mà không gặp mười bảy mười tám người thiểu năng trí tuệ như vậy trên mạng mỗi ngày,cậu có thể bận rộn với từng người được sao?"

"Chờ một chút" bên kia điện thoại vẫn là âm thanh bàn phím như trước BA~ BA~ vang," Đợi tớ mắng xong hai câu này nữa là được".

Phương Mặc bó tay rồi .

Cách đây vài giờ trước, Trâu Thuấn dùng một loại biểu tình làm cậu cảm thấy thập phần không khỏe ngượng ngùng mà nói cho cậu biết, có chút phiền não về mặt tình cảm muốn cùng cậu thảo luận.

Đối với bát quái nhiệt tình, Phương Mặc vui vẻ đồng ý.

Nhưng cậu không muốn đợi đến thời gian đã định để gọi điện, Trâu Thuấn bận đánh nhau với mọi người ở trên mạng nên không thể rảnh rỗi trả lời cậu.

"Chết tiệt, thật kinh tởm! Tớ sắp nôn!"Trâu Thuấn một bên đánh chữ ,một bên hò hét,"Khi nào thì nh8ững thẳng nam ngu ngốc x tự luyến này có thể thân thiện được một chút? ! "

Phương Mặc mờ mịt khó tránh khỏi tò mò: "Đến cùng là có chuyện gì vậy?"

"Tớ cho cậu địa chỉ, chính cậu tự mình xem, vừa nhìn liền hiểu! " Trâu Thuấn nói.

Phương Mặc cúp điện thoại và mở một liên kết website do Trâu Thuấn vừa gửi tới. Vừa nhìn rõ tiêu đề, cậu lập tức nhíu lông mày.

[ Lớn lên quá đẹp trai và quá được hoan nghênh là một loại thể nghiệm như thế nào ?]

Bên dưới câu hỏi có vô số câu trả lời. Đông đảo nam đồng bào lần lượt phát biểu ý kiến, tích cực bạo theo tiêu chuẩn cấp độ không đồng đều, hình ảnh thiên hình vạn trạng. Trâu Thuấn lại để cho cậu nhìn một trong những phản hồi. Có ít lượt thích,nhưng số lượng bài viết khá nhiều.

Chủ topic trả lời nói rằng chính mình lớn lên cũng không tính là rất tuấn tú,có lẽ là trên mức trung bình, cũng không biết tại sao được rất nhiều người cùng giới ưa thích. Quá nhiều sự theo đuổi và quấy rối từ đàn ông khiến anh khổ không thể tả, đến nỗi anh không khỏi nổi da gà khi nghe đến từ "GAY". Anh thực sự muốn biết mình đã thu hút những người này ở điểm nào, nếu như có thể anh hận không thể lập tức liền sửa. Được nổi tiếng nghe có vẻ là một điều tốt,nhưng chính mình không chào đón người hoan nghênh quả thực cực kỳ bi thảm,anh xin miễn thứ lỗi cho kẻ bất tài.

Lời này được nhìn thấy trong con mắt của một người hướng về người đồng tính,tự nhiên sẽ không thoải mái.

Càng làm cho người không nói nên lời chính là, người này không có phát ảnh chụp, lại còn đưa ra lý do khiến người không khỏi trợn mắt.

"Không phải tôi lớn lên không thể gặp người, những câu nói ở trên là thật. Tôi không dám đăng ảnh vì sợ các bạn nam đồng tính khi nhìn thấy sẽ có những suy nghĩ không đáng có với tôi,vì lí do an toàn vẫn là quên đi.

Phương Mặc trong đầu nhảy ra bốn chữ to: vô liêm sỉ.

Trong hàng trăm câu trả lời cho câu hỏi này,có quá nhiều minh chứng tiêu cực. Đủ loại đàn ông lập dị với hình dáng kỳ dị vá tính tình kỳ cục đã đăng những hình ảnh xấu xí khiến mọi người không thể nhìn thẳng vào họ quá ba giây,cho biết họ đã mê hoặc số lượng lớn người khác giới như thế nào. Xem kỹ lại sự việc, chẳng qua là " Cô bán vé đối với tôi nở nụ cười, cô ấy có phải hay không muốn cùng tôi kết hôn" hoặc là " Nữ đồng nghiệp hôm nay chủ động nói với tôi ba câu nói ,chắc hẳn đã đối với tôi tình sâu như biển".

Người này chắc chắn cũng hiểu lầm về ngoại hình và sức hấp dẫn của anh ta. Sẽ đem đối tượng não bổ thành đồng tính,ước chừng là tủ sâu hoặc chứng bệnh sợ đồng tính luyến ái.

Những người đàn ông tự luyến đáng xấu hổ khác hầu hết không quan tâm, ngay khi cả ai đó bí mật chế giễu họ,họ cũng không quan tâm vấn đề này. Nhưng đám người chán ghét người này còn cấp tiến hơn, ở khu vực bình luận tràn ngập các loại giễu cợt. Ngoài gay phẫn nộ, cũng có một số đông người qua đường sợ thiên hạ không loạn vào xem,đều đang hô hào muốn anh để lại ảnh chụp cho mọi người mở mang tầm mắt.

Phương Mặc nhanh chóng tìm được tài khoản của Trâu Thuấn trong đó,mắng được còn rất hăng hái,nói là xấu bức thẳng nam đừng có mộng xuân thu,nhìn thấy nam nhân đã cảm thấy đối với chính mình có ý tứ chỉ sợ là chính mình hoa cúc ngứa có rảnh cầm sầu riêng chọc chọc cũng tốt hơn ở chỗ này trước mặt mọi người phát xuân,còn nói nếu như lên ảnh chụp có thể làm cho hắn gà mà sinh ra một tia chấn động lập tức quỳ xuống nói xin lỗi gọi ba ba.

Này bình luận cuối cùng được người nọ trả lời.

"Đừng, đừng, đừng,không tin cũng được. Cứ coi như tôi đang nói nhảm,không sao cả. Anh gửi câu trả lời tương tự cho nhiều người khác. Nhìn như ôn nhu hiền hòa,kì thực càng làm cho người bốc hỏa lên ba thước. Cũng khó trách Trâu Thuấn tức giận đến mức hút thuốc, cứ phải cùng anh không chết không ngớt.

Trâu Thuấn gửi cho cậu một tin nhắn âm thanh: " Cậu nói xem người này có phải hay không đang tìm mắng! "

Phương Mặc trả lời trong tích tắc :"Phải "

Kỳ thực Phương Mặc cũng là một người cảm thấy bản thân rất được. Đương nhiên theo quan điểm của riêng cậu,đó là sự đánh giá nhận thức đầy đủ và khách quan về mị lực của chính mình.

Từ lúc bắt đầu hiểu chuyện , bởi vì cậu lớn lên có khuôn mặt dễ mến mà chiếm được không ít tiện nghi. Trong hai mươi năm cuộc đời, cậu đã nghe không biết bao nhiêu lời khen ngợi,từ hồi cấp hai đã trở thành ứng cử viên giáo thảo trong trường.

Nhưng dù như vậy,người theo đuổi cậu đồng tính cũng tốt khác phái cũng thế,số lượng cũng không đến mức khiến cậu phải khổ não. Là một thanh niên từ lâu đã nhận ra tính hướng của mình, cậu nhận biết nhiều người cùng giới cũng là chuyện bình thường,thế nhưng không đến mức nhìn thấy cái lớn lên đẹp trai thì không mặt không da mà dán lên. Đặc biệt thẩm mỹ ở trong giới trăm hoa đua nở,rất nhiều Gay có khẩu vị rất nặng, đều có thể cùng một người phát tình.

Phương Mặc cũng rất muốn trào phúng cái người thẳng nam tự luyến khó ưa này. Nhưng nhìn thế này, dù có mắng mỏ dữ dội hay quá đáng thì người này cũng không thể thành thật mà chụp ảnh được.

Sau nửa phút suy nghĩ, Phương Mặc trong lòng đã có một kế hoạch.

Cậu bật máy tính, đăng nhập tài khoản, tìm đến bài đăng này bắt đầu chỉnh sửa bài trả lời.

"Anh em tôi hiểu nỗi khổ của cậu,tôi cũng có phiền não giống cậu. Không hiểu tại sao luôn có đàn ông đối với tôi lén thầm thương trộm nhớ câu kết làm bậy thật không rõ ràng, nói ra người khác cũng không tin luôn nói là tôi tự cảm thấy bản thân quá tốt tự mình đa tình. Aizz...buồn a..!"

Ngay sau đó cậu nhận được vài câu trả lời, trong đó có cả Trâu Thuấn.

"Ồ,vị tiên sinh này,ngươi cũng không tiện đăng ảnh phải không? "

Phương Mặc nhịn cười, học ngữ khí của người nọ trả lời lại.

"Không phải không muốn, là sợ cậu sẽ yêu tôi. "

Chắc rằng Trâu Thuấn sẽ tức giận vì điều này,Phương Mặc đã nhanh chóng chụp ảnh lại gửi cho Trâu Thuấn.

"Đây là tớ,đừng vô tình làm thương tổn đồng đội!"

Trâu Thuấn lập tức trả lời lại một biểu tình bao anh da đen dấu chấm hỏi(???)

"Câu cá". Phương Mặc trả lời.

Làm mới một lần nữa, người kia trả lời lại.

"Không ngờ còn có người với tôi đồng bệnh tương liên, huynh đệ cậu cũng chịu khổ rồi."

Phương Mặc trả lời ngay lập tức.

"Đúng vậy a. Trời đất chứng giám, tôi thích chính là em gái mềm mại dễ thương a !"

"Hahaha ai mà không phải vậy chứ ".

Sau khi đi tới đi lui,hai người cứ như vậy tại khu bình luận mưa bom bão đạn không coi ai ra gì nói chuyện phiếm. Thấy đã đến lúc,Phương Mặc hỏi thông tin cá nhân của đối phương rồi bấm gửi tin nhắn riêng.

"Bạn tốt, tôi có một ý tưởng, cậu nghe một chút xem có hợp lý hay không. "

Sau khi gửi đi, cậu nhanh chóng nhận được hồi âm.

"Cậu nói xem? "

"Có thể giữa chúng ta có điểm chung nào đó, ví dụ như dễ dàng thu hút những người đó. Nếu có thể biết rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề, sau này có thể tìm cách hợp lý tránh xa một chút.

"Cậu nói cũng có lý. Nhưng chúng ta không phải Gay, làm sao biết điểm của Gay ở chỗ nào."

Phương Mặc nhấp vào album ảnh của chính mình, rồi chọn một bức ảnh đã chỉnh sửa kỹ lưỡng tự nhận quyến rũ vô cùng, cậu mô phỏng theo chụp một tấm ảnh chân dung với ba lớp bộ lọc nhưng nhìn vẫn rất tự nhiên, một bức ảnh đẹp trai năm sao, tự tin nhấn gửi đi.

"Cho cậu xem hình của tôi, có thể chúng ta chỗ nào đó giống nhau."

Nửa phút sau, đối phương trả lời lại.

"Bà mẹ nó! Huynh đệ cậu đẹp trai quá...! "

Phương Mặc cười nhẹ, vô cùng hài lòng với câu trả lời này.

Thực ra chỉ là câu cá mà thôi, không cần phải đăng ảnh của mình. Nhưng cậu muốn cho tên thẳng nam không phân biệt tốt xấu kia biết được vẻ ngoài đẹp trai thực sự là như thế nào.

"Còn được, cũng chỉ là trên mức trung bình chút thôi". Cậu giả mù sa mưa mà trả lời.

"Này là trên mức trung bình thì tôi còn thấp hơn dưới mức trung bình. Thành thật mà nói tôi cảm thấy ngoại hình chúng ta không có điểm gì giống nhau, xem ra đồng tính luyến ái có xu hướng thẩm mỹ rất đa dạng.

Cái tên thẳng nam tự luyến này lại trở nên khiêm tốn.

"Thật sao, để tôi xem một chút?" Phương Mặc vội nói.

"Cùng cậu so liền thành người qua đường, cậu đừng cười nhạo nhé". Đối phương trả lời.

Sau đó trước khi Phương Mặc thúc giục anh một lần nữa thì một bức ảnh hiện lên trong khung đối thoại . Sau khi ấn mở, cái phễu quay hai vòng, một thanh niên mặc áo phông trắng lúng túng mỉm cười trước ống kính xuất hiện trên màn hình máy tính của Phương Mặc.

Đây rõ ràng là ảnh do anh tự chụp, ánh sáng bình thường phông nền lộn xộn, trên và dưới đều không có chỉnh sửa.

Có một tin nhắn mới khác ở trong hộp thoại tin nhắn riêng, nhưng Phương Mặc không xem ngay lập tức. Cậu nhìn chằm chằm vào bức ảnh rồi từ từ đứng lên, im lặng nuốt nước bọt liếʍ liếʍ bờ môi, tim đập loạn xạ.

Đúng lúc này điện thoại đặt ở một bên rung lên, Trâu Thuấn gọi đến.

"Thế nào rồi, lừa được ảnh chụp rồi sao? Mức độ nào?"

Phương Mặc không có trả lời, trong lòng hoảng sợ không giải thích được.

Mức độ nào, chính là mức độ có thể khiến cậu với tiểu đệ của cậu có thể lập tức đứng lên tại chỗ.

Sao lại có người có thể đánh trúng vào tử huyệt của cậu thế này. Từng sợi tóc tí ti như đâm vào tim cậu, nụ cười ngượng ngùng của anh trông thật gợi cảm và quyến rũ, giống như máy truyền hormone vậy.

"Người đâu rồi, có nghe thấy không? Gửi ảnh cho tớ xem một chút ?" Trâu Thuấn thúc giục.

Không, không được. Phương Mặc cúi đầu ho khan một tiếng: " Thất bại, anh ta không để ý tới tớ. "

Không phải keo kiệt không muốn chia sẻ.

Cậu trọng tình trọng nghĩa, sao không có thể để cho bạn tốt của cậu cứ dễ dàng như vậy quỳ xuống gọi người khác ba ba được.

Phương Mặc vừa nghĩ vừa nhấp chuột phải vào bức ảnh lưu lại.