Chương 5.1: Nụ cười của người giàu

Vấn đề ở Thâm Quyến đã được giải quyết. Diệp Mặc báo chủ nhà mình sẽ trả nhà.

Chủ nhà của anh rất tốt bụng, hoàn trả lại tiền đặt cọc và ba tháng tiền thuê nhà cho Diệp Mặc.

Ngày hôm sau.

Nửa đêm, Diệp Mặc thu dọn hết đồ đạc vào không gian, bắt taxi đi thẳng đến sân bay Quảng Châu.

Không có chuyến bay trực tiếp đến Hoa Thành từ sân bay Thâm Quyến, chỉ có từ sân bay Quảng Châu.

Khi anh đến sân bay, trời vẫn còn tối.

Diệp Mặc nhận vé trước, theo dõi thời gian, làm thủ tục lên máy bay lúc 6 giờ.

“Này, Nhiên Nhiên”. Diệp Mặc tay không lên máy bay, tìm chỗ ngồi rồi gọi cho em gái mình là Diệp Nhiên.

Em gái của Diệp Mặc, Diệp Nhiên…

Tên hai anh em gộp lại, chính là Mặc Nhiên.

Em gái của Diệp Mặc tốt nghiệp năm ngoái và làm việc ở bộ phận vận tải của Công ty Hậu cần Hoa Thành.

“A?”

“Ngủ rồi à?” Diệp Mặc cười nói.

“Dậy đây. Anh đang trên máy bay à?”

“Mới lên máy bay. Nhớ đến đón anh, đừng tới muộn!”

“Được rồi.” Diệp Nhiên cười nói. “Anh về có mua quà cho em không đó?”

“Khi về anh sẽ mua cho em.”

“Em dậy ăn sáng rồi tới đón anh đây.”

“Không cần phải đi sớm như vậy. Được rồi, máy bay ở đây sắp cất cánh rồi. Trở về chúng ta nói chuyện sau.”

“Được.”

Diệp Mặc cúp điện thoại, ngồi trên máy bay đang chạy ra đường băng rồi cất cánh.

Mỗi ngày chỉ có một chứ chuyến bay từ Quảng Châu đến Hoa Thành.

Trên máy bay không có nhiều người.

Chuyến bay khởi hành lúc 7 giờ và có thể đến sau chín giờ.

Máy bay cất cánh.

Suốt dọc đường đều im lặng, sau chín giờ, Diệp Mặc có thể nhìn thấy Hoa Thành qua cửa sổ máy bay, một thành phố được xây dựng trên núi.

Hoa Thành là thành phố duy nhất trong nước được đặt tên theo các loài hoa…

Nhiều người không biết rằng Hoa Thành có một lượng lớn quặng sắt và quặng titan ở sâu dưới lòng đất.

Trong những năm đầu, cách đây khoảng mười hay hai mươi năm. Chất lượng không khí trong thành phố của Hoa Thành không được tốt.

Nhưng giờ đây thành phố nhỏ được xây dựng cực kỳ xinh đẹp và quyến rũ như chính cái tên của nó.

Mùa đông ở Hoa Thành được coi là rất ấm áp.

Tại các vùng núi rộng lớn xung quanh Hoa Thành, nhiều loại hoa dại mọc lên, các lễ hội hoa được tổ chức thường xuyên, quanh năm bao phủ bởi sắc hoa.

Khí hậu địa phương rất độc đáo và mặc dù năm trong Tứ Xuyên nhưng vẫn có thể trồng các loại trái cây nhiệt đới. Ví dụ như xoài, vải, lựu, mít và thậm chí cả dừa cũng có thể trồng được.

Hồi đó ông nội của Diệp Mặc bị lừa trồng gần 20 mẫu sầu riêng.

Cây sầu riêng được trồng thành công, cây mọc cao, nhanh lớn, ra hoa và kết trái. Nhưng quả sầu riêng sau khi kết trái được một thời gian sẽ tự rụng.

Hoa Thành nằm trong khu vực thung lũng khô nóng.

Nhiều người không biết đến vùng thung lũng khô nóng, theo nghĩa đen, thung lũng khô nóng là vùng thung lũng có nhiệt độ cao và độ ẩm thấp. Các thung lũng khô nóng hầu hết đều nằm ở vùng nhiệt đới hoặc cận nhiệt đới, là khu vừa giàu tài nguyên, ánh sáng và nhiệt độ, khí hậu nóng và không có mưa,…

Khu vực này tạo nên một thành phố có khí hậu độc đáo.

Nơi đây vừa có những ngọn núi dốc và cao mang đậm nét Tây Bắc.

Phong cảnh nơi đây thay đổi liên tục giống như đang đi trên tuyến Tứ Xuyên - Tây Tạng. Khung cảnh trải dài từ chân đến tận cuối trời, mang đến cảm giác mới mẻ, độc đáo cho những người mới đặt chân đến thành phố này.

Nhưng đẹp thì đẹp.

Mọi người sống rất thực tế.

Người giàu có thể cảm thấy thoải mái ở bất cứ nơi nào họ sống. Không có tiền thì dù có sống ở xứ sở thần tiên thì cuộc sống vẫn khó khăn…

Là một người dân địa phương, đôi khi Diệp Mặc cảm thấy mệt mỏi với những ngọn núi và những con đường quanh co ở quê nhà.

Không có nơi nào trên thế giới này là hoàn hảo, quan trọng là người sống tại đó và tâm trạng của anh ta cảm thấy thế nào.

Cũng giống như Thâm Quyến, Diệp Mặc đôi khi cũng có phàn nàn… nhưng anh đã sống ở Thâm Quyến bảy năm. Mức lương ở Thâm Quyến thực sự cao hơn nhiều cho cùng một công việc và cường độ làm việc so với những thành phố khác.