Chương 25.1: Xem mắt

Mười mẫu xoài được hái trong hai ngày, đồng thời cơ bắp khắp người Diệp Mặc cũng đau nhức. Diệp Mặc hiếm khi làm công việc đồng áng ở nhà và anh không thể chịu được mệt nhọc.

Mười mẫu xoài không phải là quá lớn so với những vườn xoài ở địa phương, nhưng nó có kích thước tương đương với một sân bóng đá tiêu chuẩn.

Nếu được trồng ở địa hình bằng phẳng thì mười mẫu xoài không phải là kích thước quá lớn.

Nhưng do được trồng ở khu vực đất có độ dốc cao nên phải mất hai ngày mới hái được 20 tấn xoài, lại còn phải vận chuyển xoài đã hái xuống dưới núi. Diệp Mặc cõng tổng được gần một tấn trên lưng, còn lại chủ yếu là do cha Diệp, chú hai, chú út của anh gánh.

Một vụ xoài bội thu quả là điều khiến cho mọi người đều đáng mừng.

Chỉ cần nghĩ đến độ dốc đất cao của khu vườn, Diệp Mặc quyết định đặt tên cho nó là “vườn cây ăn quả trên núi cao”.

Diệp Mặc còn cần phải lên kế hoạch chăm sóc cho vườn cây ăn quả của mình, và nên trồng những loại cây ăn quả nào để bớt mệt mỏi khi chăm sóc cũng như thu hái.

Nhà Diệp Mặc đã hái xong xoài Cát, cha mẹ anh đang giúp chú hai và những người khác thu hoạch xoài. Sau khi thu hoạch xoài cho nhà mình, khắp người Diệp Mặc đều đau nhức, đặc biệt là đùi khiến cho việc đi xuống cầu thang cũng khiến anh cảm thấy đau. Vì vậy, Diệp Mặc trở về nhà nghỉ ngơi.

Bang bang bang…

Cánh cửa bị gõ vang lên, kèm theo là giọng nói của Diệp Nhiên: “Anh ơi, mở cửa đi.”

Diệp Mặc đang lướt Tiktok, nhìn cô gái xinh đẹp đi tất đen, anh giật mình đứng dậy mở cửa: “Em đang làm gì vậy?”

Diệp Nhiên thở hổn hển nói: “Anh có muốn có bạn gái không?”

“Có thể cho anh yên tĩnh được không?” Diệp Mặc trợn mắt nói.

“Thím út nói muốn giới thiệu cho anh một người bạn gái. Mau đứng dậy, thay quần áo rồi đi xem mắt đi.” Diệp Nhiên hưng phấn nói.

“Địa điểm xem mắt ở đâu?”

“Mau thay đồ rồi đi vào trong thị trấn, họ đang đợi anh ở đó.” Diệp Nhiên thúc giục.

“Ta nói, em bận rộn 2 ngày không thấy mệt sao?”

“Chỉ là hái trái cây thôi, có gì mà mệt mỏi?” Diệp Nhiên khinh thường nhìn Diệp Mặc: “Đừng nói là anh mệt đến nỗi không muốn làm gì nhé?”

“Sao lại mệt mỏi.” Diệp Mặc gần như ngay lập tức đứng dậy: “Anh vẫn có thể làm việc rất tốt.”

“Anh đừng nói nhảm nữa, mau đi gội đầu, cạo râu và thay đồ đi.”

“Anh không đi có được không?” Diệp Mặc thật sự không nghĩ tới việc đi xem mắt. Trong thời gian mới về, mẹ Diệp thường xuyên nhắc nhở Diệp Mặc nên tìm bạn gái càng sớm càng tốt…

Lúc trước Diệp Mặc cũng đã từng xem mắt khi đang học lấy chứng chỉ lái máy xúc. Cô gái mà do bà mối trên thị trấn giới thiệu, đối phương nhìn cũng bình thường nhưng Diệp Mặc không thích cô ấy.

Anh bây giờ thực sự không muốn quen ai, vườn cây ăn quả còn đang trong quá trình xây dựng. Diệp Mặc nghĩ nếu sự nghiệp chưa thành công thì quen ai cũng chẳng có ích gì.

Hơn nữa, hiện tại anh đang có rất nhiều việc cần phải làm…

“Anh nhanh lên.” Diệp Nhiên đẩy Diệp Mặc vào phòng tắm: “Đừng để cho đối phương phải đợi lâu.”

“Muốn mai mối đối tượng cho tôi, ít nhất cũng phải báo trước cho tôi biết chứ…” Diệp Mặc đi vào phòng tắm, đánh răng, cạo râu và gội đầu… Sau đó anh đi vào phòng ngủ thay đồ.

Diệp Nhiên đã chuẩn bị xe cho Diệp Mặc ở tầng dưới.

Diệp Mặc lấy chìa khoá xe bán tải…

“Anh lái xe bán tải đi à?” Diệp Nhiên hỏi.

“Ừ, anh muốn đi vườn ươm mua một ít cây cảnh.” Diệp Mặc nói.

Diệp Nhiên ban đầu không có ý định đi theo, nhưng sau khi nghe nói anh muốn đi vườn ươm, cô liền nhanh chóng ngồi vào ghế lái phụ bên cạnh Diệp Mặc…

“Anh muốn mua loại cây nào vậy?”

“Anh muốn mua một ít cây giống nhỏ như cây nho, cây dừa, còn có một ít đỗ quyên trắng cùng hoa gạo.” Diệp Mặc nói: “Em đi xem thử trước đi.”

Hoa gạo… Thành phố Hoa Thành được đặt theo tên của loài hoa này.

Có rất nhiều cây hoa gạo mọc hoang ở Hoa Thành, đặc biệt ở các khu vực gần sông.

Trong thung lũng trạm thuỷ điện phía đông bắc Hoa Thành, trên sườn đồi có rất nhiều cây hoa gạo, đến mùa nở hoa cực kỳ đẹp.

“Mua cho em một ít hoa hồng và cây giống hoa hồng nữa.” Diệp Nhiên đưa ngón tay lên khoé miệng, nở nụ cười ngốc nghếch.

“Em không có tiền à?”

“Không có, trước đây em không có tiền tiết kiệm nhiều, em vẫn còn đang phải trả khoản vay mua ô tô.”

“Số tiền em còn nợ là bao nhiêu?”

“Hơn 60.000 tệ.”

“Vẫn còn nhiều như vậy?”

“Em mới lấy xe vào tháng 5, được chứ.”

“Một chiếc xe trị giá 110.000 tệ, nếu em còn nợ hơn 60.000 tệ cũng không phải là quá nhiều.” Diệp Mặc liếc nhìn cô: “Lát nữa anh sẽ đến ngân hàng chuyển cho em 200.000 trả khoản vay mua ô tô trước.”

“Hai trăm nghìn?” Diệp Nhiên rụt cổ nhìn Diệp Mặc.

“Dầu Diesel lần trước anh mua đã dùng hết, em hãy mua thêm một thùng nữa, nhưng nhớ chỉ nên mua 1 thùng thôi.” Diệp Mặc cảnh cáo nói: “Anh đã xem tin tức trên mạng, giá dầu có thể giảm trong năm nay.”

“Được.”

Gần đây giá dầu đã giảm một chút, xuống còn 6 nhân dân tệ một lít.

Tuy mức giảm không đáng kể, nhưng đây cũng là tin vui cho những người lái máy xúc, xe tải lớn.