Anh ấy vẫn còn hai mươi câu hỏi trắc nghiệm để làm!
Hai mươi câu hỏi này chiếm 40 điểm!
Mong muốn ban đầu của Lục Trần là vào Trường Đại Học Y, trường y khoa số một ở Trung Quốc.
Theo kết quả đánh giá thông thường của anh ấy, anh ấy chắc chắn 80% vượt qua bài kiểm tra sơ bộ.
Nhưng hiện tại ... trực tiếp mất đi 40 điểm!
Lục Trần gần như mất khả năng được nhận vào Trường Đại Học Y.
" Học sinh Lục Trần, em đừng quá buồn bực." Từ Lý an ủi," Năm sau kỳ thi đại học này có thể tiếp tục.
" Cảm ơn thầy, em hiểu rồi." Lục Trần cười nói.
Đối với những người khác, có thể có nhiều cơ hội.
Đối với Lục Trần, không có gì đảm bảo rằng sau khi đi thi, cơn đau đầu của anh ấy sẽ tái diễn.
Một năm nữa cũng không có ý nghĩa gì.
...
Sau khi ra khỏi phòng y tế, Lục Trần lập tức lấy điện thoại di động từ trong phòng chứa đồ .
Bật camera trước điện thoại lên, anh có thể nhìn thấy màu trên đầu màu xanh lá!
Chẳng lẽ để sống tốt, ai cũng cần một chút màu xanh trên đầu?
Lục Trần bắt đầu quan sát sắc màu trên đầu mọi người xung quan.
Xanh lá, xanh lá, xanh lá, xanh lá , xanh lá, vàng, xanh lá, vàng...
Lục Trần trong lòng ước định.
Trong số những người mà chúng ta nhìn thấy, hai phần ba có đầu màu xanh và một phần ba còn lại có đâù vàng.
Hiệu xuất định dạng của màu xanh và màu vàng là ngẩu nhiên hoàn toàn và không có luật lệ nào cả sao?
Tuy nhiê, nhận thấy hầu hết các người có màu vàng trên đầu là trung niên và người cao tuổi.
Các ứng viên nhỏ tuổi, hầu hết các màu sắc đầu tiên là màu xanh lá cây, rất ít màu vàng.
Trong lúc suy nghĩ miên man, Lục Trần bước ra khỏi cổng trường.
" Lục Trần, tôi tới rồi! "
Ở cổng trường, một cậu bé đeo kính đen, trong bộ quần áo thường ngày màu đen đang vẫy tay với Lục Trần.
Anh ấy tên là Châu Vĩ, bạn cùng lớp đại học của Lục Trần
Hai người có một mối quan hệ tuyệt vời và đều là sinh viên của một trường Đại Học Y Khoa.
Họ được chỉ định đến kỳ thi cấp hai này ở Giang Thành cùng một lúc, nhưng không ở cùng một phòng thi.