Chương 4: Màu đỏ của máu (phần 1)

Lục Trần nhìn qua đầu Châu Vĩ.

Màu của anh ấy cũng là màu xanh lá cây.

" Này Lục Trần, nảy giờ đi đâu mà lâu đế, sao bây giờ mới đi ra?"

Khi Lục Trần bước tới, Châu Vĩ đưa cho anh một chai nước khoáng.

" Đã 20 phút kể từ khi bài thi kết thúc. Nếu bạn không xuất hiện, tôi nghĩ bạn đã nộp bài trước thời gian."

Lục Trần lắc đầu cười khổ:" Gặp phải sự cố, nên mới chậm trễ."

"Lục Trần, vừa rồi anh có nghe nói có người ngất xỉu trong phòng thi không!" Châu Vĩ mặt phiến hồng," Nghe nói thí sinh căng thẳng quá, thật là khổ sở!"

" Nếu tôi bị ngất trong kỳ thi này, thì tôi phải đợi đến năm sau để đi thi lại."

" Ôi chất lượng tâm lý học sinh bây giờ tệ thật!"

" Này, Lục Trần sao hôm nay không nói chuyện? Giả bộ lạnh lùng?"

Châu Vĩ lẽn lút liếc nhìn Lục Trần bên cạnh, liền cảm thấy có gì đó không ổn, Lục Trần thường không lầm lì như vậy!

"Chẳng lẻ ... Chẳng lẻ..."



Châu Vĩ đột nhiên nghĩ đến một khả năng.

Cổ lạnh, cái trán hơi lạnh, bước chân dừng lại:" Lục Trần, không lẽ ... cậu..."

Sắc mặt u ám, Lục Trần dừng lại, quay đầu nhìn Châu Vĩ, nghiến răng nói từng chữ một.

" Đúng vậy, người có tâm lý cực kỳ kém này là tôi."

" Hiểu lầm, hiểu lầm!" Châu Vĩ nói nhanh, đồng thời nhìn về phía Lục Trần," Vậy hiện tại cậu có ổn không?"

" Không sao, là chuyện cũ, hiện tại mọi chuyện đều bình thường." Lục Trần cong môi.

" Thật là đáng tiếc." Chu Vĩ thở dài.

" Cái gì?" Lục Trần nhướng mày, " thế này, thật tiếc cho cậu? "

Lục Trần lắc đầu: " Đại học Y chắc chắn sẽ không vào được đâu. Lúc đó chúng ta hãy xem cách điều chỉnh. "

Với 20 câu hỏi cuối cùng chưa được trả lời, Lục Trần đã ước tính sơ bộ số điểm của mình, khoảng 360 điểm.

Đối với xét tuyển vào đại học y khoa, 360 điểm đã là mức điểm cao, đủ để lọt vào ngưỡng điểm của một số trường y khoa top đầu.

Tuy nhiên, đó là ở một số trường y thông thường còn trường y khoa top 1 ở Trung Quốc, có điểm số xét tuyển vào những năm trước khoảng 380 đ