Chương 3

Giang Tiểu Li phát hiện mình cùng Lê Hồng Anh là bạn cùng phòng. Hơn nữa, phòng ngủ bốn người lại chỉ có hai người bọn họ ở. Giang Tiểu Li là ngày hôm qua bị ép tiến vào, mà những người bạn cùng phòng khác... đã nộp đơn xin chuyển phòng ngủ.

Khuôn viên này, không, lớp học này, dường như đang nhắm đến Lê Hồng Anh. Bắt nạt học đường? Giang Tiểu Li không thể không bắt đầu quan sát Lê Hồng Anh.

Nhưng Lê Hồng Anh cư xử rất bình thường, ngoại trừ việc không thích giao du, độc lai độc vãng ra thì không khác gì một học sinh trung học phổ thông bình thường. —— Mà cho dù cô ấy không muốn độc lai độc vãng thì cũng không có người nguyện ý đến gần cô.

Lê Hồng Anh. Giang Tiểu Li không nhịn được viết cái tên này lên, từng nét một, là dạng chữ Khải nhỏ ý nghĩa sâu xa.

Buổi tối tự học kết thúc, các học sinh lần lượt bắt đầu trở về ký túc xá. Lê Hồng Anh vẫn đang làm bài, cô rất nghiêm túc. Giang Tiểu Li chỉ có thể ngồi chờ, cô không biết ký túc xá của mình ở đâu, trên điện thoại cũng không viết gì, chỉ có thể đi theo Lê Hồng Anh. Nàng đã sớm trả lại hết những kiến thức cho thầy vào ngày mà kỳ thi đại học kết thúc, hôm nay làm bài tập chỉ có thể gãi đầu bứt tai cắn bút, nếu Lê Hồng Anh không rời đi, nàng chỉ phải giả vờ ngồi ở đây viết vớ vẩn.

"Két", là âm thanh ghế bị dịch chuyển.

Giang Tiểu Li không nhịn được quay đầu, đã nhìn thấy Lê Hồng Anh với cặp sách trên lưng đi tới, và dừng lại trước mặt cô.

"Sao, làm sao, có chuyện gì không?"

"Đi thôi." Lê Hồng Anh nói, "Cùng nhau trở về nhà trọ."

"Okla!" Giang Tiểu Li hai mắt sáng lên, thu dọn bài tập đi theo Lê Hồng Anh ra khỏi cửa. Lúc nàng thu dọn đồ đạc Lê Hồng Anh còn cẩn thận đóng cửa sổ phòng học, chờ khi nàng đi ra ngoài, Lê Hồng Anh tắt đèn và đóng cửa, sau đó đi lên trước dẫn đường.

Cô không tán gẫu với Giang Tiểu Li khiến một người đã từng có khuê mật thời trung học như nàng có phần không thể thích ứng, chỉ đành phải ủ rũ đi theo sau.

“Đây là giường của cậu.” Sau khi trở lại ký túc xá, Giang Tiểu Li ở phía sau đang nhớ đường đi và số nhà liền nghe thấy Lê Hồng Anh nói như vậy, khi nàng nhìn sang, chỉ thấy Lê Hồng Anh đã bật chiếc đèn bàn nhỏ, tiếp tục viết bài.

... Cho nên, là Lê Hồng Anh cố ý dẫn nàng trở về nhà trọ?

Có lẽ nàng có hơi tự luyến, nhưng Giang Tiểu Li đóng cửa lại, ngồi xuống chỗ của mình, len lén liếc nhìn Lê Hồng Anh đang nghiêm túc viết bài, đột nhiên nghĩ: Lê Hồng Anh... là một người tốt nha.

Ký túc xá này được bố trí giường và bàn, giống như ký túc xá năm đó của Giang Tiểu Li khi nàng học đại học.

Lê Hồng Anh là một người siêu yên tĩnh, vào ban đêm Giang Tiểu Li nằm lên giường hầu như không nghe thấy động tĩnh của Lê Hồng Anh. Hơn nữa, Lê Hồng Anh dường như không thích nghịch điện thoại di động cho lắm, nàng còn tưởng rằng mình sẽ nhìn thấy ánh đèn mờ trên giường Lê Hồng Anh, nhưng Lê Hồng Anh lại lập tức đi ngủ?

Giang Tiểu Li không ngủ được.

Thế giới không thể giải thích được, nàng cũng không nên mở cánh cửa đó! Sao nàng lại không tỉnh táo như vậy! Nàng trợn mắt nhìn nhìn chằm chằm trần nhà, không thể nhìn rõ gì cả trong khung cảnh tối đen như mực này. Thế giới trốn gϊếŧ... Giang Tiểu Li dùng mu bàn tay che mặt, nhỏ giọng thút thít, sao nàng lại xui xẻo như vậy!

Không xe, không nhà, không tiền, không đối tượng, chỉ là một người bình thường không thể bình thường hơn. Vé số cũng mua không ít nhưng chưa bao giờ trúng số, lại hết lần này tới lần khác đi nhà cầu liền giành được "giải nhất". Lúc trước đi học đều không quá nỗ lực, kết quả đến thế giới trốn gϊếŧ còn về trường cấp ba ma quỷ, ngày đầu tiên đã bị phạt đứng, cổng trường cũng ra không được, không biết khi nào sẽ chết……

Giang Tiểu Li càng nghĩ càng buồn, cảm thấy mình có lẽ là người xui xẻo nhất thế gian.

[Thấy phó bản dành cho người mới có độ khó quá cao nên sẽ cung cấp cho người chơi một vài nhắc nhở.]

Giang Tiểu Li lau nước mắt, vẻ mặt mờ mịt. Nhưng nàng nằm trên giường một lúc lâu cũng không thấy thanh âm kia nói gì nữa. Chẳng lẽ trên điện thoại? Giang Tiểu Li cẩn thận mở màn hình lên, quả nhiên, dưới số [7], phần thông tin người chơi có nhiều lời giải thích hơn.

Thời gian bảo vệ tân thủ: 7 ngày

(thời gian bảo vệ tân thủ: người mới tham gia phó bản lần đầu tiên sẽ được bảo vệ an toàn tuyệt đối, tối đa 7 ngày. Phụ thuộc vào độ khó của phó bản.)

Chút ít, nhắc nhở?

Giang Tiểu Li càng khóc lớn tiếng hơn.

Một giây kế tiếp, một bọc đồ nện trên đầu nàng. Giang Tiểu Li sợ hết hồn, phát hiện là một bao giấy... A! Nàng quên rằng trong phòng còn có Lê Hồng Anh! “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, cậu ngủ đi, tớ cam đoan không phát ra tiếng.”

" Ừ." Lê Hồng Anh tựa hồ trở mình.

Giang Tiểu Li cẩn thận mở khăn giấy lau đi nước mắt nước mũi, cẩn thận nhìn Lê Hồng Anh, chợt thấy trên đầu nàng hai chữ "Hồng y" sáng lấp lánh, trong đêm tối vẫn ánh đỏ rực.

... What the hợi?

Công viên giải trí Hồng Y - áo đỏ