Chương 6

Trong chốc lát đôi mắt Lý Trạch Giai đen như màn đêm, tay anh luồn vào từng sợi tóc, giữ chặt lấy phía sau gáy Kiều Diệp. Dươиɠ ѵậŧ to lớn đẩy vào trong khuôn miệng căn mịnh như nhung của cậu. Ra vào đôi môi màu hồng nhạt, hàm răng cậu cố gắng mở rộng hết mức để côn ŧᏂịŧ không cạ vào, nước bọt tiết ra làm ướt đẫm những đường gân trên côn ŧᏂịŧ, khiến nó trở nên trơn trượt. Côn ŧᏂịŧ đưa đẩy vào miệng nhỏ vô tình đưa mã mắt trượt trên cuống họng, mang đến kɧoáı ©ảʍ dâng trào.

Không biết đã qua bao lâu nhưng đầu lưỡi của Kiều Diệp đã tê dại, Lý Trạch Giai vẫn không có dấu hiệu xuất tinh, dươиɠ ѵậŧ to lớn đâm sâu vào cổ họng cậu hết lần này đến lần khác, Kiều Diệp thở hổn hển. Hai chân cậu bủn rủn ngồi trên mặt sàn, nước mắt sinh lý vô thức tiết ra làm mắt cậu đỏ ửng.

Gân xanh trên bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nhói lên dữ dội, Kiều Diệp một tay không thể nắm lấy, đành phải dùng hai tay cầm lấy thân gậy, dùng miệng liếʍ lên xuống, khi liếʍ đến gốc dươиɠ ѵậŧ, hai túi tinh hoàn đầy đặn thu hút sự chú ý của cậu, cậu khẽ vươn đầu lưỡi liếʍ láp, cầm lấy túi tinh hoàn ấm áp, hai tay vòng qua ôm lấy eo Lý Trạch Giai, nuốt hết túi tinh hoàn vào miệng, hàm răng cậu vô tình cạ qua lớp biểu bì, Lý Trạch Giai thở dốc: "Ngoan, ăn từ từ..."

Mái tóc dài của Kiều Diệp ngoe nguẩy trên người anh, cậu cúi đầu làm lộ ra mái tóc đen tuyền, vùi đầu vào giữa hai chân anh, tham lam hút lấy toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn lên mặt cậu, khuôn mặt Kiều Diệp đỏ bừng đến mờ mịt, cậu đang mυ"ŧ mạnh thì Lý Trạch Giai đột nhiên bế cậu lên, một tay giữ chặt mông cậu, áp cậu vào tường.

Chiếc quần sịp ren nhỏ bị Lý Trạch Giai xé ra, qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm, dải lụa dài từ trong lỗ nhỏ bị kéo ra, Lý Trạch Giai bóp mông cậu, ở bên tai cậu nói: "Tách hai chân ra, để chồng đυ. vào âʍ ɦộ nhỏ của vợ nào."

Kiều Diệp mở rộng hai chân của mình ra, lỗ nhỏ hoàn toàn lộ ra ngoài không khí, hai chân vòng qua eo Lý Trạch Giai rồi khóa chặt trên đó, cậu gần như có thể cảm nhận được hơi nóng từ côn ŧᏂịŧ của Lý Trạch Giai đặt trên nơi nhạy cảm của mình.

Lý Trạch Giai lấy bαo ©αo sυ trên bệ cửa sổ, trước khi xé bao bì, Kiều Diệp đã nhanh chóng giật lấy nó và ném vào thùng rác, "Đừng đeo bαo ©αo sυ, cứ đυ. em như vậy đi", trong khi mã mắt đang cọ lên môi âʍ ɦộ .

"Được." Vừa dứt lời, Lý Trạch Giai liền nâng eo đâm thẳng vào, cánh hoa nhỏ ở giữa hai chân bỗng nhiên căng ra, lôиɠ ʍυ rậm rạp cọ sát vào chân cậu, bị lôиɠ ʍυ đâm vào, da đầu không tự chủ được mang đến cảm giác chua sót tê dại.

Kiều Diệp thoải mái đến nước mắt cùng nước bọt đồng thời chảy ra, hai chân cậu mở rộng hết mức để đáp ứng công việc ra vào bên dưới, túi tinh hoàn vỗ vào hai chân làm nó đỏ lên.

Cơ bụng tuyệt đẹp của Lý Trạch Giai bị nhuộm lên bởi chất lỏng mờ đυ.c do hai người lúc giao hợp bắn ra, ngay cả khi đang làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt như vậy đôi môi anh vẫn vô thức mím chặt, chỉ thỉnh thoảng phát ra tiếng thở hổn hển gợi cảm.

Anh đâm thật mạnh, mỗi lần đều nhắm vào điểm nhạy cảm của Kiều Diệp, âʍ ɦộ nóng ẩm vặn xoắn lấy côn ŧᏂịŧ anh, anh khẽ rêи ɾỉ, sung sướиɠ cau mày, bắn vào trong.

Một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn sâu vào âʍ ɦộ nhỏ bé của Kiều Diệp, để lại dấu vết từ nơi giao nhau của hai người, chất lỏng trắng đυ.c chảy ra từ giữa hai chân trắng nõn, nước nhờn của Kiều Diệp cực kì gợϊ ȶìиᏂ.

Đôi mắt của Kiều Diệp đã mất đi tiêu cự vì bị chơi mạnh bạo, cậu vẫn còn hồi hộp lạc trong cơn cực khoái, cậu được anh ôm lên ghế sô pha rồi bị quấn trong một chiếc chăn cashmere thành một cái kén thoải mái.

Lý Trạch Giai đang quấn một cái khăn tắm màu đen quanh eo, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của anh đang cương lên phát hoạ hình dạng rõ rệt, rõ ràng cuộc làʍ t̠ìиɦ không đủ khiến anh thoải mãn. Trời đã tối, bây giờ điều ưu tiên nhất của anh là làm bữa tối cho Kiều Diệp trước.

Vì Kiều Diệp hay bị đau bụng, 9 lần trong số 10 lần cậu bị đau bụng vào ngày hôm sau bởi vì không ăn tối. Lý Trạch Giai nhìn canh trong nồi đã nguội một nửa, lại nhìn sang Kiều Diệp.

Kiều Diệp đang trùm chăn ngồi đờ đẫn trên ghế sô pha. Kiều Diệp lấy điện thoại di động của Lý Trạch Giai bị kẹt vào khe nức của ghế sô pha. Cậu ôm chân, mở khóa màn hình điện thoại của Lý Trạch Giai. Trên màng hình chính có rất ít phần mềm, nhìn có vẻ như là một chiếc điện thoại mới.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt giữa hai chân cậu bám dính vào tiểu huyệt, rỉ ra từng chút, cậu không tự chủ được mà kẹp chặt hai chân lại để che đi sự xấu hổ.