Chương 3

Ngôi sao thủ đô, Đỗ gia.

“Tìm được người chưa?” Giày quân đội đạp trên mặt đất, chỉ đi được hai bước, liền nhìn ra được người nam nhân không kiên nhẫn.

“Không có, ta tìm khắp nhà, trường học nói hắn hôm nay hoàn toàn không có đi học.” Mỹ nữ so với nam nhân còn sốt ruột hơn, “Đại ca, ngươi ngày mai liền đi quân đoàn một báo cáo, vì vậy việc này ngươi đừng quan tâm .”

“Đúng vậy, ta đoán hắn đi hoang đâu đó, chờ tiền trong tài khoản hết liền sẽ trở về.”

“Ta có chút lo lắng, hắn sẽ đi tinh cầu khác sao? Vừa rồi một vị tiền bối nói cho ta biết, hắn tựa hồ đã tới Tinh Cảng.”

Lời vừa nói ra, trong phòng ba người khác đều im bặt.

Đây là con trai thứ tư của nhà họ Đỗ, họ đang nói về việc Đỗ Dật An đột nhiên mất tích sau khi phân chia tài sản thừa kế. Xét về tính tình của cậu ta, chắc chắn sẽ làm ầm lên, họ vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, vốn tưởng rằng cứ để cậu làm ầm lên, nhưng ngoài ý muốn chính là cậu không hề nháo lên mà trực tiếp mất tích.

Lão Đại cảm thấy đau đầu nhéo nhéo huyệt thái dương.

Thành thật mà nói, không ai trong số họ có ấn tượng tốt về Đỗ Dật An. Dựa vào việc mình là con ruột, Đỗ Dật An cùng bọn họ đối chọi gay gắt, trong cuộc sống hàng ngày chưa bao giờ có sắt mặt tốt, vô luận cái gì đều muốn tranh giành mặc kệ cái đó dùng được hay không.

Nhưng đó cũng là bởi vì cậu là thân sinh, là hài tử của phụ thân. Đó là lý do tại sao họ bọn phải tìm ra ai đó, đảm bảo rằng cậu ta được an toàn.

Sau khi xác định được phương hướng, lão đại rất nhanh biết được vị trí hiện tại của Đỗ Dật An. Nhìn vào tọa độ này, nhiều người cảm thấy khó tin.

“ Cậu ta cư nhiên đi tới tinh cầu kia? Cậu ta còn một mình lái phi thuyền tới đó? Đây là người có đầu óc có thể làm sao?”

“Ha ha, cậu ta thật là dũng cảm a. Cậu ta quên mình là thể chất F sao? Phía trên kia tùy tiện kết hạt mưa cũng có thể gϊếŧ chết cậu ta a.”

“Có nguy hiểm lắm không? Đại ca.”

Tính toán thời gian, Đỗ Dật An có lẽ đã đến nơi.

Là người đều có giới hạn, hiện tại sự kiên nhẫn của lão đại đã đạt tới cực hạn, hắn ra quyết định cuối cùng: “Để người từ hành tinh phụ cận trong coi , chờ cậu ta phát tín hiệu cầu cứu mới được vào.”

Mấy người rất thông minh, và họ hiểu ý lão đại ngay lập tức. Đỗ Dật An sợ bọn họ nhất định sẽ đi tìm mình nên cố ý chạy đến tinh cầu kia, nhưng hậu quả ai cũng phải gánh chịu, nếu như lần này không khiến cậu nếm chút khổ, không có gì đảm bảo sẽ không có’ tiếp theo.

Không ai muốn lãng phí tinh lực và thời gian trên người cậu ta.

Ba người còn lại nhất trí, chỉ còn chờ tiếng kêu cứu của em út.

_______

“King, chúng ta cứ như vậy rời đi có phải hay không không tốt lắm?”

Bên ngoài cửa sổ, hành tinh xám xịt không có sự sống từ từ thu nhỏ lại, biến mất khỏi tầm mắt, bên trong phi thuyền trong lòng năm người còn cảm thấy sợ hãi.

King nhìn người đang nói chuyện, cười lạnh: “ Ngươi lúc này mới nói, là muốn tỏ ra vẻ mình thiện lương? Sao lúc chúng ta cất cánh lại không nghe thấy tiếng của ngươi?”

Chủ bá đỏ mặt và không nói nên lời.

Năm chủ bá ngoại trừ Điền Sơn Sơn đều lên tàu vũ trụ, họ nhìn con quái vật đang đuổi theo Điền Sơn Sơn, nhưng lúc đó, ai sẽ có dũng khí chạy qua cứu? Chạy trốn là phản ứng đầu tiên và bản năng của bọn họ.

“ Lúc ấy chúng ta cũng không có biện pháp.”

“ Đúng vậy a, nếu lưu lại một người cũng có khả năng sống được.”

“ Hơn nữa chúng ta còn gọi tiểu tử kia lên tàu vũ trụ đâu.”

“Nói mới nhớ, tiểu tử kia đâu?”

Lúc đó ai cũng lo bỏ chạy, khi họ lên phi thuyền, tất cả đều giục King khởi động phi thuyền và nhanh chóng rời đi, không ai để ý đến thiếu niên họ nhặt được có đi theo mình hay không, đến lúc này họ mới nhận ra. Rằng cậu ấy có thể vẫn còn trên hành tinh đó.

King thầm mắng tên ngốc này, hắn đã có thể tưởng tượng được khi bọn họ trở về sẽ bị mắng như thế nào. Ngay khi King đang suy nghĩ về cách khắc phục nó, ai đó đã bật quang não và kêu lên:

“Điền Sơn Sơn đang phát sóng trực tiếp! Anh ấy không sao!”

“Sao có thể... Hắn ngay cả vũ khí cũng không có, làm sao có thể không sao chứ?”

Điều đó là không thể, nhưng cả năm người họ đều nhìn thấy phòng phát sóng trực tiếp của Điền Sơn Sơn. Người xác thực là không có việc gì, ngay cả thiếu niên không lên tàu vũ trụ cũng không sao, họ thậm chí còn đốt lửa và nướng thịt!

Một vài chủ bá:? ? ? ?

Những cư dân mạng đã giúp gọi cứu hộ lo lắng chờ đợi trong phòng phát sóng trực tiếp và cuối cùng cũng thấy Điền Sơn Sơn kết nối được tín hiệu mạng:? ? ? ?

Khi bị một con dị thú truy đuổi, bóng camera của Điền Sơn Sơn bị mất tín hiệu, hiện tại đã khôi phục nhưng tín hiệu vẫn hơi kém, màn hình thỉnh thoảng lại lóe bông tuyết.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự tò mò vô số cư dân mạng, họ muốn biết chuyện gì đã xảy ra.

Ngọn lửa lăng tăng trên cành khô, bắn ra vài tia lửa kêu lách tách .

Cảm giác nóng bỏng truyền theo mu bàn tay truyền đến, Điền Sơn Sơn giật mình tỉnh táo vội vàng ngồi cách xa một chút.

Xuyên qua ánh lửa lập lòe, Điền Sơn Sơn nhìn Đỗ Dật An được chiếu sáng bởi màu sắc ấm áp, hơi nóng bóp méo không khí làm người đối diện cũng tăng thêm vài phần hư ảo.

Đúng là cho đến bây giờ Điền Sơn Sơn vẫn có cảm giác không đúng, bất luận là suýt chút nữa đã mất mạng, hay chính là thiếu niên trước mặt này dễ dàng giải quyết dị thú đó và tuyên bố mình chính là tình chủ của hành tinh này.

Điền Sơn Sơn không biết nhiều về thành viên trẻ nhất của Đỗ gia. Chính là, anh ấy thỉnh thoảng bắt gặp một hoặc hai tin đồn khi lướt trên Internet, cũng như những điều mà vài chủ bá trước đó giải thích cái kia....., rõ ràng là tất cả chúng điều xuất phát từ một chiều.

Trên thực tế, bọn họ vừa chạm mặt liền đã xảy ra vấn đề, con tàu vũ trụ bị rơi là một ví dụ điển hình cho vấn đề này. Rõ ràng bị phá hủy nặng nề như vậy, nhưng Đỗ Dật An lại không bị thương chút nào. Chỉ là lúc đó lực chú ý của Điền Sơn Sơn chủ yếu tập trung vào quả trứng nhện, anh cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng hệ thống an toàn trong phi thuyền rất tốt.