Chương 8

16.

Trở lại chỗ ngồi, tôi hạ quyết tâm phải rời xa hotboy.

Tôi không bao giờ đoán được cậu ta sẽ làm gì tiếp theo.

Nhưng tôi cảm thấy cậu ta có mục đích gì đó.

Cậu ta khiến tôi cảm thấy vô cùng nguy hiểm.

Mẹ tôi từ bé đã dạy phải tránh xa nguy hiểm, chứ không phải bí quá hoá liều mà đương đầu với nó.

Tôi bắt đầu đi cùng với đầu gấu nhiều hơn, ví dụ như buổi chiều cậu ta có buổi huấn luyện bóng rổ, cậu ta bảo tôi lấy quần áo, bảo tôi đưa nước, tôi đều ngoan ngoãn làm theo.

Chỉ là hiện tại cậu ta đã bắt tôi làm nô ɭệ trong phạm vi rộng hơn.

"Cậu nhớ che ô vào, bôi kem chống nắng, đây là trà sữa của cậu, tôi không cho phép cậu nói chuyện với thằng khác. Nhớ lấy."

"Tại sao?" Tôi hỏi.

"Không vì sao cả." Cậu ta xoa xoa đầu tôi, tôi lại muốn đánh gãy tay cậu ta.

Một ngày nào đó tôi sẽ phản kháng lại.

Nhưng tôi tự nói với chính mình, không tới hai tháng nữa là kỳ thi đại học, tôi chỉ cần giống như trước đây, là có thể an ổn vượt qua cấp ba.

- -------------

"Không tò mò tối qua tôi ở cùng ai?"

Khi tôi đang đứng bên sân bóng rổ làm bảo mẫu cho đầu gấu, bên cạnh đột nhiên có thêm một người.

Là hotboy.

"Chuyện này không liên quan đến tôi." Tôi lùi lại một bước.

"Vậy cái gì mới là chuyện liên quan đến em?" Cậu ta đứng tại chỗ, nhìn thoáng qua đầu gấu, "Ồ, thì ra em thích Chương Thiêm như vậy?"

"Đây cũng không phải chuyện liên quan đến cậu."

Tôi không muốn nói chuyện với hotboy.

"Cha nó đã sớm hứa hôn nó cho con gái quận trưởng, em có biết bọn họ sẽ thi vào cùng một trường đại học không?"

"Làm sao cậu biết?"

"Chương Ngọc nói với tôi."

Tôi:...

"Chuyện này cũng không liên--"

"Không liên quan đến em là tốt nhất." Cậu ta nhìn chằm chằm vào mắt tôi một hồi, " Đừng thích thằng nhãi đó, Hoan Hoan."

"Đừng thích cậu ta, vậy thích ai? Cậu sao?" Khi không hotboy lại nói với tôi những lời này, khiến tôi có chút tức giận.

"Em sẽ không thích tôi."

Đầu óc tôi ngừng hoạt động một giây.

Hotboy không nói tiếp, cậu ta nhanh chóng cởϊ áσ khoác gia nhập vào đội bóng đối địch.

Tôi choáng váng.

Rốt cuộc cậu muốn làm gì?

Mới tối hôm qua đã... hôm nay lại trông mệt mỏi như thế, cậu ta còn định đánh bóng?

"Thằng khốn đó định tìm cậu nói chuyện?" Đầu gấu đi tới.

"Không phải định, nói xong rồi." Hotboy còn dám khıêυ khí©h cậu ta.

"Mày muốn chết?" Đầu gấu tức giận đến xù lông.

"Em ấy không phải của mày." Hotboy vẫn không muốn sống mà nhìn tôi cười.

Không hề ngoài ý muốn, trận đấu này, hotboy thua rất đớn.

Trên mặt và trên đầu gối cậu ta gần như đều là vết bầm tím do bị bóng đập trúng, tôi bắt đầu mơ hồ cảm thấy đầu gấu có ham muốn chiếm hữu quá mức với tôi.

Sai bảo một cái chân chạt vặt thôi, mà cậu ta cũng chiếm hữu đến mức này?

Đang suy nghĩ thì đầu gấu hậm hực kéo cánh tay tôi bảo tôi theo cậu ta trở về phòng học, lúc rời đi tôi nhìn thấy hotboy đang nhìn tôi chằm chằm, cuối cùng ánh mắt hung hăng dừng lại trên bàn tay đầu gấu đang dùng sức nắm lấy tay tôi.

Không biết vì sao tôi cũng cảm thấy ánh mắt cậu ta rất nguy hiểm.