Chương 2: Khoai tây sợi xào giấm

Tô Linh Linh bưng đĩa trên tay, đi tới trước mặt mọi người, đặt những sợi khoai tây xào giấm thơm nức mũi lên bàn

Khi mọi người nhìn thấy chiếc đĩa vừa được dọn ra, họ đồng loạt nuốt nước bọt.

Những miếng khoai tây xào giấm bốc khói nghi ngút, mùi chua cay nóng hổi phảng phất trong không khí không ngừng kí©h thí©ɧ vị giác của bọn họ.

Nước bọt trong miệng mọi người bắt đầu tiết ra, tràn ra khóe miệng.

Tình cảnh này làm cho tất cả bọn họ không khỏi sờ sờ bụng, cảm thấy bản thân dường như càng đói hơn.

Nhưng bọn họ vẫn biết đạo lí đối nhân xử thế, mặc dù rất tham lam, nhưng họ vẫn duy trì phép tắc, lãnh đạo ăn trước, phẩm chất được rèn luyện hàng ngày này vẫn phải có.

Chỉ là cửa hàng nhỏ này nhìn không được sạch sẽ cho lắm!

Ông chủ luôn từ chối ăn quán ven đường, lỡ đau bụng thì sao?

Làm sao ông chủ có thể ăn thứ không rõ nguồn gốc trước được!

Với đầu óc thông minh, anh ta chợt nhớ đến cảnh trong bộ phim truyền hình, nơi cấp dưới thử thuốc độc cho thủ lĩnh.

"Cái kia... anh Trương, hay là em giúp anh thử xem có độc hay không!"

"Anh Trương, em ở đây, để em thử cho."

"Anh Trương, chúng ta cũng không biết trong cửa hàng nhỏ này có vi khuẩn hay đã từng khử trùng chưa, anh ăn vào nhỡ đau bụng thì sao, không bằng để em thử trước cho anh."

Trương Thân liếc nhìn mọi người, đẩy cậu đàn em bên cạnh ra, cầm lấy chiếc đũa, một người luôn để ý như anh vậy mà còn không thèm lau đũa trực tiếp gắp đồ ăn.

Bỏ miếng khoai tây vào trong miệng nhai, biểu cảm của Trương Thân dần trở nên khó tin.

Những miếng khoai tây chua giòn nóng hổi.

Hương vị của nó không ngừng đánh vào vị giác.

Nhất là khi cho vào miệng, loại tổ hợp thơm ngon và thoả mãn này thực sự gây choáng ngợp.

Đặc biệt sự kết hợp giữa giám và khoai tây sợi, hương bị của chúng kết hợp với nhau, vô cùng hoàn hảo.

Một miếng này thật sự khiến người ta vỡ oà hạnh phúc.

Đây rốt cuộc là món ăn thần tiên gì, cả đời này anh chưa từng thử qua món nào ngon như vậy.

Tô Linh Linh làm người rất có tâm, nhìn Trương Thân như vậy, xem ra đĩa đồ ăn này không có phần cho đám đàn em rồi.

Cô làm tổng cộng 2 đĩa, nên liền đem một đĩa còn lại mang ra, đưa cho những người khác: "Mọi người cũng ăn thử đi! Nhìn xem hương vị thế nào, món này là khoai tây sợi, khoai tây chứa rất tinh bột cùng protein, vitamin B, C các loại có thể thúc đẩy chức năng tiêu hoá của dạ dày..."

"Tôi đảo qua dầu như vậy sẽ không làm mất đi giá trị dinh dưỡng, so với các loại dịch dinh dương sẽ tốt hơn, hơn nữa còn tươi..." Kỳ thật những người này đều không nghiêm túc lắng nghe về sự phổ biến giá trị dinh dưỡng của khoai tây mà Tô Linh Linh nói.

Khoai tây sợi này thật sự quá ngon, cho dù không có giá trị dinh dưỡng gì bọn họ sẽ vẫn ăn.

"Đầu bếp Tô, đừng nói nữa, món này cô làm ăn ngon lắm, cô làm... làm cho chúng tôi thêm đĩa nữa đi."

Chỉ mới ăn một miếng mà nhóm người này đã phong cho Tô Linh Linh danh hiệu đầu bếp.

Thật sự ăn rất ngon.

"Loại nguyên liệu đơn giản như vậy lại có thể xào ngon đến mức này, đây có còn là khoai tây sợi tôi từng ăn không?"

"Không nghĩ tới khoai tây sợi lại ngon vậy, thế mà trước đây tôi rất ghét ăn nó."

"Bây giờ tôi hiểu rằng thứ tôi ghét không phải là khoai tây sợi, mà do các đầu bếp trước đây nấu không ngon."

"Tôi sắp khóc mất, tôi chưa từng ăn món nào ngon như vậy trong đời."

"Tôi vừa nói một câu, mọi người đã ăn hết, thật quá đáng."

...

Những lời nhắc từ hệ thống không ngừng vang lên trong đầu Tô Linh Linh, cô đếm tổng cộng có 10 người và cô nhận được 10 đánh giá tốt.

Thật không ngờ, thu được khen người có thể mở khoá các thực đơn khác, điều này khiến Tô Linh Linh rất vui.

Trương Thân không ngờ rằng Tô Linh Linh có kỹ năng nấu ăn tốt như vậy, khó trách tên tra nam kia nhìn qua được chăm sóc rất tốt.

Trên thực tế, anh ta biết hết mọi chuyện, cái tên tiểu bạch kiểm kia dám chấm mυ"ŧ với người phụ nữ của Lão đại bọn họ, nên phải mang tiền bỏ chạy.

Để mặc cô nhóc này phải đối mặt với một mớ hỗn độn, cũng vì vậy mà trong lòng anh ta có chút thương cảm, cho nên chỉ lấy đi cửa hàng.

Nhưng anh ta cũng là dân đồi nợ chuyên nghiệp, cho dù có đồng tình cũng không phải quá nhiều, nếu không anh ta chỉ nước cạp đất mà ăn.

Tô Linh Linh nhân cơ hội này nói với Trương Thân: "Anh Trương, anh thấy rồi đóm cửa hàng này không dễ bán, chúng ta có thể chuyển qua hình thức trả góp không, anh cùng các huynh đệ mang hộp đựng cơm đến, tôi chỉ tính giá gốc thôi. 8 tệ cho 1 phần cơm. Coi như là lãi suất."

Trương Thân vẫn đang hồi tưởng về món khoai tây dầu giấm, không biết vì sao, anh ta gật đầu đồng ý, rồi nói với Tô Linh Linh: “Trước khi tìm người mua mới, nơi này có thể tạm thời được sử dụng, giấy chủ quyền đã được chuyển nhượng cho công ty của chúng tôi, trừ khi cô tiết kiệm đủ 500 vạn tệ để mua lại cửa hàng này mới được.

Tay nghề của ngươi không tệ, mười đồng một phần cũng được, không cần rẻ, cùng lắm chỉ là cho chúng tôi nhiều hơn một chút là được.

Trưa nay ăn ở đây nhé! "

Trương Thân cũng không lợi dụng điều này, một hộp cơm giá 10 tệ thực sự rất rẻ.

Anh ta không so đo gì 2 tệ, chưa kể sức ăn của họ rất lớn.

Được, cảm ơn anh Trương đã cổ vũ.

Tô Linh Linh không quá khách sáo, cô bây giờ thật sự rất cần tiền, bị bạn trai cũ lừa đã quá thê thảm rồi.

Cô trực tiếp đặt hàng online, mua một xe khoai tây cùng cải thảo bằng tiền tiết kiệm của mình.

Đặt hàng qua mạng có lợi hơn, giờ không có chợ rau ở đây nên mặc cả cũng khó.

Trương Thân và đám đàn em giúp Tô Linh Linh dọn dẹp rồi mới rời đi.

Để làm được cải thảo chua cay cần ướp trước.

Vì vậy, hôm nay Tô Linh Linh chỉ có thể làm món khoai tây xào giấm.

Cô bắt đầu vo gạo nấu cơm, món ăn này dù ngon đến đâu, không có cơm thì coi như mất đi linh hồn của món ăn.

Tô Linh Linh trước kia từng là đầu bếp, mặc dù cô ây không có kỹ năng nấu ăn như hệ thống, nhưng cũng coi như có chút tiểu xảo, lúc nấu cơm cho một ít dầu vào gạo, cơm nấu ra sẽ trở nên vừa mềm vừa thơm.

Cả nhà của nguyên thân Tô Linh Linh đều kiên trì nấu món Trung, nhưng sau khi cha mẹ nguyên thân qua đời, cũng không có kế thừa kỹ càng trù nghệ của gia đình nên việc kinh doanh tụt dốc không phanh.

Toàn bộ nhờ vào bán rẻ mới có thể giữ chân khách hàng.

Tuy nhiên sau đó do bị bạn trai cũ hãm hại lừa tiền, không có thời gian đi kinh doanh, khách hàng đều bị cướp mất.

Phần đơn đặt hàng trông quang não kia nếu không nhờ mối quan hệ hồi cấp 2, hơn nữa bọn họ còn là bạn thân, đơn hàng này hẳn không rơi đến tay cô.

Tô Linh Linh lúc này chỉ có hai công thức nấu ăn cấp thần, cải thảo chua cay cần thêm thời gian.

Hôm nay chỉ có thể làm khoai tây xào giấm.

Cô sợ món khoai bào đơn điệu quá nên đã cho thêm ớt đỏ và hẹ để món ăn thêm phần bắt mắt.

Điều đầu tiên là gọt vỏ, lúc trước khi có Trương Thân và những người khác ở đây là Tô Linh Linh có chút khẩn trương, hơn nữa cô chưa từng sử dụng công nghệ kỹ thuật cao như này bao giờ.

Cho nên mới không dùng người máy gọt vỏ.

Không thể không công nhận có máy móc vào nhàn hẳn, còn hơn AI trước kia rất nhiều, những củ khoai tây nhỏ nhắn này có thể được gọt sạch và tự động bào sợị.

Tất cả sợi khoai tây đều có kíc thước như nhau không khác gì kỹ năng dùng dao của Tô Linh Linh

Cô cảm thấy nếu muốn PK với người máy này, cô ấy chỉ có thể PK đậu phụ hoa cúc

Nhưng tay nghề cắt đậu phụ của Tô Linh Linh rất bình thường, trừ phi được hệ thống thưởng cho mới được.

Chỉ trong nửa ngày, cô đã quen với các loại máy móc công nghệ cao ở thế giới này.

Chẳng trách tiệm cơm này lại trị giá 500 vạn tệ! Các thiết bị trong nhà bếp này đúng là rất đáng tiền.