Chương 12

Khi bắt đầu trò chơi, trận đầu tiên không ngờ lại là Diệp Sơ tranh tài với Vương Diệu Diệu.

Chiếc xe đi trên bãi cát biển đã được đội ngũ chương trình cải tiến kỹ lưỡng, màu sắc rất đẹp, khả năng vận hành không nguy hiểm như những mẫu xe thông thường.

Diệp Sơ ngồi xổm xuống, đội mũ bảo hiểm cho hai đứa bé, kiểm tra đệm đầu gối và các thiết bị bảo hộ khác, xong xuôi cô cười nói: “Chúng ta cứ thoải mái, thắng thua không cần để ở trong lòng.”

Hai đứa bé không ngờ cô lại dùng giọng điệu này an ủi bọn họ, khiến cả hai thực sự ngạc nhiên.

Nhưng ngay lập tức cả hai liền nghe được suy nghĩ thật sự trong lòng Diệp Sơ.

【Dù sao Vương Diệu Diệu kỹ thuật lái xe cũng không giỏi, còn không thông minh cho lắm. Đợi một chút liền có thể nghiệm chứng xác thực.】

Khóe miệng Hoắc Tư Minh giật giật.

Hắn còn tưởng rằng Diệp Thụ thật sự không quan tâm thắng bại.

Ha ha, vậy túi ngủ kia nhất định sẽ thuộc về bọn họ.

Khi cắm trại vào ban đêm sẽ có rất nhiều muỗi, họ đã quen sống trong biệt thự lớn và đây là lần đầu tiên họ đi cắm trại dã ngoại ở một nơi xa lạ.

Khuôn mặt Hoắc Tư Minh hơi căng thẳng, không nói một lời.

Hoắc An An chớp chớp con mắt, giọng nói ngọt ngào lên tiếng: "Thất bại sẽ bị bỏ đói sao?"

【Không cần lo lắng. bé con đói bụng. Tôi liền bơi trong biển bắt hải sản cho mấy đứa ăn.】

Hoắc An An cũng nhếch môi.

Dì Diệp Sơ xấu tính này gần đây hình như có vẻ hơi kỳ lạ?

Sau khi Diệp Sơ sắp xếp các biện pháp an toàn cho đứa trẻ, cô mới chậm rãi đứng dậy nhìn Vương Diệu Diệu và con gái của cô ta.

Không ai trong số họ thay đồ thể thao, họ vẫn mặc váy trắng, mặc dù rất bắt mắt nhưng chút nữa liền sẽ hối hận cho mà xem.

Diệp Sơ nhếch môi, bế từng đứa trẻ lên xe.

Hoắc An An thì rất vô tư không sao, còn Hoắc Tư Minh có chút lúng túng vùng vẫy, ngạo mạn nói: "Tôi không muốn dì ôm tôi, tôi có thể tự mình trèo lên!"

Diệp Sơ phớt lờ nhóc con.

【Đứa bé này lông còn chưa mọc lông, mặt đã đỏ rồi thật là.... 】

Khuôn mặt Hoắc Tư Minh càng đỏ hơn, tức giận trừng mắt với Diệp Sơ.

Người phụ nữ này!

Ghê tởm!

Hắn dường như bị người phụ nữ này nắm chặt không phản kháng được!

Kênh chat không ngừng có bình luận được cập nhật.

【Thật buồn cười. Diệp Sơ thật đáng yêu. 】

【Có sao nói vậy. Diệp Sơ tuy không đáng yêu nhưng hai đứa con riêng của cô ấy lại rất đáng yêu, hahahaha. 】

【Có gì dễ thương thế? Tôi vẫn thích Duyệt Duyệt của Diệu Diệu, cô ấy dễ thương và hiểu chuyện hơn. 】

【Bạn ở trên có vẻ rất thích thổi phồng thần tượng của mình đấy nhỉ】

Vương Diệu Diệu ôm Chu Duyệt Duyệt lên xe, cô nhìn Diệp Sơ, chớp chớp mắt nói: "Diệp Sơ, tôi nhớ ra bạn hình như còn chưa thì bằng lái xe, mang theo hai đứa bé bạn phải chú ý hơn nhé. Mà trước kia ngay cả xe đạp bạn cũng không biết đi, giờ lái xe rất nguy hiểm đó."

【Đùa sao? Diệp Sơ thậm chí còn không biết đi xe đạp. Lần đầu tiên nghe đấy!】

【Không, không, không thể nào. Diệp Sơ thật sự không biết đi xe đạp à? Thật mất mặt người lớn. 】

【Khụ khụ, người ta cần gì phải biết đi xe đạp, có chồng giàu, xe sang là đủ rồi. Hừ, tôi thấy mọi người có vẻ như rất ghen tị khi Diệp Sơ gả vào hào môn nhỉ?】

Trong mắt Diệp Sơ cũng có ánh mắt nghiêm nghị, nhẹ nhàng nói: “Tôi biết, tôi nhất định sẽ bảo vệ hai đứa bé, nhưng mà Vương Diệu Diệu, tôi nhớ bạn nhát như chuột, dù có bằng lái xe nhưng cũng hay uống rượu và lái xe, còn đã bị trừ điểm.”

Lời nói của Diệp Sơ như một nhát dao bất ngờ đâm vào phổi Vương Diệu Diệu, khiến sắc mặt Vương Diệu Diệu vô cùng khó coi.

"Diệp Sơ… cô không cần phải lan truyền tin đồn vớ vẩn."

【Ôi trời. Diệp Sơ có phải đang vu khống Diệu Diệu không vậy?】

【Việc tung tin đồn đều chỉ dựa vào một miệng mà thôi. Thật là kinh tởm. Từ bỏ! Chương trình rác rưởi toàn mời những ai không đâu!】

【Thật buồn cười, Diệu Diệu chúng tôi là một cô gái tốt bụng. Thấy bà cụ băng qua đường khi liền chạy tới giúp đỡ. Diệp Sơ, người phụ nữ này, đúng là ghen tị Diệu Diệu phát điên rồi!】

Diệp Sơ khẽ mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ hiện tại cư dân mạng nhất định đang mắng chửi cô.

Nhưng……

Ai quan tâm?

Kiếp trước cô đã làm việc rất chăm chỉ, dù đã tích lũy được vô số danh tiếng tốt nhưng cuối cùng vẫn có người mắng cô.