Chương 34: Cùng các ba ba xem《 Xin chào bảo bối 》

"Nói trước thường bước không qua" - đây là kết luận của Giang Qua sau khi tự mình trải nghiệm.

Thời điểm đầu hắn còn khẳng định bản thân không thích trẻ con, kết quả......

Được rồi.

Bị vả mặt.

Bởi vì chính bản thân trải qua nên hắn cảm thấy quá rõ ràng, Thu Thu có biết bao nhiêu điều khiến mọi người yêu thích, cho nên sau khi biết Thu Thu theo Tông Tuyển đi nước A, lo lắng của Giang Qua chỉ có tăng mà không có giảm.

Vất vả chịu đựng mấy ngày, rốt cuộc đợi được bé con trở về, kết quả mọi chuyện vẫn diễn ra đúng như hắn lo lắng...

Tông Tuyển cũng không tránh được bị vả mặt.

Trước khi cùng đi nước A, mặc dù Tông Tuyển không lãnh đạm nhưng hắn cũng không thân cận Thu Thu, tuy rằng ngoài mặt nói Thu Thu là "con gái" Tông Tuyển, nhưng hắn đối xử với bé chẳng khác gì cấp trên với cấp dưới, hoặc là nói giống như thầy giáo đối xử với học sinh.

Thường ngày đừng nói ôm ấp hay bế lên cao, ngay cả khích lệ khen ngợi đều không có, vậy mà hiện tại?

Tông Tuyển lại ôm Thu Thu không chịu buông tay?

Lý do là "Không phải lần đầu", nhưng mà lý do này liệu bản thân hắn có tin không chứ?

Tông Tuyển: "......"

Không phản bác được.

Tông Tuyển biết Giang Qua cũng là "cha" Thu Thu, cũng biết quan hệ giữa bé cùng bọn họ rất gần gũi. Tuy vậy, đối với việc này, trước nay Tông Tuyển không thèm để ý.

Nhưng mà không biết vì điều gì, lúc Giang Qua tiến lên muốn bế Thu Thu vào trong lòng hắn, Tông Tuyển liền phản ứng theo bản năng là tránh đi.

Đối với phản ứng khác thường của chính mình, Tông Tuyển cũng có chút không, nhưng điều đó không liên quan hay trở ngại đến việc hắn tiếp tục ôm Thu Thu.

Những cái này, Thu Thu hoàn toàn không biết gì cả, sau khi được Tông Tuyển ôm về phòng, bé lại ngủ thêm hai giờ đồng hồ, thời điểm thức dậy đã gần 5 giờ chiều.

Nghiêm khắc mà nói, Thu Thu không gặp Giang Qua chỉ có mấy ngày mà thôi, nhưng mà đối với bé mà nói, cảm giác đã rất lâu rất lâu, cho nên khi thấy Giang Qua cùng Kỷ Hoài, bé con vô cùng nhiệt tình.

Tay trái bé lôi kéo ba Giang, tay phải lại lôi kéo ba ba Đường Đường, khuôn mặt nhỏ tràn đầy ý cười sung sướиɠ: "Ba Giang, ba Đường Đường, con rất nhớ mọi người nha."

"Nhớ bao nhiêu?" Kỷ Hoài cười hỏi bé.

"Nhiều như vậy như vậy như vậy như vậy......" Thu Thu vừa nói, vừa khoa tay múa chân miêu tả chính mình rốt cuộc có bao nhiêu nỗi nhớ.

Kết quả bởi vì hai tay mở quá ra làm bé con bị mất trọng tâm, cả người đều ngả về sau, hai người Giang Qua cùng Kỷ Hoài hoảng sợ, vội vàng duỗi tay một trái một phải mà giữ lấy cô bé.

"Cẩn thận một chút." Không biết có phải ảo giác của mình hay không, nhưng Giang Qua cảm giác sau khi từ nước A trở về, Thu Thu dường như hoạt bát hơn trước.

Không phải dường như, mà thật sự hoạt bát hơn nhiều.

Trước khi đi nước A, Thu Thu trước mặt bọn họ vẫn thoải mái, còn ở trước mặt Tông Tuyển sẽ hơi câu nệ, nhưng hiện tại mặc dù có Tông Tuyển ở đây, bé vẫn vui vẻ, hoàn toàn thả lỏng.

Không, phải nói là thả bay mới đúng, giống như bây giờ...

"Thu Thu, mấy ngày nay ở nước A chơi có vui không?" Kỷ Hoài thuận miệng hỏi Thu Thu một câu, sau đó......

Thu Thu đột nhiên không kịp phòng bị mà tiếp đất.

"Rất vui, lần đầu tiên con được ngồi máy bay đó, từ trong máy bay nhìn ra ngoài, con còn cao hơn cả những đám mây......"

Nói đến chuyện lần đầu được ngồi máy bay, cả người Thu Thu liền hưng phấn, không chỉ thế, bé còn nói với Kỷ Hoài chuyện chênh lệch thời gian: "Hơn nữa máy bay cất cánh lúc 8 giờ, bay gần 11 tiếng đồng hồ, tới nước A lại vẫn là ban ngày, quá thần kỳ."

Từ đầu đến cuối, những chuyện Thu Thu nói( ở trong mắt hai người Giang Qua cùng Kỷ Hoài) đều là không có vấn đề, cho đến khi bé nói đến chuyện Tông Tuyển mang bé cùng đi bàn chuyện làm ăn.

"Cùng đi bàn chuyện làm ăn?"

Từ lúc chỗ quản gia biết được Thu Thu theo Tông Tuyển cùng đi nước A, kỳ thực Giang Qua và Kỷ Hoài cũng nghĩ tới tình huống của bé sẽ như thế nào.

Cho nên nghe bé nói như vậy, bọn họ liền cảm thấy chuyện này thật sự ngoài dự đoán, rốt cuộc thì ra Tông Tuyển đi nước A chính là vì công việc.

"Đúng vậy." Thu Thu gật gật đầu, vốn dĩ muốn cùng bọn họ ăn cơm chiều, kết quả vừa nói đến chuyện đi theo Tông Tuyển đi bàn chuyện công việc, Thu Thu ngay cả cơm cũng không rảnh để lo ăn.

"Hai người không biết đâu, cái người Schmidt kia cùng ba ba bàn chuyện làm ăn rất xấu xa!". Vừa nhớ tới chuyện Schmidt muốn lừa gạt Tông Tuyển, ngay lập tức tinh thần của bé con lại nổi dậy.

Cô gái nhỏ lòng đầy căm phẫn: "Em trai hắn cá cược thua, thiếu một đống nợ liền muốn lừa ba ba góp vốn, chờ ba ba rót vốn liền cầm tiền đi trả nợ hết, mọi người nói xem bọn họ có phải rất xấu không?"

Giang Qua: "......"

Kỷ Hoài: "......"

"Rất may là ba ba thông minh, đã sớm biết quỷ kế của bọn họ." Nói tới đây, Thu Thu đắc ý mà hừ hừ hai tiếng, đáng yêu bẹp bẹp miệng nói: "Muốn gạt ba ba của con sao? Không có cửa đâu."

Giang Qua: "......"

Kỷ Hoài: "......"

Nhìn bộ dạng đầy tự hào của Thu Thu, lại nhìn Tông Tuyển, tên này ngoài mặt nhìn bình tĩnh thế kia nhưng có khi trong lòng đã sớm cười trộm rồi.

Đáng ghét!

Kỷ Hoài vội gắp đồ ăn cho Thu Thu: "Đây, Thu Thu của chúng ta ăn cánh gà chiên Coca đi, không phải con thích ăn cái này lắm sao?"

"Dạ." Nhìn cánh gà chiên Coca trong chén của mình được Kỷ Hoài gắp cho, Thu Thu hướng ánh mắt nhìn hắn rồi cười nói: "Cảm ơn ba Đường Đường."

Nói xong, cô gái nhỏ liền cắn một ngụm, cánh gà chiên Coca trơn mềm, ăn ngọt từ từ, đến mức Thu Thu nhịn không được nói: "Thật ngọt ngào, thật giống món Macaron con ăn lúc tham gia yến tiệc cùng ba ba."

Nói tới đây, Thu Thu đột nhiên nghĩ đến một chuyện: "Đúng rồi, ba ba, hai người còn không biết lúc con cùng ba Tông Tuyển đi dự tiệc đã xảy ra chuyện gì đâu? Lúc ấy ba ba thật là quá soái, hai người có muốn biết chuyện như thế nào không?"

Giang Qua: "......"

Kỷ Hoài: "......"

Không, bọn họ không muốn biết.

"Hay là ăn cơm trước đi, Thu Thu con không đói bụng sao?" Kỷ Hoài cố ý rời đề tài.

"Con cũng không đói lắm." Cô gái nhỏ hết sức thành thật, tuy rằng bé đã ngủ vài tiếng đồng hồ, nhưng là bởi vì trước khi ngủ bé đã ăn qua bữa tối, cho nên so với ăn cái gì đó, Thu Thu càng muốn muốn cùng Kỷ Hoài bọn họ chia sẻ, khen ngợi một chút chuyện thú vị của ba Tông Tuyển khi ở nước A.

"Lúc hai anh em Schmidt thấy ba ba đến, bọn họ đã bị dọa sợ rồi, sau khi biết ba ba đã rõ ràng âm mưu của bọn họ, bọn họ lại còn dám trách ngược chúng ta, cảm thấy ba ba chơi bọn họ. Hứ, bọn họ nghĩ rằng mình là ai chứ? Đều không sánh được với một sợi tóc của ba ba."

"Bọn họ còn định dụ dỗ ba ba theo chân bọn họ làm buôn bán, nói một đống lời dễ nghe, thấy ba ba đáp ứng rồi, liền rất đắc ý, nhưng mà bọn họ cho rằng ba ba của con là tên đại ngu ngốc sao? Nhưng không phải, ba ba con thông minh như vậy, cả người đều toát ra ánh sáng trí tuệ đó......"

Thu Thu u mê không tỉnh mà tâng bốc Tông Tuyển, Giang Qua thực sự không nghe nổi nữa, nhưng mà hắn không chuyển đề tài bằng cách gắp thức ăn cho bé như Kỷ Hoài, mà hắn trực tiếp bưng chén đúc cơm cho cô bé: "Không đói lắm cũng phải ăn, còn không ăn, đồ ăn đều nguội."

Thu Thu nhớ rõ ràng trước đó từng nói không quá đói sẽ không cần ăn, đồ ăn nguội thì nguội.

Thu Thu: "???"

Bé muốn nói gì đó, nhưng thấy Giang Qua đã đưa cơm đến bên miệng, Thu Thu đành hé miệng.

Chờ sau khi nuốt xuống một miếng, Thu Thu đang muốn mở miệng, kết quả Giang Qua lại đưa miếng thứ hai đến.

Thu Thu: "......"

Sau đó là miếng thứ ba, miếng thứ tư, miếng thứ năm......

Từng miếng từng miếng làm Thu Thu căn bản không có cơ hội nói chuyện, sau khi thật vất vả ăn xong chén cơm, bé con liền muốn tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ chế tạo rắm cầu vồng (tâng bốc, khen người khác).

Kết quả mới vừa mở miệng nói hai câu, liền nghe được ba Giang Qua của bé nói: "Nếu còn có sức lực nói chuyện, vậy lại ăn thêm một chén đi."

Nhìn một chén cơm đầy tràn Thu Thu: "???"

Ba ba ba ba, không được không được.

Hoảng sợ.

Từ trong những lời khen ngợi, tâng bốc của Thu Thu, Giang Qua cùng Kỷ Hoài lập tức ý thức được một điều, đó là Thu Thu đã hoàn toàn quỳ gối dưới chân Tông Tuyển.

Kỷ Hoài: "......"

Giang Qua: "......"

Này không giống trong tưởng tượng của bọn họ.

Phải biết rằng ngay từ đầu người mà Thu Thu thân cận hơn là bọn họ, vậy mà hiện tại?

Bé đều hận không thể trở thành vật trang sức trên chân Tông Tuyển rồi.

#

"Cứ như vậy không được." Kỷ Hoài nói với Giang Qua: "Chúng ta còn không làm chút gì đó, Thu Thu sắp sửa thành họ Tông rồi."

"Cậu muốn làm gì?"

"Rất đơn giản." Kỷ Hoài nói: "Thu Thu không phải thích dính Tông Tuyển sao? Chúng ta liền dính Thu Thu, dính đến bé không có thời gian dính Tông Tuyển mới thôi."

Thu Thu tính toán sau khi ăn cơm xong liền cùng Tông Tuyển đi thư phòng, kết quả nửa đường bị Kỷ Hoài bọn họ chặn đứng: "Ai da, Thu Thu từ từ đã."

"Dạ?" Thu Thu tò mò mà quay đầu lại, liền nghe được Kỷ Hoài nói: "Học tập cũng cần chú ý kết hợp với nghỉ ngơi, hơn nữa con đã ngồi máy bay mười mấy giờ rồi, chẳng lẽ không mệt sao? Tối nay phải nghỉ ngơi thật tốt, nghe chút nhạc hay chơi cờ gì đó. Đúng rồi, kỳ mới nhất của 《 Xin chào bảo bối 》 đã khởi chiếu, lúc ấy con ở nước A, chắc chắn là chưa xem đúng không?"

"Đúng nha." Một câu cuối cùng của Kỷ Hoài thành công ngăn cản bước chân của Thu Thu, làm khách mời nhỏ kiêm khán giả trung thành của《 Xin chào bảo bối》 , mỗi một kỳ Thu Thu đều không bỏ lỡ.

Tuy rằng nội dung được phát đều là những chuyện chính mình đã trải qua, nhưng mà hiện tại dùng thân phận khán giả để xem, bé cảm thấy hoàn toàn khác biệt.

Hơn nữa, bé còn muốn xem bình luận của mọi người.

Vì thế Thu Thu liền cùng Tông Tuyển nói: "Ba ba, tối nay con muốn xem kỳ mới nhất của 《 Xin chào bảo bối 》.

"Vậy con đi xem đi." Tông Tuyển không có gì ý kiến, hắn biết rõ Kỷ Hoài cố ý, nhưng mà hắn cũng không để trong lòng, chủ yếu là vừa nãy trên bàn cơm đã được nghe Thu Thu khen.

Đúng thế.

Hiện tại tâm trạng Tông Tuyển rất tốt.

Hơn nữa Tông Tuyển cũng cảm thấy Kỷ Hoài nói đúng, học tập cũng cần kết hợp với nghỉ ngơi, thư giãn.

Thu Thu hỏi: "Ba ba có muốn xem cùng con không?"

"Chắc là không đâu." Không đợi Tông Tuyển mở miệng, Kỷ Hoài liền thay hắn trả lời Thu Thu, "Tông tiên sinh bận rộn như vậy, làm sao có thời gian để xem gameshow chứ? Đúng không? Tông tiên sinh."

Vốn định cự tuyệt Thu Thu, Tông Tuyển: "......"

Hắn đổi ý.

Tông Tuyển liếc mắt nhìn Kỷ Hoài, sau đó nói: "Cũng không thể nói như vậy."

Kỷ Hoài: "?"

"Tôi cảm thấy lời Kỷ tiên sinh vừa nói rất có lý, công tác cũng yêu cầu chú ý kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi."

Kỷ Hoài: "??"

"Đã như vậy, tôi sẽ cùng mọi người đi xem, dù sao tối nay tôi cũng không bận."

Kỷ Hoài: "???"

Có phải cậu ta vừa làm việc thừa, vẽ rắn thêm chân, biến khéo thành vụng rồi không?

Giang Qua: "......"

Hắn biết nói gì đây?

Ở nhà họ Tông một đoạn thời gian, đại khái Giang Qua cũng hiểu Tông Tuyển là người như thế nào, cho nên nghe Thu Thu mời hắn cùng xem 《 Xin chào bảo bối 》, Giang Qua căn bản không lo lắng Tông Tuyển sẽ đồng ý.

Kết quả cái tên Kỷ Hoài kia tự cho mình thông minh, người ta còn chưa nói gì cậu đã cướp lời , đã cướp còn trả lời không đúng, ngược lại tự bê đá đập vào chân mình.

Đúng là không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, Giang Qua trực tiếp bỏ qua tên "đồng đội" này, tiến lên bế Thu Thu liền đi trước.

Kỷ Hoài đương nhiên thấy sự ghét bỏ trong ánh mắt của Giang Qua. Nhưng mà... cậu cũng không nghĩ tới.

Hắn nào biết Tông Tuyển lại không diễn theo kịch bản như thế chứ?

"Tông tiên sinh tối nay thật sự không bận sao? Nếu thật sự có việc anh có thể đi trước." Kỷ Hoài nói với Tông Tuyển: "Đối với Tông tiên sinh, chuyện như xem gameshow chắc là lãng phí thời gian lắm đúng không?"

"Đúng vậy." Tông Tuyển cũng không phủ nhận.

Ánh mắt Kỷ Hoài sáng lên, đang chuẩn bị nói: "Nếu lãng phí thời gian vậy dứt khoát đừng xem", liền nghe được Tông Tuyển tiếp tục nói: "Nhưng mà nhìn Kỷ tiên sinh cùng Giang tiên sinh đều nguyện ý phí thời gian mời Thu Thu xem, tôi đây đương nhiên nên học tập các anh một chút."

Kỷ Hoài: "......"

Người anh em, không cần như vậy đâu.

Kỷ Hoài cảm thấy tinh thần hiếu học của Tông Tuyển ở phương diện khác đều được, nhưng mà ở phương diện này thật sự không cần thiết, bời vì cậu thực sự lo lắng, Tông Tuyển học xong cách chăm sóc Thu Thu, cậu liền từ vị trí thứ hai rớt xuống vị trí thứ ba!

Tuy rằng đều là xếp sau, nhưng mà vẫn là có điểm khác không phải sao? Khác nhau ở chỗ vị trí thứ hai là thua bởi Giang Qua, giờ mà rơi xuống vị trí thứ ba chính là thua cả Giang Qua và Tông Tuyển.

Cái gì chứ?

Cậu không cần mặt mũi sao?

Thua bởi Giang Qua, cậu còn có thể tự lừa mình một chút, ít ra Giang Qua đã chăm sóc Thu Thu trước cậu nửa tháng. Nhưng mà thua Tông Tuyển thì cậu lừa mình kiểu gì bây giờ?

Chẳng lẽ nói cậu thua chỉ vì chăm sóc Thu Thu sớm hơn Tông Tuyển nửa tháng?

Kỷ Hoài: "......"

Cậu khổ quá mà.

Rốt cuộc cái hệ thống đáng đánh kia lấy tiêu chuẩn gì tới chọn ký chủ chứ?

Biết Tông Tuyển muốn cùng mấy người Giang Qua cùng Thu Thu xem gameshow, người vui mừng nhất trừ Thu Thu, chắc chắn chính là lão quản gia.

Thật sự không dễ dàng nha, ông chiếu cố thiếu gia nhà mình nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy hắn vì cùng ai xem gameshow hay gì mà từ bỏ học tập hoặc công việc.

Cho nên sau khi biết tin này, trong lòng lão quản gia vô cùng vui vẻ, nhiệt tình chuẩn bị cho bọn họ biết bao nhiêu thứ từ khoai chiên, bắp rang, coca đến các loại đồ ăn vặt, cái gì cũng có.

Tông Tuyển không có hứng thú đối với đồ ăn vặt hay Coca các loại, đối với gameshow 《 Xin chào bảo bối 》 này hắn cũng không có hứng thú, chính xác mà nói, là ban đầu không có hứng thú, nhưng mà sau khi xem......

Tông Tuyển phát hiện hình như cũng khá hay!

Xem trong chương trình, vì dạy mấy người Kỷ Hoài nhảy quảng trường, Thu Thu lắc lắc mông nhỏ, Tông Tuyển không nhịn được mà bật cười.

Thu Thu hoàn toàn không biết bản thân dựa vào giá trị đáng yêu " level max" đã đốn tim ba Tông Tuyển của bé, bé lúc này đang nghiêm túc xem bình luận, lần sau có muốn khen ba ba cũng không sợ từ ngữ của mình sẽ nghèo nàn.

Đem khu bình luận chỉ cho xuất hiện "rắm cầu vồng" Giang Qua: "???"

Đang nghiêm túc xoát bình luận cho Thu Thu xem Kỷ Hoài: "???"

Các fan mama đang thổi "rắm cầu vồng" cho Thu Thu: "???"

Nếu bọn họ ( đặc biệt là Giang Qua và Kỷ Hoài ) biết mục đích Thu Thu xem bình luận mục đích là gì, khẳng định sẽ bị bé làm cho hộc máu, nhưng mà may mắn bọn họ hiện tại cái gì cũng không biết.

Cho nên sau khi kỳ mới nhất của 《 Xin chào bảo bối 》 khép lại, tâm trạng Kỷ Hoài rất tốt, chuẩn bị bế bé con đi gội đầu, bởi vì hôm nay đến phiên hắn.

Vui vẻ.

Cao hứng.

Ha ha ha ha......

Kỷ Hoài nhìn thoáng qua Tông Tuyển, nhưng mà hắn cũng không nói gì hết, sau khi trải qua bài học hồi nãy, hắn cảm thấy mình vẫn nên im lặng thì hơn, bởi vì hắn không tính lần nữa lại bê đá tự đập chân mình.

Nhưng mà......

Nhớ tới trong chương trình vừa nãy, nghe Kỷ Hoài đắc ý khoe khoang đã học xong gội đầu cho Thu Thu, Tông Tuyển sẽ không gội đầu cho trẻ con, nhưng bị Kỷ Hoài khoe khoang như thế, hắn nhìn Kỷ Hoài, lại nhìn Thu Thu, đột nhiên nói: "Thu Thu con đã lớn rồi."

Thu Thu: "???"

"Nên tự mình gội đầu."

Kỷ Hoài: "??????"