Chương 32: Ba ba thật đẹp trai

Thu Thu hoàn toàn không hoài nghi mức độ tin cậy trong lời nói của Tông Tuyển, bởi vì trong cảm nhận của bé, hắn chính là một ba ba không có gì không làm được, vì vậy đối với mỗi lời của hắn, Thu Thu đều cho rằng chính xác!

Nhưng mà không hoài nghi không có nghĩa là cô gái nhỏ không hiếu kỳ. Tuy rằng trong quá trình bàn chuyện hợp tác, thái độ của Ni Khắc Sâm rất hiền hoà, nhưng mà đối với việc tiền bạc hắn cũng có một chút cũng không nhượng bộ.

Thu Thu hỏi Tông Tuyển: "Ba ba, giá hắn đưa ra rất cao sao?"

"Con có nhớ lúc trước Khang Lan phải bỏ ra bao nhiêu tiền cho nghiên cứu điều chế thuốc cholesterol đặc hiệu này không?" Tông Tuyển hỏi.

"Con nhớ ạ." Thu Thu giơ tay trả lời một con số, đây là lúc trước ở trong thư phòng bé nghe được thư ký An báo cáo với Tông Tuyển.

"Vậy con có biết nếu thuốc này được đưa ra thị trường, lợi nhuận mà công ty Khang Lan thu vào sẽ là bao nhiêu không?" Tông Tuyển lại hỏi.

Thu Thu lắc đầu, cái này bé không biết, trên thực tế cô bé không biết cũng không phải là kỳ lạ, bởi vì bé không hiểu biết ở phương diện này, cố tình trong lúc thư ký An bọn họ báo cáo với Tông Tuyển thì bé lại bị cơn buồn ngủ bao quanh.

Đem bé gắt gao quấn lấy, làm bé ngồi nghe được một lát đã phải chạy đi tìm Chu Công chơi cờ, cho nên hiện tại Tông Tuyển hỏi như vậy, Thu Thu đương nhiên sẽ không trả lời được.

Cũng không ngoài ý muốn của Tông Tuyển, hắn đưa cho Thu Thu một con số, sau đó nói: "Trên thực tế một khi thuốc cholesterol đặc hiệu này được đưa ra thị trường, có nghĩa là cổ phiếu của công ty Khang Lan sẽ tăng lên."

Nói xong, Tông Tuyển hỏi Thu Thu: "Vậy bây giờ con nói xem, giá mà hắn đưa ra có cao không?"

Thu Thu suy nghĩ một chút, trước khi thuốc cholesterol đặc hiệu được đưa ra thị trường, giá nhập cổ phần Khang Lan mà Ni Khắc Sâm đưa ra xác thực là rất cao, nhưng mà chờ sau này khi nó được đưa ra thị trường thì cái giá này sẽ không tính là quá cao. Đương nhiên, đây cũng không được coi là thấp, chỉ có thể nói là trong phạm vi có thể chấp nhận thôi.

Như vậy vì sao Tông Tuyển lại không đồng ý?

Chẳng lẽ bởi vì Ni Khắc Sâm giở trò bịp bợm?

Thu Thu nghĩ như vậy, liền trực tiếp hỏi, Tông Tuyển không có phản ứng gì, ngược lại là thư ký An ngồi ở ghế phụ lộ ra biểu cảm giật mình.

Vừa rồi hắn không có nghe lầm đi?

Thu Thu dựa vào tính nhẩm mà đem mỗi 1% giá cổ phần tính ra được sao?

Tông Tuyển không có chú ý tới phản ứng của thư ký An, hắn nói với Thu Thu: "Sự thật là thuốc Cholesterol đặc hiệu đã được nghiên cứu điều chế, sau khi thông qua thí nghiệm lâm sàng liền có thể trực tiếp đưa ra thị trường."

Nói tới đây, Tông Tuyển liền ngừng lại, mà Thu Thu lập tức liền bắt được trọng điểm: "Vậy còn nghiên cứu điều chế thuốc mới thì sao ạ? Chẳng lẽ là giả sao?"

Thu Thu tỏ vẻ, thời điểm thương lượng Ni Khắc Sâm không phải nói nguyên nhân chính hắn muốn tìm người hợp tác bởi vì bọn họ hiện tại không đủ tài chính để bắt đầu nghiên cứu thuốc mới sao?

Tông Tuyển rất vừa lòng đối với tốc độ phản ứng của bé, hắn nói: "Không phải giả, nhưng mà không ai biết "chuẩn bị" mà hắn nói là khi nào bắt đầu? Sau một ngày? Một tuần? Một tháng? Hay là một năm?"

Vì sao muốn nhiều thời gian như vậy?

Không phải sợ lạc hậu so với người khác nên mới muốn tìm kiếm người hợp tác sao?

Thu Thu nghe Tông Tuyển nói xong lại càng thêm tò mò, sau đó liền nghe được hắn nói: "Em trai ruột của Ni Khắc Sâm · Schmidt là Wall Tư · Schmidt khoảng thời gian trước tham gia một vụ cá cược, mắc nợ rất nhiều."

"A?" Nghe được Tông Tuyển nói, lại kết hợp những điều trước đó , Thu Thu hỏi: "Ba ba, ý là hắn muốn lừa gạt ba ba trả nợ cho em trai hắn sao?"

"Cũng không tính là lừa." Tông Tuyển nói: "Nhiều lắm là coi ta như kẻ ngốc mà chơi thôi."

Trước nay Tông Tuyển không phải người đánh trận mà không có chuẩn bị, hắn đã tính toán hợp tác với Khang Lan, dĩ nhiên hắn sẽ cho người điều tra một chút, kể cả công ty hay là các cổ đông.

Mà kết quả điều tra là công ty Khang Lan không có vấn đề, nhưng cổ đông trong công ty thì có, ví dụ như em trai Ni Khắc Sâm là Wall Tư.

Theo manh mối tiếp tục tra, Tông Tuyển biết Wall Tư không chỉ cá cược thua, thiếu một đống nợ, mà hắn còn bị chủ nợ cho vào tròng, muốn bức hắn giao ra cổ phần của công ty Khang Lan.

Đầu tiên không nói đến chuyện công ty Khang Lan chính là tâm huyết của anh em nhà Schmidt, kể cả không phải thì bọn họ cũng rất vất vả mới nghiên cứu ra thuốc cholesterol đặc hiệu để đưa ra thị trường, đang lúc chờ thu thành quả lại nhảy ra một kẻ cản trở, đổi lại là ai cũng không chấp nhận được.

Nhưng sự thật là Wall Tư thua tiền, công ty bọn họ tạm thời không đủ vốn lưu động để trả nợ. Trên giấy nợ đối phương còn cố tình ghi rõ thời hạn là trước ngày thuốc cholesterol đặc hiệu kia được đưa ra thị trường.

Nói cách khác, anh em Schmidt muốn chờ lợi nhuận của loại thuốc mới nghiên cứu để trả nợ là chuyện không thể, bởi vì chủ nhân món nợ muốn là cổ phần của Khang Lan chứ không phải tiền.

Dưới tình huống như thế, anh em Schmidt không nghĩ ngồi yên chờ chết, bọn họ cần tìm con đường khác, sau khi loại trừ, cuối cùng bọn họ chọn biện pháp như vậy.

Không phải họ chưa tính đến chuyện vay tiền, hay gọi vốn, nhưng thế lực đối phương không nhỏ, anh em Schmidt muốn tìm đối tượng hợp tác, cũng không dám tìm trong nước.

Chính vì nắm rõ điểm này cho nên với cái giá trong hợp đồng dù Ni Khắc Sâm một bộ cắn chết không buông, Tông Tuyển cũng không để trong lòng.

Tông Tuyển không để trong lòng nhưng mà Thu Thu để trong lòng, lúc trước bé không biết việc này, nhưng mà bây giờ bé đã biết hết cả rồi...

A a a a a người xấu kia tự nhiên muốn chiếm lợi ích của ba ba nhóc?!

"Ba ba, vậy chúng ta không cần hợp tác cùng hắn!" Thu Thu nắm tay nhỏ, vẻ mặt oán giận nói với Tông Tuyển: "Hắn quá xấu xa rồi, sao hắn lại có thể như vậy? Chuyện này không được!"

Mất công vừa nãy bé còn cảm thấy Ni Khắc Sâm là người tốt chứ, ai ngờ hắn lại xấu xa như thế!

A a a a a a a xấu xa quá rồi!

Thu Thu cảm thấy tức giận nha.

Nhìn Thu Thu giận đến mức sắp biến thành chú cá nóc nhỏ, người vốn lạnh nhạt như Tông Tuyển cũng có chút buồn cười, hắn cùng cô gái nhỏ đang đầy lòng căm phẫn nói: "Không, ba vẫn muốn hợp tác."

"Dạ???"

Đối với chuyện Tông Tuyển biết Ni Khắc Sâm không phải người tốt mà vẫn muốn hợp tác, Thu Thu thực tò mò, bé không chỉ tò mò vì sao ba ba còn muốn hợp tác với Ni Khắc Sâm, bé càng tò mò muốn biết ba ba tính toán hợp tác với hắn như thế nào?

Chẳng lẽ dùng biện pháp kéo dài thời gian?

Đối với Tông Tuyển mà nói, hợp đồng với Khang Lan ký sớm một ngày hay muộn một ngày đều không tổn thất gì, nhưng mà Ni Khắc Sâm bên kia thì khác, bởi vì bọn họ đang chờ Tông Tuyển rót vốn để sớm ngày giải quyết khoản nợ kia.

Đến hậu quả sau khi dùng khoản tiền công này, nhóm người Ni Khắc Sâm đều đã chuẩn bị tốt biện pháp giải quyết.

Kéo dài thời gian là không có khả năng, sau khi kết thúc cuộc đàm phán cùng công ty Khang Lan, Tông Tuyển liền mang Thu Thu tham gia một bữa tiệc tối.

"Con phải nhớ kỹ một điều." Ngồi ở phía sau xe, Tông Tuyển nói với Thu Thu nói: "Lãng phí thời gian vào những người hay những việc vô ích là tổn thất lớn nhất của chúng ta."

Đối với lời nói của Tông Tuyển, Thu Thu nghe cái hiểu cái không, nhưng mà chuyện này cũng rất bình thường, bởi vì quá trình trưởng thành của hai người khác nhau, Tông Tuyển từ nhỏ đã được coi như người thừa kế của tập đoàn Tông Thị để bồi dưỡng, học tập cùng công việc chính là mục tiêu và nhiệm vụ của hắn.

Nhưng mà Thu Thu thì khác, mức sinh hoạt của bé không sánh được với Tông Tuyển lúc nhỏ, nhưng thế giới tinh thần của cô bé nhất định phong phú hơn hắn nhiều.

Những thứ mà bà Chu cùng những người bạn "lớn tuổi" dạy mang đến cho bé rất nhiều niềm vui và sự thỏa mãn, cho nên bé không cảm thấy những chuyện đó là vô vị.

Cũng không biết ba ba có cảm thấy những thứ đó là vô vị không?

Sau khi xuống xe, Thu Thu ngước đầu nhỏ nhìn Tông Tuyển, vừa muốn hỏi lại không dám, muốn hỏi để biết suy nghĩ của ba ba, nhưng bé lại sợ ba ba không nghĩ giống mình.

Tông Tuyển không nghĩ tới một bánh bao nhỏ như Thu Thu nội tâm lại rối rắm như thế, thấy nhóc con ngẩng đầu nhìn mình liền cho rằng bé sợ hãi, Tông Tuyển ôn nhu nói: "Đừng sợ, lát nữa con theo sát ba là được."

"Dạ." Thu Thu lên tiếng phục hồi tinh thần lại, bước được hai bước bé đột nhiên hỏi: "Ba ba dắt con được không? Ba ba."

Tông Tuyển cúi đầu nhìn Thu Thu, rõ ràng trên trời có vô số ngôi sao, nhưng không ngôi nào so được với đôi mắt lấp lánh trong veo của bé, bị nhóc nhìn như vậy, người có ý chí sắt đá cũng không cự tuyệt nổi.

Tông Tuyển cũng không ngoại lệ.

Hắn vươn tay về phía Thu Thu, bé con tức thì cong cong đôi mắt đem tay nhỏ đặt vào lòng bàn tay, sau đó Tông Tuyển nắm tay bé đi vào trong bữa tiệc.

Cô bé ngửa đầu nhìn Tông Tuyển, rồi lại nhìn bàn tay đang được ba ba dắt, bé cảm thấy mình bây giờ thực hạnh phúc quá đi mất!

Bữa tiệc đêm nay vừa mang danh nghĩa cá nhân vừa mang mang tính chất thương nghiệp, vì vậy tuy khách mời tham dự đều là nhân vật trong giới kinh doanh, nhưng so với các bữa tiệc thương nghiệp bình thường sẽ tùy ý và nhẹ nhàng hơn.

Chủ nhân của bữa tiệc hôm nay tên Carl, hắn và Tông Tuyển cũng có chút giao tình, biết được Tông Tuyển muốn tới nước A, cho nên đã sớm gửi thư mời từ trước.

Vốn dĩ Carl cho rằng Tông Tuyển hẳn là không tới, bời vì hắn rất hiểu người này, cuộc đời hắn chưa từng gặp người nào nhạt nhẽo như Tông Tuyển.

Làm một người nhiệt tình, yêu cuộc đời, thích hưởng thụ niềm vui trong cuộc sống, hắn hoàn toàn không hiểu được rốt cuộc cái gì cấu tạo nên người mà trong đầu, trong mắt chỉ có công việc như Tông Tuyển.

Cho nên lúc thấy Tông Tuyển xuất hiện, Carl thấy thật ngoài ý muốn, đương nhiên, càng thêm ngoài ý muốn của hắn còn có bé con cùng Tông Tuyển tới tham gia yến hội - Thu Thu.

Đặc biệt là sau khi biết thân phận của bé, Carl: "......"

Ngay tại chỗ cảm thán: "Oa nga".

"Công chúa nhỏ, chú có vinh hạnh khi được biết tên con là gì không?" Carl đối với Thu Thu thực sự quá tò mò, hắn hoàn toàn không hiểu sao người trông giống như người máy như Tông Tuyển lại đột nhiên có một cô con gái lớn như vậy.

Hắn cho rằng chuyện như vậy chỉ có thể xảy ra trên người đào hoa như hắn chứ.

Kỷ · đào hoa · Hoài: "???"

Bị đả kích!

Carl rất nhiệt tình với Thu Thu, nhưng bé con đối với hắn có chút lãnh đạm, thực ra không phải Thu Thu lãnh đạm với hắn, mà sự chú ý của bé đều đặt trên người Tông Tuyển.

Ba ba nói lãng phí thời gian chính là tổn thất, như vậy ba ba hôm nay tới tham dự bữa tiệc này chắc hẳn cũng không phải đơn thuần đi dự tiệc?

Thu Thu nhớ lúc trước Tông Tuyển từng nói nhanh nhất ba ngày sẽ trở về, tính toán theo thời gian, vậy mấu chốt chính là buổi tối hôm nay.

Thực tế Thu Thu suy đoán có chút đơn giản, nhưng mà thần kỳ chính là...

Bé đã đoán đúng!

Tông Tuyển đến tham dự bữa tiệc này không phải vì chủ nhân của bữa tiệc, mà mục đích là vì anh em nhà Schmidt.

Đối diện với ánh mắt không dấu được sợ hãi của Ni Khắc Sâm, Tông Tuyển cong cong môi, nâng ly rượu với hắn.

Mục đích của hắn đã đạt được.

*

"Chào buổi tối Tông tiên sinh, không nghĩ tới lại gặp được anh ở đây." Sau khi thấy Carl rời khỏi nhóm người Tông Tuyển, Ni Khắc Sâm liền mang theo em trai của hắn là Wall Tư cùng đi tới.

Tuy rằng Ni Khắc Sâm hết sức che giấu, nhưng trong lúc lơ đãng, hắn vẫn để lộ ra vài phần bất an, vấn đề mà công ty Khang Lan bọn họ gặp phải, người biết chuyện này vốn không ít.

Trước đó sở dĩ Ni Khắc Sâm lựa chọn tìm Tông Tuyển hợp tác, một mặt là bởi vì hắn có tiền, mà mặt khác hắn không phải người nước A, muốn che dấu chuyện gì cũng dễ dàng hơn nhiều.

Nhưng Ni Khắc Sâm hoàn toàn không nghĩ tới sẽ gặp Tông Tuyển ở bữa tiệc của Carl, càng không nghĩ tới quan hệ giữa hai người cũng không tồi, phải biết rằng dựa vào tính cách cùng địa vị của Carl, trừ khi chính hắn nguyện ý, nếu không ai hắn cũng không để vào mắt.

Cho nên thời điểm Carl vừa rời đi, Ni Khắc Sâm liền trực tiếp đến chỗ Tông Tuyển, hắn muốn biết liệu Tông Tuyển đã biết cái gì rồi.

"Phải không? Tôi thì không cảm thấy bất ngờ." Tông Tuyển nói: "Nghe Carl nói hắn cũng mời Schmidt tiên sinh, cho nên tôi mới cố ý đến tham gia bữa tiệc lần này."

Tông Tuyển nói, làm hai anh em Ni Khắc Sâm có chút nghi ngờ, bọn họ cảm thấy những lời này của Tông Tuyển dường như ám chỉ cái gì đó, nhưng mà bọn họ lại không thể xác định, hay là do bọn họ suy nghĩ nhiều?

Nhưng mà ngay sau đó, lời của Tông Tuyển trực tiếp đánh vỡ tâm lý ôm may mắn của bọn họ, chỉ nghe được hắn nói: "Đối với chuyện tiểu Schmidt tiên sinh gặp phải không lâu trước đó, tôi thực sự đồng tình, nhưng trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, số tiền mà lúc trước Schmidt tiên sinh đề nghị, công ty chúng tôi không thể tiếp thu."

Anh em nhà Schmidt : "!!!"

Lúc này bọn họ hoàn toàn không biết nên nói cái gì cho tốt, đầu óc chỉ còn lại có bốn chữ đang không ngừng lặp đi lặp lại...

Hắn đã biết rồi, hắn đã biết rồi, hắn đã biết rồi......

"Cho nên chiều nay anh là tới chơi tôi?" Ni Khắc Sâm nghe ra một ít tin tức trong lời Tông Tuyển, ví dụ như hắn không phải sau khi tới tham gia yến hội mới biết được chuyện này, mà trước đó hắn đã biết cả rồi.

"Tôi tới nói chuyện hợp tác.", ngữ khí của Tông Tuyển nhàn nhạt: "Chỉ tiếc tôi không thấy được thành ý của Schmidt tiên sinh."

Thấy Tông Tuyển dường như không có ý tứ tiếp tục, Ni Khắc Sâm bất chấp tất cả, vội vàng nói: "Từ từ, có lẽ chúng ta có thể bàn lại."

"Bàn lại?" Tông Tuyển nói, "Chúng tôi không có quá nhiều thời gian, 3 giờ chiều ngày mai, chúng tôi liền phải rời nước A."

Mặt Ni Khắc Sâm đổi sắc, hắn không biết Tông Tuyển nói thật, hay là cố ý nói cho bọn họ nghe, nhưng mà hắn cần phải thừa nhận, Tông Tuyển là đối tượng hợp tác tốt nhất mà bọn họ tìm được.

"Tông tiên sinh, tôi biết đất nước các anh có câu nói gọi là "tích thủy tri ân", làm chuyện tốt sẽ được báo đáp, tôi bảo đảm, nếu anh giúp đỡ chúng tôi vượt qua cửa ải khó khăn lần này, chúng tôi nhất định báo đáp anh." Ni Khắc Sâm yếu thế nói.

"Anh yên tâm, tôi là một thương nhân, không phải kẻ cướp." Nghe hiểu ý tứ của Ni Khắc Sâm, Tông Tuyển nói ra một con số, con số này đương nhiên thấp hơn giá ban đầu Ni Khắc Sâm đưa ra, nhưng mà cũng không quá chèn ép đối phương.

Có thể nói, đúng thực là Tông Tuyển không định nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Nghe vậy, sắc mặt hai anh em Schmidt đều nhẹ nhàng buông lỏng: "Anh nói thật?"

"Đương nhiên."

"Tốt, vậy 9 giờ ngày mai, chúng ta gặp nhau ở Khang Lan."

Vẫn luôn ở bên cạnh làm nền giống Wall Tư, Thu Thu nghe hiểu con số mà Tông Tuyển báo ra, bé cũng nghe hiểu câu cuối cùng của Ni Khắc Sâm có nghĩa là gì, nhưng mà chính vì nghe hiểu, bé mới không hiểu.

"Ba ba, ngày mai chúng ta phải đi ký hợp đồng sao?"

"Ừm."

"Nhưng bọn họ không phải muốn lấy tiền đi trả nợ sao?"

"Bọn họ không lấy được."

Vì sao lại không lấy được, chờ ngày hôm sau bọn họ đến công ty Khang Lan ký hợp đồng, Thu Thu liền biết.

Bởi vì Tông Tuyển rót vốn, cổ phần của công ty Khang Lan một lần nữa phân phối lại, Ni Khắc Sâm · Schmidt vẫn như cũ là cổ đông lớn nhất của công ty Khang Lan với 27.7% cổ phần, tiếp theo là Tông Tuyển sở hữu 27% cổ phần, và sau đó là 10.1% cổ phần của Wall Tư · Schmidt, 35.2% còn lại nằm trong tay các cổ đông khác.

"Cảm ơn anh, Tông tiên sinh." Sau khi ký tên mình lên hai bản hợp đồng, Ni Khắc Sâm nhịn không được cười nói với hắn: "Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."

"Người cần nói lời cảm ơn hẳn nên là tôi mới đúng." Tông Tuyển nói: "Không có anh đồng ý để tôi góp vốn, tôi cũng không có khả năng trở thành cổ đông lớn nhất của Khang Lan."

"Cái, cái gì?" Ni Khắc Sâm sửng sốt, các cổ đông khác cũng nhìn về phía bọn họ.

"Đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần Khang Lan của mười hai vị cổ đông." Thư ký An đem hợp đồng chuyển nhượng trong tay mình đưa cho Ni Khắc Sâm, hắn nói: "Hơn nữa trên tay Boss chúng tôi là 27% cổ phần, tổng cộng 42.8%, nhiều hơn 15.1% so với Schmidt tiên sinh cho nên hiện tại Tông Tuyển tiên sinh của chúng tôi mới là người nắm giữ cổ phần cao nhất của Khang Lan."

"Chuyện này không thể nào." Ni Khắc Sâm không thể tin được, nhưng trên hợp đồng giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng.

"Tối qua anh không nói như vậy, anh lật lọng." Ni Khắc Sâm ngẩng đầu nhìn về phía Tông Tuyển, cùng là một gương mặt, nhưng mà tối qua, Ni Khắc Sâm chỉ cảm thấy trên mặt Tông Tuyển khắc bốn chữ - lắm tiền ngu ngốc, nhưng hiện tại lại biến thành - âm hiểm xảo trá.

"Tôi đã nói rồi, tôi là thương nhân, không phải cướp, nhưng cũng không phải nhà từ thiện." Tông Tuyển nói: "Tôi không thể bỏ ra một số tiền lớn, lại để bị các người lấy dùng cho việc tư."

"Việc tư? Đây là có ý gì?"

"Chẳng lẽ Ni Khắc Sâm muốn lấy tiền của công?"

......

Các cổ đông nghe được Tông Tuyển nói, đều khe khẽ nói nhỏ, mà sắc mặt Ni Khắc Sâm cũng trở nên khó coi, thư ký An lại đưa ra một tấm danh thϊếp: "Schmidt tiên sinh, anh yên tâm, nước A không có người dám cho các vị mượn tiền, nhưng mà tập đoàn Tông Thị dám, vậy nên anh không cần lo lắng không có tiền trả những người đó, hơn nữa, chúng tôi không tính lãi suất."

Ni Khắc Sâm nhìn thoáng qua danh thϊếp mà thư ký An đưa, lại nhìn thoáng qua Tông Tuyển, hiện giờ hắn còn gì mà không hiểu, bọn họ là trai cò đánh nhau, Tông Tuyển chính là ngư ông đắc lợi, còn hắn chính là tên ngốc bị bán còn giúp người ta đếm tiền.

Tông Tuyển cũng mặc kệ Ni Khắc Sâm suy nghĩ cái gì, sau khi gật đầu liền dẫn Thu Thu rời đi.

Vốn dĩ trong cảm nhận của Thu Thu, hình tượng của Tông Tuyển đã đủ cao lớn, nhưng lúc này lại càng lớn hơn, hơn nữa còn là loại bling bling loé sáng!

Wowwwwwwww ba ba thật đẹp trai!!!

Hôm nay Thu Thu chính thức đổ gục dưới chân ba ba Tông Tuyển!

Nhưng mà Thu Thu mới đắm chìm trong mị lực của Tông Tuyển chốc lát, liền nghe được tiếng mắng của Ni Khắc Sâm đang tức muốn hộc máu, bởi vì âm thanh thật sự quá lớn, Thu Thu nghe nghe, sau đó....

Ừm.

Nghe không hiểu.

Đa số đều không nằm trong phạm vi tri thức của bé.

"Che tai lại." Mặc kệ là bị Ni Khắc Sâm coi như tên ngốc mà đùa bỡn, hay là lúc gặp mặt bị Ni Khắc Sâm bôi nhọ, hắn đều không tức giận. Vậy mà lúc này sắc mặt Tông Tuyển nháy mắt đen xuống, hắn nói với Thu Thu: "Đem những gì con mới nghe được quên hết đi."

Che tai lại......

Cái này thực dễ dàng.

Nhưng là đem những gì mới nghe được đều quên hết?

Thu Thu trí nhớ siêu phàm: "???"

Ba ba, ba ba là muốn làm khó bé.

Tông Tuyển hình như cũng nhớ tới điểm này, lập tức nói với thư ký An: "Tôi đổi ý, chỉ cần Schmidt vay tiền, từ giây đầu tiên liền bắt đầu tính lãi suất."

Thư ký An: "!!!"

Boss ơi, ngươi từ trước đến nay nói một là một, hai là hai đâu rồi?

Cho chó ăn rồi sao?