Chương 6.1

***Từ chương này mình sẽ để:

- Nghiên nhất: Nghiên cứu sinh năm nhất

- Nghiên nhị: Nghiên cứu sinh năm hai

______________________________

Trong tổ có cô gái mới tới tên Âu Thiến, là cô gái ở cửa va một phát vào Lâm Thủy Trình.

Nghiên cứu sinh Tinh Đại, ngoại trừ nghiên nhất lục tục chạy tới báo cáo trước khi khai giảng, thời gian đi học cuả các sinh viên đều tương đối tự do.Thời điểm có hạng mục trọng đại, không về nhà ăn tết cũng là chuyện thường, nếu như không có hạng mục, thầy cô như nhau sẽ ngầm cho nghỉ phép, để đám hài tử này muốn chơi bao lâu thì chơi bấy lâu.

Âu Thiến dung mạo xinh đẹp, nhìn nho nhã yếu ớt có lễ phép, là bộ dáng "Học sinh tốt" mà tất cả mọi người yêu thích. Vừa đến đã khách khí gọi sư huynh sư tỷ, sau đó đi tìm Vương Phẩm Duyên báo cáo ghi danh, nhanh chóng lấy được một mảng lớn hảo cảm của người trong phòng thí nghiệm.

"Thưa thầy, còn chưa bắt đầu đi học, trong phòng thí nghiệm đã nhiều người như vậy, con không phải là sinh viên nghiên nhất đến trễ nhất đi?" Âu Thiến một bên cười, một bên khẩn trương chà xát đầu ngón tay.

Vương Phẩm Duyên viết ghi chép trên tờ đơn cho học sinh, nói: "Cũng không phải, con được tính là tới sớm, một nhóm chung với con còn mấy đứa chưa đến. Học ngoại trú hay là nội trú?"

Âu Thiến nói: "Học ngoại trú."

Vương Phẩm Duyên khoanh một câu lên ô, một học sinh bên kia chạy đến, đầu đầy mồ hôi nói: "Thầy! Ngài qua đó nhìn xem một chút số liệu chạy ra ngoài, quả thực làm không được thì xài đại cơ khí đi. Ngài nói dùng phép tính kia, sao chúng con kiểm tra đều không đúng."

Hắn tiện tay đem danh sách giao cho Âu Thiến, hòa ái cười cười: "Thầy vào phòng thí nghiệm giải toán, đăng ký còn lại con tìm Từ Mộng Mộng sư tỷ, để nàng mang con đi, trước tiên mấy ngày nay làm quen một vài chỗ."

"Dạ, cảm ơn thầy." Âu Thiến nói.

Vương Phẩm Duyên vừa đi, người xung quanh nghe tin lập tức hành động, đi tới hỏi đông hỏi tây.

Mấy nam sinh ân cần quá mức, toàn bộ bị Từ Mộng Mộng một tay đẩy ra: "Đi đi đi! Viết báo cáo của các ngươi đi! Sư muội là của ta, đừng hòng mơ tới. Đến, sư muội, chị mang em đi dạo."

Âu Thiến xấu hổ nở nụ cười, cô đi lên phía trước ôm lấy cánh tay Từ Mộng Mộng, nhỏ giọng hỏi: "Lúc thường lên lớp đều là như vậy sao?"

"Không kém hơn bao nhiêu, rất buông thả, thế nhưng khi có chính sự so với ai khác đều đứng đắn hơn. Lão Vương đầu đối với chúng ta rất tốt." Từ Mộng Mộng dẫn cô đi vào căn phòng chứa đồ, cúi đầu tìm kiếm chìa khóa bàn thí nghiệm.

Âu Thiến chờ bên cạnh, giả bộ thờ ơ hỏi: "Sư tỷ, nơi này có người gọi là Lâm Thủy Trình phải không?"

"Ồ, sư muội em quen biết cậu ta sao?" Từ Mộng Mộng nhắc tới Lâm Thủy Trình, lập tức tinh thần tỉnh táo, "Một sư đệ ngoan ngoãn nghe lời, lớn lên dáng dấp đẹp trai, nhưng đáng tiếc hình như đã có bạn trai rồi."

Âu Thiến nói: "Cũng không tính là quen, là biết thôi, em chỉ hiếu kỳ, sao hắn lại tới nơi này? Hắn trước kia ở phân bộ Giang Nam, từ phân bộ không tốt tới."

Đây là chuyện tất cả mọi người đều hiểu. Điểm trúng tuyển vào bản bộ Tinh Đại và phân bộ kém đến 50 điểm, sinh viên bản bộ ít hay nhiều đều có chút xem thường người từ phân bộ tới, bởi vì mang ý nghĩa, thành tích thi vào đại học của phân bộ học sinh không ưu tú.

"Nghe nói là như vậy, nhưng thành tích của cậu ấy hình như rất tốt." Từ Mộng Mộng rốt cuộc lấy ra được chìa khóa cho nàng.

Âu Thiến nhận lấy sau đó nhẹ nhàng lắc đầu, giống như muốn nói lại thôi, "Thật ra thì..."

"Hả?" Từ Mộng Mộng nhìn nàng.

"Hẳn là hắn tìm quan hệ điều lại đây, trước kia hắn học hóa học, thời gian một năm, vượt thi vào Số viện này, thật ra rất kỳ lạ." Âu Thiến nhỏ giọng nói, "Em có bạn cũng học ở phân bộ Giang Nam, bạn trai của Lâm Thủy Trình hình như là người có tiền, không giống quan hệ yêu đương đơn thuần... Chuyện này dù sao... Ở chỗ bọn hắn rất nổi danh."

"Ôi chao, nhìn không ra đấy?" Từ Mộng Mộng suy nghĩ, có chút không dám tin, "Nhưng hắn đang theo dõi hạng mục rất tốt. Thật sự là hắn sao?"

Âu Thiến hàm hồ nói rằng: "Vậy em cũng không rõ lắm, nói chung việc này là có."

Từ Mộng Mộng vỗ đầu một cái: "Có vẻ như thật à, lúc nhập học cũng là chị dẫn hắn làm, đúng thật là từ phân bộ Giang Nam tới. Nhưng mà sư đệ Tiểu Lâm, tuy hắn lớn lên rất dễ nhìn nhưng không đến nổi bị người bao dưỡng chứ?"

Âu Thiến trong mắt giấu một chút ý cười, lắc lắc đầu: "Chuyện như vậy, ai biết được. Có lẽ trùng tên trùng họ đi."

Từ Mộng Mộng dẫn cô đi tham quan một chút, sau đó phân bàn làm việc cùng phòng thí nghiệm cho cô.

Nhóm sinh viên này thường có một phòng thí nghiệm lớn thống nhất, toàn bộ nghiên nhất nghiên nhị nghiên tam ngồi tùy theo sở thích , Âu Thiến liếc mắt liền thấy được Lâm Thủy Trình.

Lâm Thủy Trình ngồi bên bàn thí nghiệm cạnh cửa sổ, đang cúi đầu lặng yên lật xem tư liệu. Lông mi cậu đen kịt mà dài, trên gò má nốt ruồi đỏ đặc biệt bắt mắt, ánh mặt trời xuyên qua, chiếu sáng lên cả người cậu, đẹp mắt đến không giống người thật.

Một người như vậy ở trong đám đông, vĩnh viễn luôn gây chú ý nhất, cho dù cậu ẩn nấp trong góc xó xỉnh, nhưng không ai có cách nào quên được tồn tại của cậu.

Âu Thiến vừa tiến vào, Từ Mộng Mộng mang theo cô lần lượt giới thiệu từng người.

Ngoại trừ Lâm Thủy Trình cùng mấy tổ viên bên cạnh cậu, tất cả mọi người đều tới cùng cô chào hỏi.

Âu Thiến dừng bước, giả bộ thản nhiên hướng Lâm Thủy Trình bên kia nhìn: "Mấy sư huynh kia là ai vậy?"

Lâm Thủy Trình cúi đầu lật báo cáo, bên người vây quanh mấy nam sinh đang thấp giọng thảo luận gì đó.

Từ Mộng Mộng che miệng cười: "Cùng lão Vương đầu làm hạng mục quân đội gần đây, mở đề mục đem bọn họ rầu chết rồi. Ngoại trừ Tiểu Lâm thì đều là một đám thẳng nam sắt thép, ở lì trong nhà, chúng ta đừng qua đó. Buổi trưa lúc ăn cơm gặp lại."

Âu Thiến một bên nghe, một bên lại nói: "Không sao, chào hỏi thôi mà."

Cô nàng đi tới, lễ phép thân thiết tự giới thiệu mình: "Chào các sư huynh, em là tân sinh nghiên nhất mới tới - Âu Thiến, sau này xin nhờ mọi người chiếu cố."

Lâm Thủy Trình cùng mấy người kia quay đầu lại nhìn cô. Đám nam sinh nhìn thấy nữ sinh xinh đẹp đến, sáng mắt lên.

Mặt Âu Thiến hơi ửng đỏ, sau đó mỉm cười với Lâm Thủy Trình: "Ai nha, là cậu sao, thật trùng hợp, sau này chúng ta là bạn học rồi."

Lâm Thủy Trình: "?"

Cậu đã đổi lại áo khoác dài trắng, trong mắt lãnh đạm đọc không ra tâm tình nào, nhìn như là không nhận ra cô.

Âu Thiến nhắc nhở cậu: "Sáng sớm chúng ta ở cửa lớn Số viện gặp qua, tớ không cẩn thận va phải cậu. Cậu lúc ấy..."

Cô còn chưa nói hết, một nam sinh bên người Lâm Thủy Trình nở nụ cười: "Quào, người mới? Vậy chúng ta thử chơi một trò chơi nhỏ nha?"

Hắn xoay người, thẻ trên ngực viết tên "Lữ Kiện", là sinh viên nghiên nhị.

Người bên cạnh cười theo, vừa nhắc tới chuyện này, đột nhiên mọi người cũng lăm le đứng lên, trong mắt nhảy nhót vẻ hưng phấn.

Âu Thiến không rõ ý: "Cái gì?"

Cô nhìn người bên cạnh đều vây quanh lại, cười hì hì nhìn cô, trong lúc nhất thời cũng có chút hoảng loạn, chỉ có thể tận lực giữ nụ cười : "À... Còn kiểm tra gì sao?"

"Hôm nay lão Vương đầu có việc, phỏng chừng trong lúc nhất thời không nhớ ra được." Lữ Kiện vỗ tay một cái, bút trong tay nhanh chóng chuyển một vòng, trên mặt giấy viết qua loa vài hàng dãy số, "Tới tới tới, chơi một trò chơi giải mật mã đơn giản, thử độ nhạy cảm của em với mấy con số."

"Đùng" một tiếng, một tờ giấy đặt trước mặt nàng.

"Chuyện này..." Âu Thiến cắn môi một cái.

Bên cạnh có người ồn ào tính giờ, nhìn cô cười, thế nhưng theo thời gian trôi qua, từ từ cười không nổi.

Mười giây, hai mươi giây, ba mươi giây...

Âu Thiến vẫn sững sờ đứng đó, lúng túng đến mức hoàn toàn không nói ra được đáp án, thậm chí mặt đầy vẻ không biết làm sao.

"Không phải chứ, cái này rất đơn giản nha... Cô ấy không phải sinh viên đại học này sao?"

Có người bên cạnh nhẹ giọng lẩm bẩm, mọi người đối diện dồn dập đứng lên, cảm giác có hơi lúng túng.

Từ Mộng Mộng không nhìn nổi, nhỏ giọng nhắc nhở nói: "Mật mã Affine, hắn giúp em viết kết quả phép nhân nghịch nguyên ra, có phải là không để ý tới?"

Âu Thiến căn bản nghe không hiểu nàng đang nói gì, cô ấy cũng là chuyển chuyên ngành thi vào Sổ viện hệ phân tích lượng tử, chạy vào chuyên ngành này sau đó có thể ra ngoài kiếm tiền nhiều mới lại đây. Chuyên ngành nguyên bản của cô mặc dù cũng ở Sổ viện, thế nhưng thuộc về lý thuyết thuần túy khó hiểu và tối nghĩa hơn, càng không dễ nhận người. Tinh Đại không có chế độ giữ lại nghiên cứu sinh, mấy năm nay Sổ viện đều tuyển ít người, đề thi quá khó, học viện không tốt nghiệp được bao nhiêu người, làm rất nhiều sinh viên chùn bước, năm nay hệ phân tích lượng tử mở rộng chiêu tuyển, so với những năm qua giảm xuống bốn mươi điểm, lúc này mới làm cho cô sát biên thi vào.

Nam sinh kia nhìn cô không biết làm, tiện tay đem vở ném về phía sau: "Người mới bên đó, cậu xem một chút đi."