Chương 2

Tang Nhậm là nhân vật trong vở kịch cô mới hoàn thành trước đây, cô là công chúa nhỏ trên thiên đường, em gái của nam chính, đóng vai nữ chính độc ác trong vở kịch.

Cô khó khăn nói: “Dương tiền bối, anh còn chưa diễn sao? Không phải anh nói anh xuất thân từ chuyên ngành sao?”

“Không có thiệp mời thì không thể vào được, tôi không có thiệp mời, nhưng tôi có thể quét mặt đó. Cô có biết đây là ai không?”

Cô ta bắt tay đứa nhỏ bên cạnh, “Con trai chú rể cũng là cháu trai của tôi đó.”

Yến Tri lộ ra vẻ mặt bối rối trong sáng và ngu ngốc của một sinh viên đại học, “Chú rể có con trai sao? Tôi chưa từng nghe nói Giản ảnh hậu sinh một đứa con trai nào cả mà? Chẳng lẻ chú rể là người kết hôn lần thứ hai sao?”

“ Con đỡ đầu, con nuôi không được sao? Anh họ của tôi cảm thấy có lỗi với Giản ảnh hậu và không muốn cô ấy sinh con khi tuổi đã cao nên đặc biệt nhận con trai của chị họ tôi làm con nuôi thôi.”

Nghe nói vậy người quản lý, lập tức nở nụ cười ấm áp: “Dương tiểu thư, xin mời.”

Dương Tú Cầm kiêu ngạo nói: “Anh nhất định phải tỉnh táo lên, đừng để một nữ nhân mờ ám như vậy lẻn vào buổi tiệc, nếu không anh họ của tôi sẽ tức giận đó.”

“Dương cô nương, xin đừng lo lắng, an ninh Rose Coast của chúng ta có thể xếp vào top ba ở đế đô này.” Theo hiệu lệnh của người quản lý, hai nhân viên bảo vệ vẻ mặt nghiêm nghị đi tới hướng này.

Sắc mặt chị Trần tái nhợt, bị đuổi đi chắc chắn còn xấu hổ hơn bị chặn ở cửa.

[Ồ! Cũng là anh họ à! Anh ta là một kẻ lừa đảo, lừa cả hôn nhân và tiền bạc của người ta luôn sao! 】

【 Chao ôi, Giản ảnh hậu thật khổ sở, trước ngày cưới một ngày, chồng cô đã qua lại với người khác trong chính căn nhà mới của cô để tôi xem nào! 】

Yến Tri tầm mắt rơi vào màn sáng đột nhiên nhảy ra ngoài, ánh mắt trừng lớn, trong lòng đang than thở, bước chân vô thức chậm lại.

Trong mắt nhân viên bảo vệ, hành động này có nghĩa là cô đang không chịu rời đi, anh ta nhanh chóng bước đến gần hai người, chị Trần nhanh chóng kéo Yến Tri, “Chúng ta hãy rời đi ngay bây giờ thôi.”

“Đợi đã!”

Đột nhiên một giọng nói trong trẻo và dễ chịu vang lên đến, mọi người không khỏi nhìn qua, sửng sốt trong giây lát, người đến có dung mạo vô cùng thanh tú hoàn mỹ, đôi mắt hoa đào xinh đẹp vô cùng trìu mến, vô số fan khen ngợi anh muốn chết chìm trong mắt anh đó không ai khác chính là đỉnh lưu thế hệ mới, mới lên gần đây Bạch Cảnh Thần.

Với khuôn mặt như vậy, ngay cả trong giới giải trí cũng rất hiếm thấy nên người quản lý nhận ra anh ngay lập tức khi thấy anh.

“Anh Bạch.”

Bạch Cảnh Thần đưa thiệp mời cho anh ta, sau đó hỏi Yến Tri, “Tiểu Tang Nhậm, em có sẵn lòng làm bạn đồng hành của anh trai đây không?”

Đúng vậy, anh ta là nhân vật nam chính trong vở kịch mà Yến Tri có góp mặt. [Chẳng lẽ Có mình tôi là người duy nhất không có thiệp mời không? Và tôi cảm thấy hơi xấu hổ khi anh ấy gọi tôi như vậy đó.]

Vẻ mặt của Bạch Cảnh Thần cứng đờ.

Chị Trần vội vàng dùng tay nhéo nhẹ Yến Tri, thúc giục cô nhanh chóng đồng ý, Yến Tri cũng không muốn từ chối, “Tôi đồng ý.”

Nhìn thấy hai người đang muốn sóng vai nhau đi vào, Dương Tú Cầm vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Bạch Cảnh Thần từ khi xuất hiện liền nhanh chóng nói: “Anh Bạch, đừng bị vẻ ngoài ngây thơ của cô ta lừa gạt. Trước đây cô ta không biết xấu hổ quấy rầy Nhan Hạo Xuyên, nhưng Nhan Hạo Xuyên lại quay lưng lại với cô ta vì cô ta phiền đó.”

Giọng điệu đầy chán ghét, như thể nếu Bạch Cảnh Thần chọn Yến Tri làm nữ đồng hành chỉ là nhặt lại đôi giày cũ mà người khác không muốn mà thôi.

“Không chọn cô ấy chọn cô sao?” Giọng nói của Bạch Cảnh Thần rất dịu dàng, Dương Tú Cầm chưa kịp nở nụ cười đã bị anh giễu cợt nói: “Nhưng cô xấu quá, tôi sợ người hâm mộ sẽ cười nhạo tôi không có mắt nhìn mất.”

Dương Tú Cầm kinh ngạc nhìn anh.

Bạch Cảnh Thần ánh mắt lạnh lùng, hôn lễ sắp diễn ra, trong thời gian ngắn như vậy anh không tìm được bằng chứng nào khác, nhưng anh tin rằng với danh tiếng của Giản ảnh hậu, anh sẽ có thể nghe được suy nghĩ của Yến Tri.

Anh ta nói như một quý ông: “Đi thôi.”

Yến Tri cười theo lễ phép, nhưng trong lòng chửi thầm: [Tôi cảm giác như lưng mình đang bị ánh mắt như dao găm của Dương Tú Cầm đâm thủng rồi. Thật sự là tai họa trên trời rơi xuống mà.” !” 】

Dương Tú Cầm, người bị bỏ lại phía sau, nhìn bóng lưng của hai người cạnh nhau bước vào Rose Coast, với vẻ mặt cực kỳ méo mó: Tại sao Bạch Cảnh Thần lại nhìn Yến Tri khác khi họ ở trường quay Như vậy Không phải vì cô ta có khuôn mặt hồ ly thôi sao?

Khịt mũi! Trong giới giải trí mỹ nhân có rất nhiều, nhưng người ủng hộ tài chính và nguồn lực mới là quan trọng nhất, sau khi anh họ tôi dỗ dành được Giản Anh, tôi nhất định phải bắt các người cầu xin tôi!