Chương 45: Ngày thứ 45 ly hôn

Chương 45: Ngày thứ 45 ly hôn.

Lục Lâm Thành buông ly nước, mặt không biểu tình mà đem tay từ trên trán Lương Yên xuống.

“Tôi khi nào kêu em Yên tỷ.” Người đàn ông chất vấn nói.

Lương Yên không tinh lực cùng người khác nói chuyện, nhắm mắt lại không để ý tới anh nữa.

Lục Lâm Thành lại lắc lắc Lương Yên, như là đang dỗ cho mấy bé ở nhà trẻ không chịu ăn cơm: “Lương Yên, uống thuốc nhanh lên.”

Lương Yên đành phải trợn mắt, trước mắt có bóng người mơ hồ dần dần rõ ràng.

Không phải Chung Trạch, tuy rằng từ góc độ nào thì diện mạo cũng có điểm giống nhau, nhưng người trước mắt rõ ràng so Chung Trạch đẹp trai hơn nhiều.

Trách không được không muốn kêu cô là Yên tỷ.

Là Lục Lâm Thành.

Lương Yên nhìn nhìn rồi nuốt một ngụm nước miếng.

Cô vừa rồi mới đánh đầu chồng trước siêu sao, còn muốn chồng trước kêu cô là Yên tỷ.

Có đủ kí©h thí©ɧ rồi.

Lục Lâm Thành nhìn đôi mắt Lương Yên dần dần tỉnh táo lại , tưởng cô tựa hồ đã tỉnh, vì thế xụ mặt: “Uống thuốc.”

Lương Yên không biết Lục Lâm Thành như thế nào biết nơi cô ở, muốn tới liền tới, nhưng mà đối đãi với người bệnh còn giữ nguyên bộ mặt lạnh như băng kia, giống như ai thiếu anh ấy 800 vạn, khiến người khác nhìn vào liền thấy tức giận.

Cũng không phải cô kêu anh tới.

Lương Yên nhìn thoáng qua mấy viên thuốc trong tay anh, sau đó không nhìn nữa.

“Kêu ba ba.”

“…………” Lục Lâm Thành hiện tại thực hoài nghi chính mình chạy tới rốt cuộc là vì cái gì.

Lục Lâm Thành không có kêu ba ba, bất quá Lương Yên cuối cùng vẫn là phải uống thuốc, tiểu chung cư của cô chỉ có một gian phòng ngủ một cái giường, Lục Lâm Thành nhìn nhìn khoảng trống bên còn lại của giường, mới vừa ngồi xuống, eo đã bị đá một cái.

Lục Lâm Thành che lại eo quay đầu nhìn lại, Lương Yên cũng không biết đã tỉnh hay là vẫn ngủ, vừa rồi rõ ràng còn cuộn thành một đoàn, hiện tại đã tay chân đưa ra bá chiếm giường.

Anh nhớ rõ tư thế ngủ của Lương Yên rất tốt, luôn là an tĩnh mà nằm nghiêng, có đôi khi ngủ rồi, sẽ hướng về anh gần một chút, sau đó giống như con mèo nhỏ lười nằm không nhúc nhích.

Lục Lâm Thành nhìn thoáng qua mí mắt Lương Yên hơi rung rung, sau đó bất đắc dĩ đứng dậy, đến sô pha phòng khách ngồi nghỉ ngơi.

……

Lương Yên ngày hôm sau tỉnh lại cơn sốt đã khỏi, cô bị nóng cả đêm miệng khô, lê dép lê muốn đi ra rót nước, vừa lúc đυ.ng phải Lục Lâm Thành bưng ly nước chuẩn bị vào phòng.

Sáng sớm đυ.ng phải một người đàn ông trong nhà mình, Lương Yên sợ tới mức lui người về dựa vào vách cửa: “Anh anh anh, anh như thế nào còn chưa đi?!”

Ngón tay Lục Lâm Thành nắm ly nước buộc chặt: “Khá hơn chút nào không?”

Lương Yên không có quen loại quan tâm này, cứng ngắc mà gật gật đầu: “Ân.”

Lục Lâm Thành há mồm, tựa hồ còn muốn nói cái gì đó, đối với ánh mắt cảnh giác của Lương Yên, ánh mắt tối sầm lại.

“Về sau có việc liền phải gọi điện thoại cho tôi.”

***

Lương Yên hạ sốt ngày hôm sau liền quay về đoàn phim, Đồng Lôi nhìn cô, quái dị mà cười một tiếng.

Lương Yên có chút sợ Đồng Lôi, gật đầu chào hỏi sau liền ôm cổ chạy xa.

Cô vừa mới ngồi vào vị trí của mình, trên trán lại có một bàn tay lạnh lẽo dán vào.

Chung Trạch: “Yên tỷ, chị như thế nào nhanh như vậy liền hạ sốt.”

Lương Yên đem tay Chung Trạch kéo xuống, trừng mắt nhìn cậu ấy : “Thân thể tốt, có ý kiến sai?”

“Không ý kiến không ý kiến.” Chung Trạch sau đó bị chuyên viên trang điểm kéo đi hóa trang.

Hôm nay cảnh diễn là Chung Trạch diễn vai phú nhị đại chạy đến bệnh viện diễn cảnh bích đông* bác sĩ thực tập do Lương Yên đóng, sau đó bị bác sĩ cười nhạo thêm đó là từ chối, bởi vậy kéo ra tình tiết bác sĩ cao lãnh bình tĩnh × phú nhị đại ấu trĩ ăn chơi trác táng yêu thích diễn xuất.

Bích đông*: áp sát đối phương vào tường. Cái động tác mà phim ngôn tình nào cũng có đó mấy thím nữ chính bị vây giữa bức tường và nam chính.

Lương Yên mỗi ngày đối mặt với Chung Trạch, gương mặt có điểm giống Lục Lâm Thành, ở trong phim cự tuyệt thật là sảng khoái, thường xuyên đều là diễn một lần rồi qua cảnh, đạo diễn rất là vừa lòng, thậm chí cho cô một cái biệt hiệu là “Lương một lần”.

Vì thế lúc những cảnh hậu trường của đoàn phim《 nhân tâm 》được đăng lên, truyền thông vì hấp dẫn lượt đọc, sôi nổi chọn dùng tiêu đề “《 nhân tâm 》 quay phim khí thế ngất trời, Đồng Lôi và Vương Nhất Lị hợp tác với nhau, tiểu Lục Lâm Thành điên cuồng theo đuổi Lương Yên.” , trọng điểm thực rõ ràng là một câu cuối cùng “Tiểu Lục Lâm Thành điên cuồng theo đuổi Lương Yên” .

Vì thế mọi người lúc này mới nhớ tới năm đó có một người mang danh tiểu Lục Lâm Thành xuất đạo, sau đó diễn mấy bộ phim thần tượng nhưng vẫn không nổi tiếng Chung Trạch.

Nhớ năm đó Lương Yên bị mắng cho không Lục Lâm Thành, bị mắng đến rất thảm, hiện tại sau khi ly hôn, thế nhưng bị một người lớn lên cùng Lục Lâm Thành có vài phần tương tự nhau, ở trong phim được người này điên cuồng theo đuổi.

Kịch bản này……

Cảm giác rất thu hút.

Fans Lục Lâm Thành: Tôi xxxxxxxxxx ( tiêu âm )

Fans Lương Yên: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha

Quần chúng dưa dưa: Có ý tứ! Chờ mong!

Lương Yên liên tiếp diễn vài tập vô cùng sảng khoái từ chối Chung Trạch, nhưng mà thời điểm xem phần kịch bản tiếp theo, mê sảng đến không đứng dậy nổi.

Trong phim Lương Yên đóng vai bác sĩ thực tập vô tình gặp phải bạn trai cũ, bạn trai cũ lúc trước từ bỏ đoạn tình cảm này lựa chọn xuất ngoại du học, hiện tại đã trở lại, chuẩn bị cứu vãn cuộc tình này, tìm gặp cô muốn cùng cô bắt đầu lại một lần nữa, bị cự tuyệt sau đó nhịn không được ôm bác sĩ thực tập. Kết quả hình ảnh hai người ôm bị phú nhị đại nhìn thấy, rõ ràng nói chính mình chỉ là theo đuổi theo chơi thôi nhưng phú nhị đại nhìn thấy cảnh tượng này lại tức giận đến không tưởng tượng được, chính mình cũng không biết đã ghen tị như thế nào, đầu tiên là cho bạn trai cũ đó một quyền, sau đó tức giận lôi bác sĩ thực tập đi, bác sĩ thực tập giãy giụa không thoát được, tức giận vị phú nhị đại xen vào việc người khác, vừa đi vừa mắng chửi không ngừng, phú nhị đại không nói gì mà ấn cô ấy lên tường cưỡng hôn.

Đoạn này chính là cảnh tình cảm của hai người phát triển đến cao trào. Phú nhị đại ghen.

Lương Yên nhìn kịch bản có hai chữ “Cưỡng hôn” huyệt Thái Dương thình thịch mà nhảy lên.

Tuy nói quay cảnh hôn đối với một người diễn viên là một việc thực bình thường, nhưng hiện tại ký ức của cô dừng lại ở thời kỳ mình diễn vai quần chúng, quần chúng thì sẽ không có cảnh hôn, hơn nữa ba năm trước đây Lương Yên cũng không có bạn trai, càng đừng nói đến việc cùng Lục Lâm Thành kết hôn, cho nên cảnh hôn này, trừ lúc mất trí nhớ, thì đây là cảnh diễn hôn đầu tiên của cô.

Lương Yên một lần nữa hoài nghi đây là nụ hôn đầu tiên của mình, cô mất trí nhớ ba năm quay hai bộ phim đều không có cảnh hôn, hơn nữa cùng chồng trước Lục Lâm Thành, hiển nhiên làm thì đã làm rồi, nhưng là nam nữ tự mình thể hiện tình cảm……

Lương Yên đỏ mặt nhớ lại một chút, dù sao sau khi mất trí nhớ đã làm chuyện kia hai lần, Lục Lâm Thành giống như chỉ làm từ cổ trở xuống, hơn nữa kỳ thật không thể tính như vậy, thời điểm đó chứa đầy tìиɧ ɖu͙© sắc thái liếʍ láp.

A! Làm sao bây giờ!

Lương Yên nghĩ ngày mai phải diễn cảnh hôn, ôm kịch bản vẫn luôn hoảng loạn mà run chân.

Hôm nay hai cảnh diễn cô có đều là diễn cùng Đồng Lôi, Lương Yên rõ ràng cảm giác trạng thái không tốt bằng trước kia, “Lương một lần” biến thành “Lương n lần”.

Lương Yên khó có khi bị đạo diễn mắng.

Đồng Lôi nhìn Lương Yên trước mặt đạo diễn giống như chú gà con mổ thóc nhút nhát vậy, vì thế nhìn kịch bản, sau đó nhìn đến cảnh ngày mai phải quay, Lương Yên có một cảnh diễn hôn.

Trong giới thành thục nữ diễn viên đối với cảnh diễn này đều thực bình tĩnh, đây chỉ là công việc mà thôi, chỉ có người mới vừa vào nghề, người trẻ tuổi không có kinh nghiệm gì, sẽ bị khẩn trương trước vài ngày.

Đồng Lôi gửi tin nhắn WeChat cho Lục Lâm Thành :

【 Cậu cùng vợ trước cũng cậu chưa hôn nhau sao ? 】

Lục Lâm Thành:

【………………】

*****************

Lương Yên cả đêm như thể nào cũng không ngủ ngon, mang theo hai cái thâm mắt tới rồi đoàn phim, bị chuyên viên trang điểm một bên giúp cô che quầng thâm mắt một bên nhắc nhở buổi tối phải chú ý nghỉ ngơi.

Người phụ trách đàn chuẩn bị ở trong sân, Lương Yên hóa trang xong đang đợi đến cảnh diễn, cô hiện tại cả người mỗi cái lỗ chân lông đều lộ ra vẻ khẩn trương, lột ba thanh kẹo cao su nhét vào trong miệng, nhai thật mạnh.

Khương Mộc cảm thấy so với Lương Yên mình còn khẩn trương hơn, giống như hôm nay quay cảnh hôn chính là anh chứ không phải Lương Yên, nhai kẹo cao su so với Lương Yên còn nghiêm túc hơn.

Chung Trạch cầm kịch bản đí tới cùng Lương Yên tập diễn, nhìn đến hai người trợ lý cùng Lương Yên đang nhai kẹo cao su: “Ngạch, cái kia, em hôm nay buổi sáng đánh răng rồi.”

Cậu ấy cũng không quá khẩn trương, trước kia đã quay qua cảnh hôn rồi, hơn nữa thập phần có kinh nghiệm, biết như thế nào ở màn ảnh là đẹp nhất, cậu ấy cùng Lục Lâm Thành giống nhất và đẹp nhất chính là chỉ lộ cằm và sườn mặt, mỗi lần quanh cảnh hôn đều quay từ góc qua, có thể đem đến rất nhiều fans.

Lương Yên ném cho cậu ấy một thanh kẹo cao su.

Hai người một bên nhai kẹo cao su một bên ngồi cùng nhau đọc lời thoại, một lát sau, đột nhiên cảm giác đoàn phim rất ồn ào.

Hai nữ chuyên viên trang điểm mặt mày hớn hở, tay khoác tay nhảy nhót mà chạy tới.

Chung Trạch nhìn thoáng qua cái phương hướng kia, sau đó hỏi trợ lý của mình: “Làm sao vậy?”

Trợ lý Chung Trạch nói: “Ngạch, có người hôm nay tới thăm Lôi ca.” Lôi ca chính là Đồng Lôi, trong đoàn ohim phần lớn người đều kêu Lôi ca.

Thăm ban? Lương Yên nhớ tới mấy ngày hôm trước Đồng Lôi nhận điện thoại và trà gừng đường đỏ, sau đó dùng kẹo cao su thổi bong bóng, ngẩng đầu hỏi: “Ai a?”

Trợ lý Chung Trạch nhìn nhìn Lương Yên, dừng một chút, nói: “Lục Lâm Thành.”

Lương Yên thổi kẹo cao su phốc một cái đã bể.

……

“Anh buông tôi ra! Anh làm gì! Có bệnh a! Tôi cùng anh ta gặp mặt liên quan gì đến anh chứ !”

Dưới ánh đèn, Lương Yên bị Chung Trạch mạnh mẽ kéo đi về phía trước, một bên giãy giụa bị Chung Trạch bắt lấy, một bên nói ra lời thoại.

Máy quay phim ở trên giá đỡ, vững vàng mà di chuyển theo diễn viên.

Chung Trạch đem Lương Yên kéo đến địa điểm chỉ định, thân mình vừa chuyển, muốn bắt lấy vai cô ấn ở trên tường, sau đó bước tiếp theo, chính là cưỡng hôn.

Phim thần tượng thường dùng nhất chính là động tác bích đông + cưỡng hôn, trước kia Chung Trạch luôn làm thuận buồm xuôi gió, hôm nay tay vừa đυ.ng tới bả vai Lương Yên, lại đột nhiên bị mắc kẹt lại.

Đạo diễn hô NG.

Lần này vừa hô NG bầu không khí của đoàn phim vẫn chưa giống như bình thường luôn thả lỏng, ngược lại thêm khẩn trương, cơ hồ không có ai nói gì.

Chung Trạch trên trán ra một chút mồ hôi, chuyên viên trang điểm đến trước mặt cậu ấy dặm phấn lại, cậu ấy nhìn thoáng qua hướng máy theo dõi.

Đạo diễn ngồi ở trước máy theo dõi, phía sau là Đồng Lôi, cùng với…… Lục Lâm Thành.

Chung Trạch cùng Lục Lâm Thành đột nhiên nhìn nhau liếc mắt một cái.

Ánh mắt gϊếŧ người đó.

#Đường Mật

P/s: tui muốn giải thích một chút về cách xưng hô của anh Lục. Là như thế này cách xưng hô của anh Lục trước nay luôn là " tôi - cô" nhưng mà đây là khoảng thời gian anh Lục nhận ra tình cảm và biểu lộ ra bên ngoài nên sẽ trở nên thân mật hơn nên mình sẽ dùng cách xưng hô " tôi - em". Còn sau này khi yêu nhau sẽ lại nâng cấp lên thành " anh - em".