Chương 2: Không Có Tiền

Âm thanh của đoạn ghi âm rất ồn ào và hỗn loạn, miễn cưỡng có thể nghe ra hẳn là đang tham gia hoạt động gì đó , thỉnh thoảng có thể nghe thấy một vài giọng nữ lớn tiếng ồn ào: "Đánh người có gì sai? Đánh cô đó, khóc đi! Làm gì mà khóc! Tao xé mồm mày ra!"

Thái độ của kẻ đánh đập trong đoạn ghi âm rất tệ, lại thêm sự kiêu căng ngạo mạn, không hổ thẹn mà còn kiêu ngạo, lập tức khiến dư luận phẫn nộ, sau khi bị kẻ có tâm tiết lộ, một số nhân vật chính trong đoạn ghi âm đã được chọn ra.

Người tung tin tự nhận là nhân viên nội bộ của một nền tảng nào đó, lời lẽ tương đối mơ hồ nhưng lại miêu tả rất chi tiết địa điểm bị đánh và người đã đánh mình.

Đang đợi ở hậu trường lễ trao giải, ban đầu cả hai còn nói chuyện cười đùa nhưng sau đó không biết chuyện gì xảy ra, T.T bất ngờ trở mặt và tát T.H ngay trước mặt nhân viên, T.H choáng váng vì lúc đó bị đánh, che mặt đứng ngây người, người đại diện của T.H chỉ tức giận nói vài câu, lượng thông tin khá lớn, T.T và T.H hình như có mâu thuẫn riêng tư, T.T tính tình đặc biệt bạo lực, thời điểm hợp tác quay phim, luôn luôn bắt nạt T.H, dù sao T.H cũng là người mới từ Hàn Quốc trở về, văn hóa bắt nạt của thế hệ trẻ ở Hàn Quốc đặc biệt nghiêm trọng, bị ảnh hưởng bởi môi trường đó. T.H đối với T.T luôn cung kính, chịu khi dễ cũng không dám nói, khiến T.H có tâm trạng tồi tệ khi quay bộ phim đó. Ách, cá nhân tôi nghĩ rằng T.H thực sự rất đáng thương, sau lại thảm đỏ cũng không đi, buổi biểu diễn được sắp xếp ban đầu cũng bị rút lại, thời điểm được người quản lý hộ tống ra ngoài, nửa khuôn mặt của cô ấy đã sưng tấy lên, có thể thấy được T.T xuống tay có bao nhiêu ác độc.

《Điểm mấu chốt: Trong lễ trao giải vừa kết thúc gần đây chỉ có Starlight Night do Stellar Video tổ chức, hai nữ diễn viên từng hợp tác với nhau, một người là diễn viên mới từ Hàn Quốc trở về, đã kiểm tra danh sách mời tham gia triển lãm chính thức. , giải mã thành công, T.T: Tưởng Tự, T.H: Tống Hiểu》

《cười, điều kiện về nước của Hàn Quốc đều đã viết ra rồi, Tống Hiểu Hiểu: Anh cứ trực tiếp báo chứng minh thư của tôi là được 》

《Tại sao tất cả họ đều giải mã danh tính, trọng tâm của bài này không phải là về vấn đề "đánh người" sao? Tôi là người duy nhất quan tâm tại sao Tưởng Tự lại đánh người đó? 》

《Mặc kệ đánh người là vì lý do gì, bản thân đánh người là sai rồi đúng không? Hơn nữa những người tố cáo cũng đã nói Tưởng Tự tính tình không tốt, khi quay phim thì lấy thân phận tiền bối để ức hϊếp người mới, khi ở nơi làm việc, không phải chỉ có nhân viên cũ mới ức hϊếp nhân viên mới thôi sao? Tôi thực sự buồn nôn, khó trách Tưởng Tự không thể vực dậy, bây giờ xem ra có lý do cho sự nhầm lẫn, ha ha》

《Này, tôi đã nói làm thế nào cô ta có thể đóng vai phản diện tốt như vậy, thì ra là tính cách thật,hahaha》

《Có ai phát hiện ra chống lưng của Tưởng Tự là ai không? Nhìn vào vẻ ngoài kiêu ngạo của cô ấy, có vẻ có năng lực》

《Tưởng Tự có thể có chống lưng như thế nào? Có chống lưng, cô ấy còn có thể tùy thời đóng mấy vai lộn xộn? Thời điểm buồn chán, mở phim cô ta để xem, suýt nữa thì nôn ra, vừa thấy chính là một bộ phim kinh phí nhỏ rác rưởi》

《Cuộc sống riêng tư của Tưởng Tự không phải rất lộn xộn sao? Nghe nói rằng cô ta rất phóng đãng trong cuộc sống riêng tư, lúc trước có một người bạn trong nhóm, tình cờ gặp cô ta và giám đốc, bạn tôi nói rằng cô ta rất giỏi trong phương diện kia Nếu cô ta là đàn ông, chắc chắn không thể chịu đựng được》

...

Có rất nhiều cuộc tranh cãi trên Internet và các mục #Tưởng Tự đánh người và #Tống Hiểu bị hại, liên tiếp được đưa lên hot search.

Là thủ phạm, Tưởng Tự ngay lập tức trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng, cư dân mạng chỉ trích cô và yêu cầu một lời xin lỗi, fan của Tống Hiểu nhất quyết yêu cầu cô phải trả giá lớn.

Đồng thời, một bức ảnh chụp màn hình được cho là bạn bè của quản lý của Tống Hiểu cũng được tung ra công chúng, trong ảnh chụp màn hình, quản lý của Tống Hiểu không trực tiếp nêu tên cô nhưng đã ngầm tiết lộ rằng trạng thái tinh thần hiện tại của Tống Hiểu bị thủng màng nhĩ và đang được điều trị tại bệnh viện.



Tống Hiểu ra mắt với tư cách là một thực tập sinh ở Hàn Quốc, đã có một lượng fan nhất định, sau khi trở về Trung Quốc, cô được mời tham gia chương trình tạp kỹ tìm kiếm tài năng do Stellar Video tổ chức, vì vậy cô đã trở nên nổi tiếng và càng nâng cao mức độ nổi tiếng của mình, fan của cô vốn đã rất trẻ, không ít fans đã bị kích động bởi ảnh chụp màn hình này từ một nguồn không xác định, đối với Tưởng Tự là đầu xỏ gây tội, càng hận đến nghiến răng.

Các bình luận trên Weibo của Tưởng Tự chứa đầy những lời nhục mạ khó coi từ fan của Tống Hiểu, một số fan thậm chí còn gửi tin nhắn đe dọa cô, chế ảnh di cảo, thậm chia còn có uy hϊếp cô, nói cô ra cửa cẩn thận chút, kẻo gặp báo ứng.

"Tiện nhân đi tìm chết! Tiện nhân đi tìm chết!"

"Tao hóa, kỹ nữ"

"Cút khỏi làng giải trí!"

...

Nửa giờ sau khi sự việc xảy ra, Đường Lê vừa đưa Tưởng Tự về nhà, đã bị gọi gấp về công ty.

Công ty đã tổ chức một cuộc họp quan hệ công chúng, thảo luận cách đối phó nguy cơ sau khi tranh cãi một hồi lâu cũng không có kết quả.

Với tư cách là đương sự, Đường Lê biết rằng đoạn ghi âm đã được chỉnh sửa và tổng hợp, giọng nói cố tình xử lý lại để mọi người không thể biết đó là của ai.

Nhưng……

Hiện tại truy cứu cũng không còn ý nghĩa, công chúng không quan tâm đến chân tướng, hay nói cách khác, những gì bọn họ tin là sự thật thì chính là sự thật.

Bây giờ cô đã mất cơ hội, đáp lại chẳng khác gì hại mình, dù sao, cũng chỉ là tin đồn không thể kiểm chứng, hơn nữa, Tống Hiểu còn có sự hậu thuẫn vững chắc của Hằng Tinh cho dù họ có ra mặt giải thích, cũng là khó có người nguyện tin tưởng. Sự việc này là do Tống Hiểu gây ra, chứ không phải Tưởng Tự.

Càng tệ hơn là danh tiếng của Tưởng Tự vốn dĩ không tốt lắm, hiện tại lại bị đẩy lên đầu sóng gió, dư luận nghiêng về một phía, Tưởng Tự bị đóng đinh trên cột xấu hổ, quan hệ công chúng của các thương hiệu hành động nhanh chóng ra mặt bày tỏ ý kiến

và gọi điện cho công ty hủy bỏ hợp tác và yêu cầu trả tiền bồi thường vi phạm hợp đồng.

"Không có biện pháp, Tưởng Tự làm loạn quá nhiều, hiện tại công chúng đang kích động, nếu chúng ta không có chút hành động thiết thực, chỉ sợ thanh danh của công ty cũng bị Tưởng Tự kéo xuống."

Người vừa nói là Triệu Lệ Quân, giám đốc bộ phận nghệ sĩ của công ty, cô ta nói với vẻ mặt ủ rũ, uy nghiêm nhưng khóe mắt và lông mày lại không kìm được nhếch lên, lộ ra một chút tự giễu.



Đường Lê trong lòng như gương, không khỏi cười lạnh một tiếng, "Vậy cô muốn thế nào?"

"Hợp đồng môi giới của Tưởng Tự với công ty chúng tôi hình như đã đến kì hết hạn rồi đi?" Triệu Lệ Quân chỉ ra: "Đến kì không gia hạn hợp đồng, để Tưởng Tự tự mình giải thích tình hình, đã là thể diện cuối cùng mà công ty có thể để lại cho cô".

"Giám đốc Triệu, lời này cô nói không đúng đi" Đường Lê nén giận cãi lại, "Nếu như mấy năm nay Công ty giải trí Đằng Cát của chúng ta không dựa vào doanh thu của Tự Tự, e rằng đã sụp đổ từ lâu rồi! Bây giờ lại xảy ra chuyện! Thân là giám đốc bộ phận nghệ sĩ, cô không muốn nghĩ cách giải quyết vấn đề, ngược lại, chỉ muốn hy sinh nghệ sĩ làm qua loa, nếu tin này bị lan truyền, sau này còn ai dám hợp tác với công ty chúng ta không?Huống chi thanh danh...."

Đường Lê chế nhạo, "Dưới sự lãnh đạo sáng suốt và anh minh của Giám đốc Triệu, chẳng phải danh tiếng của Đằng Cát chúng ta đã trở nên thối nát rồi sao?"

Đường Lê không nói dối, Đằng Cát là một công ty nhỏ, không được biết đến trong các công ty giải trí lớn trong ngành giải trí, nếu không phải vì danh tiếng ít ỏi của Tưởng Tự, công ty đã sớm phá sản.

Trong hai năm qua kể từ khi Triệu Lệ Quân lên nắm quyền, cô ta cưỡng bách các nghệ sĩ ra vào các công ty rượu khác nhau, gây ra rất nhiều tai tiếng, thanh danh của Đằng Cát xuống dốc không phanh, hiện tại mọi người đều nói Đằng Cát là bóc lột nghệ sĩ, mặc dù cô ngăn Tưởng Tự rơi vào nanh vuốt của Triệu Lệ Quân, nhưng cô ấy không thể tránh khỏi bị công chúng chỉ trỏ, thanh danh của Tưởng Tự giờ đã quá tệ, chính Triệu Lệ Quân cũng có một nửa trách nhiệm.

Bị sỉ nhục ngay tại chỗ, Triệu Lệ Quân không giả vờ nữa, các nghệ sĩ trong toàn công ty đều sẵn sàng tuân theo sự sắp xếp của cô, chỉ có Tưởng Tự là một kẻ hành xử khác người thường, Tưởng Tự còn có thể mang lại lợi ích cho công ty nên Triệu Lê Quân có thể chịu đựng vài phần. Hiện giờ, cô ta lộ ra bộ mặt thật, đập bàn giận dữ gầm lên: "Đường Lê! Rõ ràng lúc này là nghệ sĩ của cô phạm sự, khiến chúng ta vào đêm hôm khuya khoắt mở cuộc họp dọn đường cho nghệ sĩ, Muốn chịu trách nhiệm thì gánh chịu! Có lý thì nên nhận lỗi mà từ chức! Lập tức cút ra khỏi Đằng Cát đi!”

"Đường Lê, Giám đốc Triệu nói đúng, Đằng Cát chúng ta cùng Hằng Tinh cứng đối cứng sẽ không có kết cục tốt. Bộ phận pháp lý của Hằng Tinh đã gọi cho chúng ta biết, bên kia bọn họ tính toán khởi tố, trúy cứu buộc Tưởng Tự phải chịu trách nhiệm về vụ đánh đập. Việc này tạm thời còn chưa bại lộ, nếu tin tức lọt ra ngoài, không chỉ Tưởng Tự mà toàn bộ Đằng Cát sẽ bị kéo xuống nước."

"Đúng đúng đúng, ngay cả A Hàng của chúng ta cũng bị Tưởng Tự liên lụy, Hằng Tinh đã đình chỉ hợp tác với Đằng Cát. A Hằng vốn định tham gia quay bộ phim "Thú cưng ngọt ngào" của Hằng Tinh, hiện tại lại xảy ra náo loạn như vậy. Hợp tác giữa A Hàng và Hằng Tinh đã bị gác lại, việc gia nhập nhóm vẫn chưa thấy đâu.”

"Vốn dĩ là Tưởng Tự không đúng, có chuyện gì không thể ngồi xuống nói sao? Nếu như Tưởng Tự nhất quyết muốn làm, có cân nhắc trước khi làm loại hành động này sẽ mang lại bao nhiêu tổn thất cho công ty không?" "Dựa vào cái gì mà muốn chúng ta phải thu dọn lại cục diện rối rắm này của cô ta. Nếu muốn, tôi nói cho cô biết, cô ta nên thành thành thật thật đứng ra xin lỗi, sau đó quỳ xuống trước mặt Tống Hiểu Hiểu, cầu xin cô ấy tha thứ, chỉ cần Tống Hiểu Hiểu không truy cứu, chuyện này sẽ không giải quyết tốt sao?"

Phòng họp tràn ngập tiếng bàn tán, anh một lời, tôi một lời, đơn giản là lo thân mình, tính toán hy sinh một mình Tưởng Tự để bảo toàn danh tiếng của công ty.

Không biết vì sao, Đường Lê đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, quả thực là cười ra tiếng.

Cả phòng họp bỗng im bặt, chỉ còn tiếng cười của cô vang vọng trong căn phòng rộng lớn.

Đường Lê đứng dậy, trong lòng có chút buồn bực, cô cảm thấy Tưởng Tự không đáng để phải đối xử như vậy.

Vì Đằng Cát mà phải trả giá nhiều như vậy , bị Đằng Cát hút máu nhiều năm, kết cục là rơi xuống cái hố không đáy

"Được, tôi từ chức."