Chương 45: Đầu Óc Ngươi Bị Chó Ăn Rồi Sao? (2)

Không biết sau lại thế nào, tin tức Vương Triều Công Hội phong tỏa phó bản truyền ra, khiến rất nhiều người kháng nghị dữ dội.

Người của hiệp hội chức nghiệp giả còn phát cảnh cáo tới Vương Triều Công Hội, nếu bọn hắn còn làm như vậy một lần nữa, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Phó bản là tài nguyên của toàn nhân loại, không phải thứ mà một công hội như bọn họ có thể tùy ý phong tỏa.

Đừng nói phong tỏa một hai ngày, ngay cả một giờ cũng không được.

Ở tổng bộ Vương Triều Công Hội, hội trưởng Vương Huy chỉ vào Vương Tử Hạo mắng chửi một trận.

“Đầu óc con bị chó ăn mất rồi sao?”

“Sao con có thể nghĩ ra cả chuyện phong tỏa phó bản như vậy?”

“Con tưởng Vương Triều Công Hội chúng ta có thể một tay che trời hay sao? Con tưởng Thần Hạ đế quốc với hiệp hội chức nghiệp giả để làm cảnh sao?”

“Con muốn tự tìm chết thì cứ thoải mái, đừng kéo Vương Triều Công Hội xuống nước theo!”

“Mấy ngày tới con đừng có đi đâu nữa, ở yên trong công hội đi. Dù sao cấp của con cũng đủ rồi, yên tâm chờ tới ngày thi đi.”

Vương Duy mắng Vương Tử Hạo một trận. Vương Tử Hạo chỉ cúi đầu không rên lấy một tiếng.

Thật lâu sau hắn ta mới không nhịn được hỏi: “Vậy chuyện mấy người Triệu Cát phải làm sao bây giờ?”

“Ta đã phái người đi thăm dò, con khỏi cần bận tâm chuyện này. Có thể khiến nhiều người mất tích một lúc như vậy, thực lực không phải con có thể quản.”

Vương Duy khoát khoát tay, kêu Vương Tử Hạo lui xuống.

Dù sao Vương Tử Hạo cũng đã đạt tới cấp 16, đã dư đủ thi Hạ Kinh học phủ rồi.

Cho dù mấy ngày tới chỉ bế quan không thăng cấp cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.



Ban đêm, Lâm Mặc Ngữ tiến vào phó bản lần thứ 4.

Lần này, số lượng khô lâu chiến sĩ đã lên tới 76 chỉ.



Trải qua 3 lần thông quan trước đó, hắn đã nắm rõ phó bản này như lòng bàn tay. Sau khi tiến vào phó bản, trong lòng hắn nảy ra một ý tưởng mới.

“Có thể thử xem sao.”

“Nếu có thể được, sau này vào phó bản khác cũng có thể dùng.”

Nghĩ là làm, tất cả khô lâu chiến sĩ như thủy triều chạy ào vào trong đường hầm.

Lượng lớn quái vật trong đường hầm bị khô lâu chiến sĩ hấp dẫn, nhưng khô lâu chiến sĩ không giao thủ với chúng mà một khắc cũng không ngừng, điên cuồng chạy thẳng vào chỗ sâu trong phó bản.

Thế là trong phó bản hình thành một tình cảnh rất kỳ lạ.

Lượng lớn khô lâu chiến sĩ dẫn đầu chạy trước, phía sau có một đống quái yêu tinh chạy theo đuôi.

Ở phía sau đám quái yêu tinh còn có một Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ cũng đang chạy nhanh theo sau đội ngũ, trên mặt hiện lên ý cười.

Sau khi khô lâu chiến sĩ đạt tới cấp thanh đồng, khoảng cách cực hạn giữa hắn với khô lâu chiến sĩ cũng đạt tới 1000m.

Hắn chỉ cần giữ vững phạm vi 1000m này là được.

Đám khô lâu chiến sĩ dẫn theo hơn trăm con quái trong hầm mỏ, một đường chạy thẳng tới chỗ lang vương mỏ.

Sự xuất hiện của khô lâu chiến sĩ cũng đánh thức lang vương mỏ.

Lang vương mỏ bắt đầu công kích đám khô lâu chiến sĩ, nhưng các khô lâu chiến sĩ không để ý tới nó.

Chờ khi tất cả quái phía sau đều đuổi tới rồi, dưới sự chỉ huy của Lâm Mặc Ngữ, phạm vi hoạt động của khô lâu chiến sĩ càng lúc càng nhỏ.

Phạm vi của quái cũng càng lúc càng nhỏ, đám quái bị tụ tới cùng một chỗ.

Lúc này, bóng dáng Lâm Mặc Ngữ xuất hiện ngay đầu đường hầm.

Khô lâu chiến sĩ bỗng phát động công kích, trực tiếp miểu sát một con yêu tinh mỏ thủ vệ, sau đó thi thể bị ném lên cao cao.



Thi Thể Bạo Liệt!

Lâm Mặc Ngữ đã chờ từ lâu bắt đầu phát động kỹ năng, kíp nổ thi thể.

Một tiếng ầm vang thật lớn.

Toàn bộ quặng mỏ đều chấn động, trên vách đá có vô số đá vụn rơi xuống.

Đám yêu tinh thủ vệ mỏ ngã xuống như rạ.

Mà chỗ Lâm Mặc Ngữ thì hiện lên vô số thông báo nhắc nhở.

Hắn không kịp nhìn nhắc nhở, cũng không có thời gian nhìn.

Lượng lớn thi thể mới đã sinh ra, hắn không ngừng thi triển Thi Thể Bạo Liệt, trực tiếp sử dụng mười lần liên tục.

Mười tiếng nổ vang thật lớn truyền tới, mặt đất phó bản bị nổ bay mất một lớp.

Lần này lang vương mỏ không trốn về thông đạo được nữa, trực tiếp chết trong lúc 10 thi thể liên tục nổ tung.

Lúc này, cửa sắt của thông đạo cũng bị mở ra, lượng lớn hung lang mỏ chạy ra ngoài.

Bây giờ Lâm Mặc Ngữ mới hiểu được, thì ra không cần lang vương mỏ chạy vào gọi, mấy cánh cửa này cũng tự động mở ra.

“Tiếp tục, kéo hết vào trong hầm mỏ đi.”

Lâm Mặc Ngữ ra lệnh xong, các khô lâu chiến sĩ lại chạy vào trong hầm mỏ.

Trong hầm mỏ có cái gì?

Ngoại trừ một số quái yêu tinh, chỉ còn yêu tinh chi vương.

Khô lâu chiến sĩ kéo hơn trăm con hung lang mỏ chạy thẳng vào bên trong, Lâm Mặc Ngữ đi theo phía sau.

Lúc này trên người hắn vẫn còn quang mang sau khi thăng cấp.

Đợt nổ một đám quái lúc nãy đã khiến hắn đạt tới cấp 14, mà hiện tại, chỉ mới 5 phút trôi qua kể từ khi hắn vào phó bản.