Chương 8

editor: *TooL*

Sáng hôm sau, Đào Y Y thức dậy tràn đầy tinh thần.

Tuy rằng hôm qua bị phá huyệt lần đầu tiên, nhưng một đêm qua cũng khôi phục hơn phân nửa, chỉ là hạ thân còn có chút đau đớn.

Đào Y Y nói lời tạm biệt với những ưu phiền mấy ngày nay, bước đi một cách duyên dáng hơn rất nhiều.

Hôm nay, cô đặc biệt kẹp hai chiếc kẹp tóc hình dâu tây trên đầu và mặc một chiếc váy liền. Chiếc váy màu vàng xếp, làm cô vô cùng nổi bật đầy năng động và trẻ trung.

Đào Y Y tràn đầy vui mừng, chỉ nghĩ đến việc gặp Lê Tô càng sớm càng tốt.

Không ngờ còn chưa đi tới cổng trường, đã bị bốn năm nữ sinh liên thủ kéo vào ngõ nhỏ bên cạnh.

Cô gái dẫn đầu cô biết.

Đó là Lâm Thi, người đã đến gặp cô ngày hôm qua.

Sợ là hôm nay tới để trả thù..

Lâm Thi chỉ huy mấy cô gái khác đè tay chân Đào Y Y, ép Đào Y Y quỳ trên mặt đất.

Lâm Thi cười đặc biệt lạnh lùng: "Hôm qua cảnh cáo còn chưa đủ sao? Hại tao trước mặt Lê Tô thật mất mặt, thế nào, hiện tại không muốn nói gì sao?”

Đào Y Y siết chặt tay, các khớp ngón tay bóp đến trắng bệch. Dãy dụa vài cái lại bị ghì chặt hơn, hoàn toàn không nhúc nhích được.

"Mày nghĩ tao không trị được mày sao?" Lâm Thi bật cười một tiếng. Giơ tay lên và giựt chiếc kẹp tóc được kẹp cẩn thận trên đầu. Đào Y Y da đầu đột nhiên tê dại.

Kẹp tóc kéo theo rất nhiều tóc của cô.

"Ăn mặc dụng tâm như vậy, là muốn dụ dỗ ai?" Mạnh mẽ kéo nốt chiếc kẹp bên kia.

Đào Y Y đau đến mức mặt gần như biến dạng, nhưng vẫn cắn chặt môi như trước.

"Tao khuyên mày đừng nên không biết tốt xấu là gì." Lâm Thi ném kẹp tóc của cô trên mặt đất, dùng chân nghiền nát nó. "Ít giả vờ với tao lại."

Đào Y Y kiên định nhìn chằm chằm cô, móng tay nắm chặt bất tri bất giác căm vào da thịt.

"Đừng dùng vẻ mặt này nhìn tao." Lâm Thi đưa tay nắm cằm Đào Y Y, "Tao nói lại thêm một lần nữa, cách Lê Tô xa một chút, rõ chưa? ”

Đào Y Y trong lòng biết rõ, cô một thân một mình, cho dù có đánh cũng không lại, huống chi hiện tại trong tay không có bất cứ thứ gì phòng thân, mấy chiêu phòng thân của cô căn bản không có tác dụng.

Phải làm gì đây.

Chẳng lẽ phải tùy ý bị người ta làm thịt.

Đào Y Y ngẩng đầu nhìn Lâm Thi: "Không bao giờ. ”

Đã như vậy, chết thảm hơn một chút cũng không sao.

Con hẻm nhỏ này bình thường rất ít người qua lại, cũng không có cách nào trông cậy vào có thể có cứu binh tới đây.

Đào Y Y suy nghĩ, không bằng thì triệt để thừa nhận còn tốt hơn.

Các bạn vui lòng đọc tại trang chính chủ trêи TRUYENHD để ủng hộ editor: *TOOL*

Lâm Thi ngẩn ra.

Cô vốn chỉ muốn hù dọa Đào Y Y, căn bản Đào Y Y trước mắt không coi lời nói của cô ra gì.

Lâm Thi tức giận, giơ tay lên liền cho Đào Y Y một cái bạt tai.

Năm dấu ngón tay rõ ràng trên mặt Đào Y Y, Đào Y Y bị đánh đến choáng váng, thiếu chút nữa bất tỉnh.

Lâm Thi cầm lấy đồ uống của một cô gái bên cạnh, xoay nắp chai ra liền đổ mạnh lên đầu Đào Y Y.

Nước ép cam chảy xuống từ đỉnh đầu, cả tai và mũi đều bị dính.

Xong Lâm Thi ném cái chai rỗng xuống, hài lòng vỗ tay, hung hăng trừng mắt nhìn Đào Y Y một cái, mang theo mấy chị em của cô hung hăng mà đi.

Đào Y Y nhìn bóng lưng mấy người dần dần đi xa, đáy mắt tối sầm lại một chút. Cuối cùng cũng đỡ tường chậm rãi đứng dậy.

Cô đã quỳ trong thời gian dài. Lúc đứng dậy có chút trao đảo, cả người thiếu chút nữa ngã xuống.

Nước ép trái cây đổ lên người cô, làm ướt chiếc váy cô tỉ mỉ chọn ngày hôm nay, tất cả đều đã nhăn nheo.

Đào Y Y cắn răng, đỡ tường đi đến trường.

Trước khi đi mấy cô gái kia còn đạp một cước, vừa vặn đạp trúng bụng, cô đau đến gần như ngất xỉu.

Đào Y Y chính là bộ dạng này đi vào lớp học với mái tóc ướt sũng và rối loạn.

Giờ học đã bắt đầu từ lâu, từ hành lang đến sân trường không còn một bóng người.

Đào Y Y xuất hiện ở cửa lớp học thu hút vô số ánh mắt của cả lớp.

Nhìn vào mái tóc ướt đẫm của cô và chiếc váy loang lổ vết nước bẩn và bụi đất khắp người.

"Xin lỗi thầy, em đến muộn. Khi ra ngoài em không chú ý nên rơi vào vũng nước.”

Đào Y Y làm cho mình bình tĩnh nhất có thể.

Thành tích ở cuối bảng làm cho người trên bục giảng đối với Đào Y Y cũng không có thiện cảm gì. Chỉ là đáp ứng cô học xong bài học này có thể trở về thay quần áo, liền đến học tiếp.

Đào Y Y bước chậm rãi về chỗ ngồi, cô cảm nhận được ánh mắt từ phía sau truyền đến.

Đào Y Y khẽ mấp máy môi đồng thời đè lên chỗ bụng vừa bị đá. Nhưng không quay đầu lại.