Chương 4:

editor: *TooL*

Đào Y Y cúi đầu có chút xấu hổ, nhất thời cô còn không dám nhìn Lê Tô.

Chỉ cần ngước mắt lên nhìn anh, giấc mơ hôm qua liền xuất hiện trong đầu.

Đào Y Y lại cảm thấy đau đầu.

Làm thế nào trước mặt Lê Tô, bất kể chuẩn bị tâm lý đến đâu, luôn là không đủ.

Sau 3 giây bình tĩnh lại, Đào Y Y âm thầm hạ quyết tâm, hắng giọng: "Cái kia, cậu, giá sách phía trên tôi không thể với được, cậu chịu trách nhiệm.”

Nói xong, liền xoay người muốn chạy trốn, nhiệt độ trên cổ tay nói cho cô biết, cô bị người kia kéo lại.

"Hôm qua vẫn là Lê Tô, hôm nay sao lại như vậy?" Giọng nam nhẹ nhàng vang lên từ phía sau.

Đào Y Y có chút bối rối, vốn định hất tay Lê Tô, lại không ngờ dùng sức quá nhỏ lại không hất ra được, ngược lại vì vừa mới rửa giẻ lau giẻ trong xô nhỏ, nước từ giẻ lâu bắn ra tứ phía, vô tình rơi xuống chân đột nhiên bị trượt.

Lê Tô thuận thế kéo cô vào trong lòng. "Cẩn thận." Thanh âm Lê Tô từ bên tai truyền đến, hai chữ thổi vào bên tai. Đào Y Y bừng tỉnh, thiếu chút nữa thất thần.

Đây là sự khởi đầu của bộ phim truyền hình tình yêu máu chó nào sao?

Đào Y Y vội vàng đứng dậy, cúi đầu nhỏ giọng nói một câu cảm ơn, đi về phía sô pha mặc áo khoác.

Cô đứng dậy, trong nháy mắt cảm giác nắm tay cũng biến mất. Lê Tô nhìn về phía cô, ý cười không giấu được nụ cười trong mắt.

Lê Tô không phải là người thích đùa giỡn người khác, thấy Đào Y Y đỏ mặt sắp xếp một kệ sách khác, nhất thời hứng thú lại lên, vòng qua giá sách để nói chuyện với cô.

Trong nháy mắt rơi vào lòng Lê Tô, Đào Y Y cảm giác mình giống như ngửi thấy mùi thơm đặc trưng của hormone nam giới trên người anh.

Phần eo bị bàn tay Lê Tô nhẹ nhàng vuốt ve, xúc cảm mềm mại từ eo dần dần đi xuống, cô cảm thấy cả người mình đột nhiên mềm nhũn.

Một cảm giác chưa bao giờ có.

Đào Y Y cảm thấy mình nhất định là chịu ảnh hưởng quá nhiều của ngày hôm qua.

Ngẩng đầu lại thấy Lê Tô đã tựa vào một bên của giá sách, bình tĩnh nhìn cô.

Nhất thời trong lòng hoảng hốt.

Chẳng lẽ bị nhìn ra sao?

Không, cô nghĩ rằng cô đã che giấu nó khá tốt.

Lê Tô tỏ vẻ nghi hoặc trêu chọc cô: "Hôm nay cậu bị sao vậy? ”

Đào Y Y bị hỏi sửng sốt, "Cái gì mà làm sao vậy? ”

Lê Tô đứng dậy cách cô gần hơn, trông thật thân mật.

"Hôm qua cậu muốn tỏ tình với tôi sao?" Lê Tô trực tiếp như vậy ngược lại ngoài dự liệu của Đào Y Y, đem Đào Y Y hỏi đến ngơ ngẩn.

Cô vốn tưởng rằng anh sẽ uyển chuyển một chút.

Dù sao cô cảm thấy anh thoạt nhìn trầm ổn lại nội liễm.

Hiện tại lại trực tiếp xác nhận với cô. Nhưng cô Đào Y Y lại sợ chuyện này sao?

Đào Y Y không khỏi cứng rắn hai phần, quyết định duy trì tín ngưỡng cuộc đời của mình.

"Đúng vậy, tớ muốn tỏ tình với cậu." Đào Y Y tức giận hừ một tiếng, nhìn mắt anh.

Lê Tô chợt cười.

Các bạn vui lòng đọc tại trang chính chủ trêи TRUYENHD để ủng hộ editor: *TOOL*

Đào Y Y bị nụ cười này cười đến có chút bối rối.

Không, cô nghĩ rằng cô đã che giấu nó khá tốt.

Lê Tô tỏ vẻ nghi hoặc trêu chọc cô: "Hôm nay cậu bị sao vậy? ”

Đào Y Y bị hỏi sửng sốt, "Cái gì mà làm sao vậy? ”

Lê Tô đứng dậy cách cô gần hơn, trông thật thân mật.

"Hôm qua cậu muốn tỏ tình với tôi sao?" Lê Tô trực tiếp như vậy ngược lại ngoài dự liệu của Đào Y Y, đem Đào Y Y hỏi đến ngơ ngẩn.

Cô vốn tưởng rằng anh sẽ uyển chuyển một chút.

Dù sao cô cảm thấy anh thoạt nhìn trầm ổn lại nội liễm.

Hiện tại lại trực tiếp xác nhận với cô. Nhưng cô Đào Y Y lại sợ chuyện này sao?

Đào Y Y không khỏi cứng rắn hai phần, quyết định duy trì tín ngưỡng cuộc đời của mình.

"Đúng vậy, tớ muốn tỏ tình với cậu." Đào Y Y tức giận hừ một tiếng, nhìn mắt anh.

Lê Tô chợt cười.

Đào Y Y bị nụ cười này cười đến có chút bối rối.