Chương 4: Thầm mến

Tô Uyển Uyển nhận lấy hộp quà, dưới ánh mắt khích lệ của anh trai Tô Mẫn Hàng, cô mở hộp ra, bên trong là một chiếc đồng hồ nữ xinh đẹp, nhìn có vẻ khá đắt tiền, chỉ có Tôn thiếu gia nhà họ Tô mới có thể mua được một chiếc đồng hồ thủ công nguyên chất nhập khẩu như vậy, thiếu gia nhà giàu bình thường không thể mua được.

Tô Uyển Uyển cầm nó như một miếng đậu phụ mỏng manh trong tay, khẩn trương sợ mình lỡ tay làm rơi.

Lý Quân Lan cũng lấy món quà cô ta chuẩn bị ra đưa cho cô, cô nhìn thấy một chiếc váy liền có đường viền hoa lá sen, rất đẹp.

Tô Uyển Uyển lần lượt cảm ơn họ, ngượng ngùng nói: "Em không chuẩn bị quà gặp mặt cho anh trai và chị họ."

Tô Bách Khê cười tán thưởng nói: "Đúng vậy, có quà có lại, làm sao có một bên tặng quà được? Các cháu đều ngoan, ông nội thưởng cho mỗi người một cây bút máy Parker, Uyển Uyển muốn tặng quà cho anh chị. Cháu vừa mới về trong tay không sẽ có đồ xa xỉ như bọn hắn, cây bút mà ông nội tặng thay mặt cháu cảm ơn bọn hắn ".

Tô Mẫn Hàng không cảm thấy gì sau khi nghe vậy. Anh lớn lên dưới gối của ông nội từ khi còn nhỏ. Ông đã dạy anh tất cả từ tiếng nói hành động. Ông anh cống hiến hết mình cho đất nước, đọc đủ loại sách, nổi tiếng là người chính Nghĩa Công chính. Ông là hình mẫu của anh, là kim chỉ nam của anh.

Lý Quân Lan tuy ngoài mặt cười nhưng trong lòng lại ghen tị với Tô Uyển Uyển, cháu gái ruột có khác, đen nhẻm, gầy gò, nghèo kiết xác, được ông sủng ái ngay khi vừa mới về.

Trước cô trở về, tuy cok ta chỉ là biểu tiểu thư với nhà họ Tô, Lưu Tuyết Lan là dì ruột của cô ta, nhưng cô ta là người con gái duy nhất ra vào nhà họ Tô, được dì coi như con gái ruột, và cô ta luôn coi mình là Tôn tiểu thư nhà họ Tô, không ngờ rằng nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim. Có Tôn tiểu thư thật, cô ta cũng chỉ là biểu tiểu thư trong nhà.

Tuy nhiên, cô ta cũng không vội, đối với đứa con gái ngoài giá thú lớn lên bên ngoài này, dì sẽ không cho nó ăn trái ngon, một kẻ như thế chú cô ta cũng sẽ không thích và nhận.

Cô ta nghe nói chính là Tô Bách Khê, lão gia nhà họ Tô, tìm về, không phải tư lệnh Tô Đông Lai!

Tô Bách Khê nổi tiếng là người nho nhã, ngay thẳng thiện chí giúp người, nhưng Tô Đông Lai thì khác, hoàn toàn trái ngược với Tô Bách Khê.

Máu lạnh vô tình, tàn nhẫn độc ác, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, không giống như cha mình là một người đàn ông tử tế vô cùng.

Chính vì vậy mà quan hệ giữa hai cha con rất tệ, anh họ cũng được ông nội dạy dỗ lớn lên, bởi vì Tô Bách Khê không muốn cháu mình lớn lên thành cỗ máy gϊếŧ người như con mình, không có nhân từ cùng chính nghĩa.

Tuy nhiên, một người như vậy lại là Tư lệnh Không quân, một nhân vật có thực quyền và là một nhân vật nổi tiếng trong quân đội Nam Kinh. Dáng dấp càng là anh tuấn bức người, nghe nói không ít nữ nhân suy nghĩ mọi cách trở thành vợ bé của ông.

Chính cô ta, mỗi lần nhìn thấy ông tim đều đập thình thịch, không dám nhìn bóng dáng cao lớn đẹp trai của ông trong bộ quân phục.

Suy nghĩ của dì, cô ta biết, dì muốn cô ta kết hôn với anh họ, cô ta không chán ghét quyết định này của dì, ngược lại còn rất vui.

Anh họ tôi là con của chú, dáng dấp đương nhiên là số một. Anh ấy là một nhân vật có tiếng trong trường, không chỉ đẹp trai mà bài vở của anh ấy luôn đứng đầu toàn khoá, ngoài ra, anh ấy có tính cách giống Tô Bách Khê, hiền lành, ngay thẳng, ấm áp, ở trường, có tiếng là người tốt tính, sẵn sàng giúp đỡ bất cứ ai, có thể giải quyết mọi khó khăn. Anh ấy thông minh, chững chạc, tốt bụng nhiệt tình. Anh được ông nội Tô Bách Khê dạy bảo quá tốt nên anh hoàn hảo đến mức cô đứng bên anh có một chút tự ti mặc cảm.

Nếu chú Tô Đông Lai là rung động, thì anh họ Tô Mẫn Hàng là thưởng thức.