Chương 19: Cơ Bụng Như Thế Này, Ai Có Thể Chịu Đựng Được 2

Hơn nữa theo ý kiến của Diệp Mộc Tê thì những chuyện mà trước đây nguyên chủ đã làm hầu như luôn bị mắng.

Thật ra cảm xúc của Ân Lan rất ổn định, chỉ là trông bà ấy hơi mạnh mẽ và khi không cười thì nhìn rất nghiêm túc, điều này sẽ khiến mọi người hơi sợ bà ấy.

“Cháu chào dì.” Diệp Mộc Tê suy nghĩ một chút vẫn là không gọi thẳng là mẹ.

Ân Lan: “?”

Thời điểm gì mà lại sửa gọi bằng dì chứ?

Cô gái nhỏ này lại đang làm gì vậy?

“Ba cháu bảo cháu mang lá trà đến.” Diệp Mộc Tê nói rồi đưa lá trà mà cô mang theo cho Ân Lan.

“Cửa mở, con vào trong ngồi trước đi, mẹ tưới nước xong sẽ vào.” Ân Lan gật đầu, ấm nước nhỏ trong tay cũng không đặt xuống.

“Dạ, vâng.”

Giọng nói của Ân Lan rất bình thường, thản nhiên như nói chuyện với người nhà.

Diệp Mộc Tê thở phào nhẹ nhõm, mặc dù Ân Lan chỉ nói hai câu, nhưng lại khiến cô cảm thấy như... thật ra bà ấy cũng không ghét cô lắm đúng không?

Ít nhất đối với người con dâu như cô, không quan tâm Ân Lan có miễn cưỡng hay không thì cuối cùng cũng đã chấp nhận cô.

Diệp Mộc Tê lên tiếng đáp lại rồi đi về phía bên trong nhà, cửa bên trong cũng được mở ra, có lẽ là do Ân Lan đi ra tưới nước nên không đóng lại.



Ở cửa có một kệ để giày, ngoài hai đôi dép lê ra thì còn có một đôi giày giải phóng nam lớn, có lẽ là của Dung Cảnh Thần, anh cũng ở nhà...

Diệp Mộc Tê cầm theo lá trà, thay giày rồi đi vào.

Trong căn phòng trống rỗng, không biết có phải là Dung Cảnh Thần ở lầu hai hay không, Diệp Mộc Tê nhìn một lượt xung quanh cũng không thấy ai.

Diệp Mộc Tê thở phào nhẹ nhõm, tìm một cái bàn rồi đặt lá trà mang đến lên.

“Mẹ, mẹ thu quần áo của con à?” Ngay khi lá trà vừa được đặt xuống, giọng nói của Dung Cảnh Thần đột nhiên truyền đến.

Bất thình lình nghe thấy giọng nói của người đàn ông, Diệp Mộc Tê theo bản năng lập tức nhìn về nơi phát ra giọng nói.

Dường như Dung Cảnh Thần vừa mới ra khỏi phòng tắm, sải bước đi về phía đại sảnh, vừa đi vừa gọi to Ân Lan.

Dung Cảnh Thần không tìm được quần áo, để người trần, mặc một chiếc quần rộng ở nhà, để lộ ra cơ bắp rắn chắc, làn da lúa mì xinh đẹp, bắp tay hoàn hảo, cơ bụng tám múi, đường nét rõ ràng, rắn chắc, đường xương cá bên cạnh cũng không thể bắt mắt hơn được nữa...

Cơ bắp trên cơ thể không đặc biệt khoa trương, vòng eo tạo thành một hình tam giác ngược, có cảm giác sức mạnh bùng nổ mạnh mẽ.

Anh vừa đi ra vừa lau tóc, có lẽ đã lâu không được chăm sóc nên mái tóc ngắn có vẻ hơi dài, có những giọt nước trong như pha lê treo trên ngọn tóc, nhỏ giọt xuống cơ thể theo động tác bước đi, từ từ lăn xuống, lăn thành một dòng nước... Khi anh hơi cúi đầu, quai hàm giống như dao cắt, sống mũi cao thẳng, đôi mắt rũ xuống giống như những nhân vật bước ra từ trong truyện tranh.

Diệp Mộc Tê cảm thấy lúc này Dung Cảnh Thần đã được bao phủ bởi một lớp gương.

Đẹp trai, thật sự rất đẹp trai!