Chương 20: Cơ Bụng Như Thế Này, Ai Có Thể Chịu Đựng Được 3

Dáng người cũng rất tốt, đúng là một cái móc áo, không hổ là tham gia quân ngũ, đường nét thân thể này quả thực rất tuyệt!

Chuyện này thật sự cũng không thể trách nguyên chủ là một người mê muội, ngay cả một người hiện đại đã nhìn thấy vô số anh chàng đẹp trai như cô cũng không khỏi bối rối, ai có thể chống đỡ được điều này chứ?

“Em...” Dung Cảnh Thần đang lau tóc bỗng dừng lại một lát, giống như không ngờ lại nhìn thấy Diệp Mộc Tê ở đây: “Em tới khi nào vậy?”

“Vừa mới.” Diệp Mộc Tê cũng không bối rối lâu. Nghĩ đến là do nguyên chủ vẫn luôn si mê Dung Cảnh Thần cho nên mới làm cho người khác chán ghét mình, vì vậy cô ho nhẹ, cưỡng ép thu hồi ánh mắt đang dán trên người Dung Cảnh Thần, quay lưng lại với Dung Cảnh Thần: “……⁄(⁄⁄•⁄ω⁄•⁄⁄)⁄ Anh, anh mặc xong quần áo vào trước đi.”

Dung Cảnh Thần cúi đầu nhìn chính mình, sau đó nhìn cô gái nhỏ đưa lưng về phía mình, lúc này tai cô hơi đỏ giống như đang ngại ngùng.

Diệp Mộc Tê lại biết xấu hổ sao?

Mặc dù anh không muốn thừa nhận nhưng lần này khi trở về, anh phát hiện dường như Diệp Mộc Tê đã thay đổi một chút so với một năm trước.

Rốt cuộc, nếu điều này được đặt ở một năm trước, anh đoán rằng người ta sẽ lao thẳng đến giống như một nữ lưu manh… Tuy nhiên cũng tốt, cuối cùng thì cô gái này cũng bình thường hơn một chút, nếu không bất cứ lúc nào cô cũng có thể nhào vào anh. Như vậy còn ra thể thống gì nữa?

Dung Cảnh Thần thu hồi ánh mắt, xoay người đi về phía phòng mình. Bộ quần áo lúc trước không biết Ân Lan đã cất đi đâu cho nên anh chỉ có thể tìm một bộ khác.

“Anh mặc xong chưa?” Diệp Mộc Tê không nghe thấy giọng nói của Dung Cảnh Thần nên mở miệng dò hỏi.

“......”

Phía sau im ắng.

Diệp Mộc Tê: “?”



Sau khi đợi một lúc, Diệp Mộc Tê có chút không vui: “Không phải chứ, anh mặc quần áo chậm như vậy sao?”

Lúc Dung Cảnh Thần mặc quần áo xong đi ra thì nhìn thấy Diệp Mộc Tê đang nói chuyện với không khí.

Hình như không nhận ra là anh vừa mới trở về nhà, vẫn ngoan ngoãn đứng quay lưng về phía anh và có chút thẫn thờ.

“Được rồi.”

Diệp Mộc Tê nghe thấy vậy liền quay người lại, đường nàng tiên cá xinh đẹp trên cơ bụng đã bị quần áo che kín lại rồi.

“Đàn ông, ở nhà cũng vẫn phải tự bảo vệ mình thật tốt.” Nếu như gặp phải một người phụ nữ háo sắc giống như nguyên chủ thì chưa biết chừng đã nhào về phía anh rồi.

Dung Cảnh Thần: “?”

Không hiểu rõ ý của cô gái này lắm, vóc dáng cơ thể này của anh thì làm gì có ai dám nhào tới?

“Anh đi tập thể dục từ sáng sớm, về đến nhà thì đi tắm.” Dung Cảnh Thần giải thích, anh cũng không phải người không có việc gì ở nhà lúc nào cũng cởi trần.

Vừa nói vừa đi rót cho cô một cốc nước.

“Ồ.” Diệp Mộc Tê gật đầu, thầm khâm phục tinh thần tự giác và kỷ luật của một quân nhân.

Cô xuyên không đến mấy hôm nay, ngày nào cũng ngủ đến lúc nào tự tỉnh thì tỉnh, không có hôm nào dậy được sớm.

Vừa đẹp trai, dáng người chuẩn, lại còn tự giác và kỷ luật, bây giờ xem ra tính cách cũng rất tốt, phải nói là mắt nhìn người của nguyên chủ quá tốt, chẳng trách mà phải dùng mọi thủ đoạn để lừa người ta về làm chồng của mình.