Chương 5: Này, cậu thật quá đáng
Một ngày học mới lại bắt đầu, trước cổng trường Star School xuất hiện hai cô bé, một trầm lặng, một vui vẻ... vừa bước vào cổng trường mọi ánh mắt đều hướng về phía họ, hâm mộ có, ghen ghét có và cả những ánh mắt hình trái tim của những cậu bé cùng khối và các lớp trên. Hai cô bé quá sáng chói thử hỏi cùng mặc đồng phục giống nhau nhưng tại sao hai cô bé đó lại hơn hẳn những cô tiểu thư khác. Quỳnh và Nhi nhanh chóng bị bao quanh bởi các học sinh nam khác trong trường, Nhi gượng cười liếc mắt qua nhìn cô bạn thân của mình thì thấy cô đang cau mày, Nhi biết chứ biết rằng cô bạn không thích ồn ào, bỗng Nhi ngước đầu qua mỉm cười sau đó nháy mắt làm toàn bộ học sinh nam ở đó ngây ngất rồi nhanh chóng kéo cô bạn lên lớp.
- Ha, thấy mình thông minh không, giúp cậu thoát khỏi đám ồn ào đó_ Nhi cười tươi kể công
- Thông minh? Cách thông minh của cậu là dùng "mĩ nhân kế"?_ Quỳnh tuy nói khích nhưng vẫn mỉm cười nhìn cô bạn thân của mình
- Gì chứ, dù gì cũng giúp cậu thoát khỏi đám đó, một đám thiếu gia dai như đỉa_ Nhi bực mình, cô cực ghét những thằng hám gái
- Ukm, vậy tóm lại là muốn tớ cảm ơn đúng không?_ Quỳnh vẫn giữ nguyên nụ cười mỉm ấy nhưng lần này lại tươi hơn
- Không, lúc đầu chỉ định kể công một chút, chứ bạn bè, khách sáo làm gì_ Nhi
.... Tùng.....Tùng.......Tùng
- Thôi, vào giờ rồi về chỗ đi_ Quỳnh nhắc nhở
- Haiz... tuần này lên trường chỉ sinh hoạt thôi, nên tiết này là tiết tự quản, trời, vậy sao không để học sinh ở nhà đi chơi chứ_ Nhi nhăn nhó mặt mày, than vãn. Quỳnh nhìn thấy không khỏi phì cười, nụ cười ấy loạt vào mắt của Huy, cậu cứ thế nhìn chầm chầm vào Quỳnh như sinh vật lạ.
- E..hèm_ Quỳnh hắn giọng, chỉnh lại cảm xúc rồi quay qua nói_ Nhìn gì mà nhìn chứ, tên tự cao khinh thường cả giáo viên
- Này, cậu thật quá đáng_ Huy tức giận_ Lúc đó tôi chỉ là quá tập trung suy nghĩ nên không nghe lời cô nói thôi, sao cậu cứ nhắc đi nhắc lại hoài vậy chứ?
- Tập trung suy nghĩ? Chuyện gì mà làm cho Lớp trưởng gương mẫu tập trung dữ vậy chứ, chắc chắn không phải nghĩ về bài học rồi, tơ tưởng đến cô gái nào sao?_ Quỳnh khinh bỉ nói 1 tràng.
- Aish..... Cậu..._ Huy tức giận nói không nên lời, cậu là người biết kiềm chế cảm xúc, nhất là khi ở trường như thế này nhưng Quỳnh lại là người đầu tiên làm Huy mất đi sự kiềm chế cảm xúc...
- Oh, lớp trưởng gương mẫu, người người ngưỡng mộ đây sao, xem ra thì cũng giống như những cậu thiếu gia tự cao, tự đại, khinh thường người khác thôi không khác một li_ Quỳnh nhếch môi khinh khỉnh_ Chỉ là che dấu quá tốt qua lớp bọc học sinh gương mẫu thôi...
- Haha, vậy sao? Tôi giống các thiếu gia kia, còn cậu thì sao không phải cũng giống các tiểu thư khác đanh đá, tự cao và chảnh... hay sao_ Huy không kiêng nể nữa, đã khích hắn thì đừng trách hắn trả đũa, mới biết rằng cậu gương mẫu chứ không hiền. Mặt Quỳnh biến sắc, gì chứ? Nói cô chảnh?
- Sao cậu biết tôi là tiểu thư chứ?_ Quỳnh
- Vậy cậu là nữ sinh học bổng, đừng gạt tôi, cậu nghĩ học sinh học bổng vào được A1 này hay sao?
- Chuyện này...._ Quỳnh ấp úng, đúng là thân phận của cô là công chúa nước Anh, nhưng mà khi qua đây du học cô đã che dấu thân phận này, ngây cả bạn thân của cô cũng không biết, cô có ông ngoại nuôi ở đây, ông chính là hiệu trưởng trường Star School này, ông rất là thương cô và cũng giúp cô che dấu thân phận...
- Ukm, Quỳnh, bạn thân cậu 2 năm tớ vẫn chưa biết cậu là tiểu thư tập đoàn nào đó_ Nhi thắc mắc, suy nghĩ "Tại sao cậu lại bí ẩn như vậy Quỳnh, chẳng lẽ cậu vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng tớ sao"
- Nhi, không phải không cho cậu biết mà là vẫn chưa đến lúc, xin lỗi cậu_ Quỳnh né tránh ánh mắt của Nhi, cô sợ
- Hihi, không sao tớ biết cậu có nỗi khổ tâm
...............Tùng.......tùng......tùng................
- yaaa, ra chơi thoải mái quá, Quỳnh tớ đói rồi đi ăn thôi_ Nhi xoa xoa cái bụng, rủ Quỳnh
- Ukm_ Quỳnh
- Huy, đi ăn không, tao đói rồi_ Kiệt đi tới
- Ukm_ Huy
Ở CANTEEN