Chương 3: Lần đầu gặp mặt (2)

"Dạ Được". Cô cầm ly cà phê tới bàn mà nam nhân đang ngồi.

Cô thần nhìn hắn , hắn có gương mặt thanh tú ngũ quan đều đặn mái tóc màu nâu hạt dẻ. Đôi mắt sắc bén nhìn ra ngoài cửa kính ngắm vật bên ngoài trên người hắn là một bộ âu phục đắt tiền.

Cô đang miên man suy nghĩ thì bỗng nhiên hắn đứng dậy làm cô giật mình mà là rớt ly cà phê xuống đất" choang" tiếng thủy tinh nát tan làm cô định thần.

Ôi mẹ ơi cô lại gây chuyện rồi huhu. Nhìn xuống chiếc quần đắt tiền màu đen của hắn chỗ đậm chỗ nhạt vì bị cà phê dính lên. cô sợ hãi nhìn hắn.

" Xin...xin lỗi...tôi..." sau đó nhanh tay lấy miếng khăn trên bàn nửa ngồi nửa quỳ lau cho hắn . Cô vội vã nhanh chóng lau sạch vết bẩn mà không không để ý bàn tay nhỏ bé còn lại kia lại để ở bộ vị nhạy cảm của hắn. Nam nhân hít sâu một ngụm khí.

"Bỏ bàn tay bẩn thỉu của cô ra" hắn bực bội ra lệnh.

Thần Hi đang chăm chú lau lập tức dừng lại nhìn lên. Cô sợ hãi không giữ được thăng bằng ngã xuống nhìn nam nhân cao to đáng sợ. Chiều cao của hắn tầm 1m9 còn cô miễn cưỡng cũng chỉ hơn 1m56 lại ở trong tư thế này hắn càng giống vị vương tôn nhìn xuống còn cô là một nàng hầu nhỏ bé.

A Bằng thấy cô gặp chuyện liền chạy tới.

"Xin lỗi quý khách cô ấy là người mới mong người thông cảm"Vừa nói anh ta vừa cúi đầu .

Trên mặt đầy lo lắng nhìn cô, nam nhân tức giận hừ lạnh nhìn cô hằn giọng nói

"Nữ nhân ngu ngốc" hắn cũng không nghèo tới mức ở lại bắt cô đền tiền mà lấy trong túi một xấp tiền chẵn rồi đi ra phía cửa.

Bỏ mặc phía sau tiếng khóc thút thít của cô. Ngồi lên chiếc xe Aston Martin AM-RB 001 phiên bản có hạn hắn bực mình đấm xuống tay lái. Lúc nãy là do quá kích động không ngờ chỉ cần sự đυ.ng chạm của cô gái kia mà làm hắn nổi lên du͙© vọиɠ. Hắn nhấn ga chạy về phía trước bất chấp vượt đèn đỏ. Mấy tên cảnh sát thấy vậy cũng không dám ngăn cản hắn.