Chương 1

Cha ta là phú giáp một phương vùng Giang Nam, ông ngoại của ta là Trấn Viễn Hầu đại danh đỉnh đỉnh.

Mẫu thân ta tuy mất sớm, nhưng cha ta cũng không rước mẹ kế vào cửa, lại nuôi dưỡng chiều chuộng ta thành một quý công tử quần áo lụa là.

Ta từ nhỏ đã được định sẵn cả đời này hưởng vinh hoa phú quý, tương lai còn muốn kế thừa tước vị của ông ngoại.

Niềm tiếc nuối lớn nhất của ta, đó chính là mất đi A Trình tỷ tỷ.

Haizz, hai năm trước A Trình tỷ tỷ đi không từ biệt, trái tim ta đều tan nát.

Cha ta thấy tinh thần ta quá mức sa sút, liền để ta quay về kinh thành tìm ông ngoại, nói là đi ra ngoài để giải sầu.

Trước khi vào kinh, cha ta nói rằng chỉ cần không đắc tội thái tử, cho dù có lật trời thì ông ấy cũng có thể bảo kê cho ta.

Thế nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, ta mới vào kinh ba ngày, dưới con mắt của quần chúng nhân dân đã dám phi lễ thái tử.

Đêm đó đám hồ bằng cẩu hữu đón gió tẩy trần cho ta, ta đã uống nhiều mấy chén.

Thời điểm thái tử đến, ta đã muốn say, lại mơ màng coi hắn trở thành người khác.

Ta xông lên, ôm chặt lấy hắn khóc ròng nói: "A Trình tỷ ơi, ta tìm nàng đến khổ quá!"

Nghe nói lúc ấy ta còn hôn thái tử, thâm tình nói: "A Trình tỷ ơi, lòng ta luôn luôn có tỷ đó."

"Lúc ấy tất cả mọi người đều bị dọa đến choáng váng, nô tỳ cũng không dám lên tiếng."

“Vẫn là thái tử trấn định, bép một cái làm ngài hôn mê luôn, nếu không thì đã phạm phải đại sai lầm rồi."

Nha hoàn thϊếp thân Ngọc Bích kể sinh động như thật sự việc đêm ấy ta phi lễ thái tử như nào, ta nghe xong mặt xám như tro tàn.

Ta nhìn Ngọc Bích, vẻ mặt đầy mong ngóng nói: "Nếu như ta nói với thái tử, bộ dạng của hắn cùng người trong lòng ta rất giống nhau, ngươi cảm thấy liệu hắn sẽ tha thứ cho ta không?"

Ngọc Bích tỏ ra vẻ mặt khó xử hỏi lại ta: "Thiếu gia……. Ngài cảm thấy sao?"

Ta cảm thấy…... Ha hả.

Ta chân trước thì phi lễ thái tử, chân sau lại chạy tới nói hắn giống nữ nhân, hắn không chém chết ta mới lạ đấy.

Ai, A Trình tỷ ơi, tỷ đã trở thành tâm bệnh của ta mất rồi.

Năm năm trước, ta còn là hỗn thế tiểu ma vương nơi biên quan.

Cha ta mang về một tỷ tỷ diện mạo trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Cha ta nói: "A Trình vừa mới để tang mẫu, lại bị người nhà tính kế, không có chỗ để về. Lấy cái bản năng mồm mép tép nhảy của con ra, dỗ nàng cho vui vẻ, có biết không?"