Chương 6

Thuốc đã ngấm, hai tay bị trói chặt, gió không ngừng thổi làm cho cúc huyệt ngứa ran. Không biết hắn đã phun cái gì vào đó mà khiến cúc huyệt của cậu ngứa đến không thể chịu đựng được. Muốn cho tay xuống nhiệt tình gãi nhưng rốt cục tay đã bị trói chặt. Đành phải khó khăn cựa quậy thắt lưng dùng ánh mắt cầu cứu:

- Đại vương… ah… Cởi trói cho Tiểu Lâm đi.

Hắn chỉ nhếch mép cười:

- Bại hoại ngươi hại ta như vậy còn muốn cầu xin?… Ngươi ngứa lắm sao? Vậy thì để ta giúp ngươi một chút.

Nói rồi hắn khẽ vươn ngón tay hướng tới cúc huyệt định đâm vào. Nhưng đột nhiên nhớ ra cái gì đó liền thu tay lại khiến Tiểu Lâm mất kiên nhẫn mà động đậy thắt lưng.

Từ đầu giường hắn lấy ra một sợi dây kim tuyến rất đẹp, hướng tiểu lâm nhỏ khẽ thắt dưới phần gốc. Đụng chạm này khiến tiểu bại hoại nhỏ lại trướng to, ngẩng cao đầu nhưng…

- Aaa…

Tiểu Lâm thét lớn, dây kim tuyến này không biết là loại bảo bối chết tiệt gì mà tiểu lâm nhỏ càng cứng thì nó lại càng thít chặt. Cảm giác ngứa ngáy đến tê dại nơi cúc huyệt với đau đớn ở nhục bổng khiến Tiểu Lâm vùng vẫy, hòng giải thoát cho tay chân. Sau đó đem sợi giây kia cởi ra, rồi cho tay vào cúc huyệt gãi ngứa một hồi.

Đáng tiếc là càng vùng vẫy thì dây trói lại càng xiết chặt, thân thể của cậu lúc này đã hoàn toàn bất lực.

Nhìn biểu tình thống khổ của tiểu bại hoại, hắn không cảm thấy chút thương xót nào mà lại có cảm giác gì đó thật thích thú. Dương vật bên dưới càng lúc càng trướng lớn, hành hạ bại hoại này mà hắn cũng tự chuốc lấy đau khổ. Hắn mà không áp chế được mà lại đem chính mình ra để gãi ngứa cho bại hoại kia. Chẳng phải là quá dễ dàng sao?

Từ lúc nào trên tay hắn xuất hiện thêm một sợi dây kim tuyến cỡ lớn hơn, híp mắt nhìn Tiểu Lâm, hắn cất giọng khàn khàn:

- Còn cách khác không cần gãi mà vẫn hết ngứa…

Nói rồi hắn vung tay liên tiếp ba lần, trên ngực Tiểu Lâm đồng thời xuất hiện ba vết lằn đỏ tấy. Nhưng kì quái, cậu nhìn sợi giây như mong muốn nó lần nữa quất lên người mình:

- Cầu xin người… Đại vương… Đánh Tiểu Lâm…hoặc đâm Tiểu Lâm đi~

Trước biểu tình cầu xin khẩn thiết của cậu, khoé môi hắn vẽ lên một đường cong rõ rệt. Buông xuống sợi dây rồi tiến đến, đem dương vật đã trướng đến không thể trướng hơn đâm mạnh vào cúc huyệt.

Lần này là ở hình dáng con người vì thế mà dương vật so với lần trước có phần nhỏ hơn. Thế nhưng vừa đâm vào đã đụng trúng tuyến tiền liệt khiến tiểu lâm nhỏ một lần nữa dựng đứng, cơ hồ muốn bắn. Nhưng sợi dây lại thít chặt khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ ứ đọng làm cậu còn thống khổ hơn lúc vừa rồi, hơi thở đứt quãng đã không còn khí lực:

- Ahh… Đại Vương… Ahh…

Còn chưa kịp cầu xin, cảm giác được dương vật to lớn nóng bỏng kia không ngừng công kích điểm mẫn cảm đúng là khiến cậu trầm luân trong sung sướng và thống khổ, mệt đến chẳng nói thành lời.

Tiểu lâm nhỏ bị át chế đến run rẩy, cúc huyệt không ngừng phun ra nuốt vào thứ to lớn kia. Ngoạ Hổ Đại Vương được hậu huyệt chăm sóc cậu em nhỏ, mắt lại được nhìn thấy biểu tình kia. Hắn lúc này là sung sướng cực độ, điên cuồng ra vào, mỗi lần đều xoáy sâu đem cúc huyệt kia làm cho nở bung.

Ước chừng phải hai tiếng đồng hồ sau thì từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới được giải phóng, bắn vào nơi sâu nhất trong Tiểu Lâm. Lúc này hắn mới khẽ tháo ra sợi dây kim tuyến, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị ứ trệ màu pha hồng được giải phóng.

Bây giờ Tiểu Lâm cùng tiểu lâm nhỏ đều trong tình trạng xụi lơ, chẳng còn chút khí lực nào. Ngoạ hổ đại vương lúc này lại nhếch mép :

- Đã mệt vậy rồi sao? Vừa mới bắt đầu thôi mà…

Tức thì dương vật còn chưa rút ra lại trướng lớn, cơ hồ còn cường đại hơn lần trước. Lần này hắn cuồng nhiệt dùng sức thúc vào, như muốn nghiền nát tuyến tiền liệt bên trong hậu huyệt của tiểu bại hoại.

Phải đón nhận những lần điên cuồng trừu sáp, trực tràng lúc này đã bị hắn phá cho sắp hỏng. Tiểu lâm nhỏ đầu không ngừng phun dịch trong suốt, cậu đúng là sắp bị hắn làm hỏng thật rồi.

Mỗi cú thúc sâu như muốn đâm thủng cậu, nhưng lại không thể phản kháng. Nước mắt cứ thế chảy giàn giụa, miệng há không ngừng ngớp ngớp lấy không khí. Cậu chưa bao giờ hận bản thân như lúc này, ngủ thôi là được rồi lại còn mơ, mơ gì không mơ lại mơ thấy mãnh hổ bị thao. Bị trừng phạt thế này cũng còn nhân đạo chán… So với tiểu thụ trong fic cậu từng đọc còn may mắn hơn nhiều.

Thấy khuôn mặt Tiểu Lâm tự dưng giãn ra, hắn nở một nụ cười hung ác:

- Còn nhẹ quá sao?… Vậy thì làm tiếp…