Chương 16

“Thân thể ta không có chuyện gì.” Eric Davis chẳng phải y sư được đào tạo sơ lược, hắn cũng có thể cảm giác được thân thể của mình phi thường tốt, đặc biệt trải qua tối hôm đó, huyết khí dương cương, tràn trề tinh lực.

“Thật không?”

Hiện tại bản thân Phi Du đang lo lắng quá mức cho Eric mà quên mất một điều loại dược tề kia căn bản không có bất kỳ tác dụng phụ nào đối với thân thể của sinh sản giả, một chút nguy hại dù là nhỏ nhất, nếu không nhân ngư cũng chẳng dám sử dụng.

Điểm giống nhau ở chỗ sinh sản giả cũng dùng dược tề này, đều là bởi vì sự yêu thích với đối tượng, cầu mà không được hay mục đích thuần túy vù muốn gia tăng xác suất thụ thai. Nếu loại dược tề này tại nguy hiểm cho sinh sản giả, làm sao có cơ hội lưu truyền trong cộng đồng nhân ngư suốt nhiều năm như vậy.

Đương nhiên, yêu cầu đối với dược sư chế tạo loại dược tề này vô cùng nghiêm khắc, yêu cầu đầu tiên người điều chế bắt buộc phải là nhân ngư, là gạo nhân biển sâu, nhân ngư tự nhiên hay nhân ngư cải tạo đều không sao cả, chỉ cần là nhân ngư là được. Thứ hai cấp bậc dược sư điều chế ra loại dược tề này ít nhất phải là dược sư cao cấp.

Qua hai điểm hạn chế trên, đặc biệt yêu cầu về cấp bậc làm cho loại dược tề này vô cùng trân quý, số lượng khan hiếm, giá cả không nói cũng xếp vào một trong số những dược tề đắt đỏ bậc nhất. Số lượng nhân ngư biết thứ dược tề này cũng tương đối nhiều, nhưng chúng quá mức hiếm có, sắp sửa dắt tay giao nhân biển sâu đi vào truyền thuyết đến nơi rồi.

Nếu số lượng của chúng nhiều, độ nhận diện cao, có lẽ cũng chẳng dẫn đến tình cảnh éo le của Eric khi nghi ngờ đây là vật phẩm có nguy cơ uy hϊếp đến đế quốc, cũng sẽ tạo thành phiền toái rất lớn.

Bất quá nguyên nhân chính vì nguyên liệu điều chế loại dược tề này phi thường khan hiếm, Phi Du điều tra ra không ít tài liệu. Chỉ cần tìm ra đối tượng tiêu thụ hoặc tra tìm thông tin về loại dược tề đấy gần nhất với đêm ngày Thái Tử bị hạ dược, có thể hạn chế phạm vi tròn một khoảng nhất định.

Đồng thời bởi vì loại dược tề này khan hiếm, nên một người không phải nhân ngư mà là một sinh sản giả như Eric mới chẳng nghĩ tới loại dược tề này trước tiên. Nhưng Phi Du biết rõ, một khi trạng thái tinh thần Eric khôi phục lại, khẳng định sẽ hoài nghi người có thể điều chế loại dược tề này, cho nên cậu nhất định phải nhanh chóng điều tra rõ ràng.

Phi Du nhìn Eric gật đầu, cuối cùng thở phào một hơi, tinh thần đang hoảng loạn dần khôi phục bình tĩnh, cũng nhớ ra loại dược tề này không có tác dụng phụ nào, trái lại tác dụng của nó đem đến cho sinh sản giả còn rất tố, tỷ như tăng cường thể chất gì đó.

Khụ khụ, trừ công hiệu về mặt giường chiếu không thể kiểu tả kia thì ừm, kỳ thật công dụng nó mang lại còn khả quan mạnh mẽ hơn cả dược tề cường hóa thể chất.

Đặc biệt đồng dạng dược tề này cũng mang lại hiệu quả cường thân kiện thể tương tự với nhân ngư, cond cải thiện đáng kể thể chất yếu ớt của nhân cư cải tạo, chỉ là hiện thực bất hạnh, trọng điểm của dược tề này là【 tình 】 dược……

“Em lại suy nghĩ cái gì rồi?” Eric Davis nhìn Phi Du trước mặt hắn lại bắt đầu thất thần, sự ngượng ngùng trên gương mặt kia chợt thoáng qua mà bị hắn bắt chặt lấy.

So với thói quen hay lạc vào cõi thần tiên của Phi Du, mỗi câu hỏi của Eric Davis dường như chẳng bao giờ được hồi đáp, cảm giác như hắn đang tra hỏi cậu vậy. Lần này chẳng có chuyện hắn dễ dàng buông tha cho Phi Du đâu, đặc biệt hắn vừa mới phản ứng, trực giác hắn kêu gào muốn biết chân tướng sự việc.

“Ách, cái kia, ta không có nghĩ gì đâu a.”

Thật đấy Eric! Nhìn đôi mắt cậu thuần khiết như này cơ mà! Cậu tuyệt đối không phải nghĩ đến thứ【 tình 】 dược kia, càng không nghĩ tới bộ vị bên dưới không thể miêu tả của Eric nha!

Phi Du bắt đầu lộ ra một bộ thành thành thật thật trước ánh nhìn dò xét của Eric Davis, nhưng tiền đề phải là gương mặt cậu đừng có hồng lựng như vậy a, không những khuôn mặt, ngay cả lỗ tai đều toát ra màu hồng nhạt.

Sự biến hóa của Phi Du làm đôi mắt màu xanh biển kia trở nên sâu thẳm hơn, hơi thở cũng không khỏi nặng thêm vài phần. Nguyên bản bàn tay đáp ở bả vai của Phi Du, theo bản năng duỗi tay chạm vào tai nhỏ phiếm hồng vì ngượng nghịu.

Nhưng mà không đợi Eric Davis có cơ hội xoa nắn cái tai nhỏ của Phi Du, phía sau liền vang lên thanh âm làm gián đoạn không khí ngại ngùng.

“Hai người cái đang làm gì vậy?”

Nơi cất trữ nước của phi thuyền cán không xa khoang nghỉ lắm, chỉ là do uy áp của Thái Tử điện hạ dọa sợ nhân viên phi thuyền nên họ mới chẳng dám bén mảng đến, nhìn u Dương cầm trong tay cốc nước to oạch, nhân viên công tác bắt đầu lộ vẻ sốt sắng lo lắng xin lỗi vì sự chậm trễ của mình.

Đây là phi thuyền của hoàng gia, mắt không mù cũng biết người có thể lên con tàu này trừ khi là nhân viên công tác ra còn lại đều là khách quý thân phận bất phàm không thể mạo phạm, huống chi tên u Dương lải nhải suốt với Phi Du là con trai của nhà hầu tước quyền lực, chỉ là bản thân hắn ít giao du với truyền thông và dân chúng.