Chương 21: Nam chính xuất hiện 4

Ưu điểm là giảm mạnh số lượng tử vong của nhân viên trong quá trình tìm kiếm thông tin, nhược điểm: Không thể nhìn thấy một số thông tin mà mắt thường có thể nhìn thấy, ví dụ như sợi tơ tinh thần, dao động dị năng.

Hai chiếc máy bay không người lái biến mất giống như ba chiếc kia, đến vị trí đó một cách thuận lợi, rồi đột nhiên bị kéo vào trong đó sau khi vượt qua một ranh giới nhất định nào đó.

Cảm giác này giống như bước vào một hành tinh nào đó, rồi bị hút vào bởi lực hấp dẫn của chính hành tinh đó.

Vấn đề duy nhất là: Hố đen không phải hành tinh, tàu tuần tra không có khả năng không tìm kiếm được tín hiệu trên hành tinh.

Ngôn Tư Niên đứng dậy: “Duẫn Nguyên, Vu Hạo, dẫn đường.”

Duẫn Nguyên, Vu Hạo: “Vâng, Thiếu tướng!”

Giữa chừng nhận được nhiệm vụ khẩn cấp này, từ đầu đến cuối đều hiện ra những chuyện kì lạ, anh lại nghĩ đến bản thân được cử đi tuần tra không rõ lý do, Ngôn Tư Niên cảm thấy có thể có chuyện gì đó xảy ra mà anh không biết.

Chu Tu Viễn hơi nhíu mày nhìn Ngôn Tư Niên và Duẫn Nguyên, Vu Hạo điều khiển cơ giáp rời đi.

Trên đường đến đây, Ngôn Tư Niên và anh ta đã thảo luận rất nhiều lần.

Nếu Ngôn Tư Niên bất ngờ xảy ra chuyện gì, anh ta phải lập tức nhận quyền chỉ huy, dẫn tất cả mọi người trên tàu tuần tra rời khỏi Ngân Hà Tinh Hệ.

Mệnh lệnh của quân đội, chắc chắn anh ta phải nghe, nhưng dưới góc độ một người bạn thân, anh ta không hi vọng xảy ra tai nạn gì.

Ngân Dực là cơ giáp SS+ hiếm có trong Liên Bang, chỉ đi kiểm tra tình hình một chút, không phải xuyên qua hố đen nên nó sẽ không có vấn đề gì!

Chu Tu Viễn liên tục lặp đi lặp lại an ủi bản thân, thông qua nhiều hình ảnh do máy bay không người lái và ba chiếc cơ giáp truyền về, thấy ba người Ngôn Tư Niên điều khiển cơ giáp rời khỏi tuần tra chậm rãi đến gần hố đen.

Ngôn Tư Niên lái Ngôn Dực, dưới sự bảo vệ của Duẫn Nguyên và Vu Hạo, cẩn thận đi về phía trước.

Anh dừng lại xa hơn cách vị trí hai máy bay không người lái trước đó 10000 mét khi nó bị hút vào.

Ở vị trí này anh không cảm thấy bị hút vào mấy, nên anh phải đi lên vị trí gà hơn để kiểm tra.

Ngay khi anh nghĩ đến ý này, trong một cái chớp mắt tiếp theo, một lực kéo kỳ lạ ập đến, cả Ngôn Tư Niên và cơ giáp đều bị hút vào hố đen.

Hố đen đang mở rộng?

Tại sao trước đó không có dấu hiệu nào?

Có phải nó mở rộng sau khi anh đến đây không, hay đây là cái bẫy dành riêng cho anh?

Khoa học kỹ thuật của Liên Bang đã đạt đến trình độ này? Hay trong cấp cao của Liên Bang có người cấu kết với trùng tộc và Đế Quốc?

Vào lúc đó, trong đẩu Ngôn Tư Niên có rất nhiều suy nghĩ, nhưng anh biết rằng cơ giáp SS+ không có cách nào thoát khỏi lực hút của hố đen.

Anh bình tĩnh điều khiển Ngân Dực, bật lực đẩy tối đa và đẩy hay chiếc cơ giáp do Duẫn Nguyên và Vu Hạo điều khiển theo hướng ngược ra bên ngoài, trong khi anh và Ngân Dực bị một lực hút lớn do hố đen tăng tốc kéo vào sâu hơn.

“Thiếu tướng!!!”

“Tư Niên!!!”

Giọng nói tức giận của Duẫn Nguyên, Vu Hạo, Chu Tu Viễn chỉ truyền vào một nửa rồi anh không nghe được nữa.

Trong hố đen không có gió hay ánh sáng, giống như đi vào một nơi hoàn toàn tối đen, mắt thường không thể quan sát được gì, nhưng xung quanh đều có một loại cảm giác áp bách nặng nề, hơn nữa nó rõ ràng đang hoạt động.

Ngôn Tư Niên không muốn bỏ qua cơ hội quý giá như vậy, anh chịu đựng cơn đau do bên trong cơ thể bị áp bách nặng nề, anh ra lệnh: “Ngân Dưc, ghi chép.”

“Vâng, Thiếu tướng.” Ngân Dực mở ghi chép, rồi nhắc nhở, “Tỷ lệ hư hại của cơ giáp là 9%, 27%...70%, bắt đầu...Mở chương trình bảo vệ.”

Ký ức của Ngôn Tư Niên kết thúc ở đó.

Có nhiều chuyện anh không hiểu, có lẽ anh đã xuyên qua hố đen kì lạ đó để đến một hành tinh nào đó, mà nguyên nhân anh bị biến thành ấu tể...Chắc do Ngân Dực đã thay anh chịu một lượng lớn tổn thương khi xuyên qua hố đen, nhưng một phần tổn thương vẫn tác động lên anh, khiến cho anh bị thương biến về thời kì nhỏ, bây giờ anh phải duy trì dị năng của mình để tìm cơ hội khôi phục cơ thể.

Đó không phải là vấn đề lớn, chỉ cần tu luyện trong một hoặc hai tháng.

So với việc này, Ngôn Tư Niên càng muốn biết Ngân Dực đang ở đâu, Chu Tu Viễn có dẫn mọi người rời khỏi Ngân Hà Tinh Hệ không, Duẫn Nguyên và Vu Hạo có thoát khỏi lực hút của hố đen không, bây giờ có an toàn không.

“Bánh Trôi.” Sở Thu gọi một tiếng.

Ngôn Tư Niên không để ý, nhưng ngay sau đó anh đã bị ôm lên, vẫn bị dùng cách bế trẻ con như cũ, một tay đỡ mông, một tay đỡ eo.

“Bánh Trôi.” Sở Thu xoa xoa miếng thịt của cục lông nhỏ, cô dặn dò, “Nhóc phải nhanh nhớ tên mình nha.”

Bánh Trôi là đang gọi tôi? Ngôn Tư Niên kinh ngạc.