Chương 27: Đưa cậu ta đi ( phần 2 )

Thư Ninh vừa mới tắm nước nóng xong, nước da bây giờ đã trở nên ửng hồng quyến rũ, vốn dĩ Giang Sùng Châu chỉ tán gẫu với cậu ta trên WeChat, nói dạo này chắc anh mệt mỏi quá nên muốn nghỉ ngơi sớm một chút, hai người trò chuyện một hồi liền gọi video.

Thư Ninh chỉ khoác một chiếc áo choàng tắm màu trắng tinh, có lẽ là vừa mới tắm xong nên thái độ của cậu ta cũng không hời hợt như lúc sáng, thậm chí còn có hơi trêu đùa.

Thư Ninh nói: "Đừng giả nghèo trước mặt tôi, tôi còn không biết cậu là kiểu người gì sao?"

Giang Sùng Châu lấy lòng nói: "Nếu cậu không tin, hai ngày nữa tôi liền đưa cậu ta đi, người tôi thích là cậu, cậu ta không xứng."

Anh và Thư Ninh quen biết với nhau khi cả hai còn học năm nhất, cũng có chung đề tài trò chuyện, ban đầu là tình cảm bạn bè bình thường, nhưng mọi chuyện thay đổi theo thời gian, Giang Sùng Châu dần dần nảy sinh hảo cảm đối với cậu thanh niên tích cực luôn hướng về phía trước này.

Có một lần vào sinh nhật của anh, Thư Ninh tặng cho anh một chiếc đồng hồ hàng nhái, nhưng anh vẫn rất thích, cho rằng bởi vì Thư Ninh quá hiền lành nên mới bị người ta lừa gạt.

Nghe thấy những lời này của Giang Sùng Châu, người đầu tiên Đan Mạt nghĩ đến chính người đàn ông hôm trước từng tới nhà, người đàn ông đã đùa bỡn cậu trước mặt Giang Sùng Châu nhưng không bị anh ngăn lại, sau đó Trương Vân Thích còn nói với Giang Sùng Châu, nếu chơi chán rồi thì đưa cho anh ta.

A Châu... Muốn tặng mình cho người khác sao?

Lòng bàn tay Đan Mạt phát lạnh, thân thể tựa như đóng băng không thể động đậy.

Nghĩ đến những ngón tay của người đàn ông vuốt ve da thịt mình lần trước, cậu sợ hãi đẩy cửa phòng Giang Sùng Châu ra, Giang Sùng Châu đang gọi video với Thư Ninh, không ngờ cậu sẽ tới.

"Đừng tặng em cho người khác..." Giọng nói của Đan Mạt có chút run rẩy: "Em sẽ kiếm tiền trả lại cho anh..."

Hốc mắt Đan Mạt khô khốc, ngón tay trắng bệch cong lên rồi lại buông lỏng, cậu không muốn mình trở thành một món đồ chơi cho đàn ông, cũng không muốn bị tặng đi như một món vật phẩm.

Cậu mới mười tám tuổi, suy nghĩ quả thật còn chưa đủ chín chắn, nếu cậu thông minh hơn một chút thì đã nên chạy trốn khỏi hộp đêm từ lâu, sẽ không bị người đàn bà kia nuôi như một cái cây hái tiền của bà ta. Có thể do tính tình cậu trời sinh quá mức yếu đuối nhu nhược, vì vậy mới làm cho người ta cảm thấy cậu đặc biệt dễ dãi, dễ bắt nạt.