Tình Nhân Tuổi 18

8.08/10 trên tổng số 12 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nội dung truyện Tình Nhân Tuổi 18 rất buồn, rất cay đắng cho nhân vật chính trong truyện, mới ở tuổi đời đôi mươi mà cô phải hai lần buộc phải hy sinh đứa con của mình để ổn định cuộc s …
Xem Thêm

Quyển 2 - Chương 102: Đồng hồ cát
Người đàn ông thối lại ném cô ra ngoài "công trường" của hắn, sau đó bảo cô tự đón taxi về rồi xoay người lái xe đi.

Mà sau một hồi ầm ĩ, lòng của cô thư thái không ít, tuy ~ tuy hắn còn không mở miệng nói "Yêu cô", nhưng ít nhất hắn còn có nhiệt tình với mình!

Khuôn mặt nhỏ nhắn lúc trước còn tội nghiệp lộ ra nụ cười ngọt ngào, lòng rối rắm cũng thoáng buông xuống một ít!

Phải về công ty sao, nhìn thời gian chắc là tan làm rồi!

Ai ~ không muốn chuyện không thể xác định kia, không muốn! Mang theo bất an không yên đi về công ty, Vũ Tình mới phát hiện mình lo lắng vô ích, vì chủ tịch còn có dì Kha đều không có ở đó!

Bởi vậy tâm tình của cô lại thoáng chùng xuống, bắt buộc mình cố gắng lao vào công việc.

...................................................-

Tới gần giờ tan làm nhận được điện thoại của Thang Duy Thạc, nói cho cô đến đón các bảo bối!

"Vậy tối nay mấy giờ anh về nhà?" Ngày hôm qua hắn cả một đêm chưa về, hôm nay nếu còn về muộn~~ cô sẽ nhốt hắn ngoài cửa, mãi mãi không cho hắn bước vào!

"Tối hôm nay nhất định về sớm, bây giờ đang xã giao!" Thang Duy Thạc lập tức trả lời! "Ừ, trước mười giờ anh phải có mặt trước cửa nhà đấy!"

"Yên tâm, hôm nay đang hưng phấn lại bị người ta kéo xuống ngựa!"

"Đi đi, anh nói cái gì?" Đáng chết, cô không muốn làm ngựa!

"Sai rồi, ha ha, em hiểu ý anh chưa!" Thang Duy Thạc bỗng hạ giọng, gian ác nói: "Ngoan nhé, tối hôm nay tắm rồi chờ anh, anh nhất định sẽ yêu em hết mình! Vợ, bây giờ anh cũng đã bắt đầu nhớ em rồi!"

"Đáng ghét, đừng không đứng đắn chứ!" Chán ghét, cho dù chỉ là nói không, toàn thân cô lại run rẩy!

"Cái này mà không đứng đắn á, vậy tối hôm nay về nhà anh còn có chuyện không đứng đắn hơn nữa!"

"Anh..."

"Được rồi, giữ sức để buổi tối kêu đi! Chồng em bây giờ có việc rồi, bye bye!" Nói xong, lập tức tắt máy!

Vũ Tình cầm điện thoại còn cười ngây ngô, tựa như cô bé vừa mới nói chuyện với bạn trai!

Lập tức chính cô cũng ý thức được điểm ấy, hứ ~ cho tới nay cô đều cảm thấy giữa cô và hắn còn thiếu gì đó!!

Hôm nay cuối cùng cô cũng hiểu được, thiếu tình yêu thôi!!

Từ đầu họ đã sai vị trí rồi!

Người ta là quen nhau, yêu đương, sau đó có tiến thêm một bước tiếp xúc, lại đến đi vào hôn nhân, tình ái sinh con! Loại quan hệ lên xe trước rồi mua vé bổ sung này đúng là khá giống tiền vệ!

Nhưng bọn họ, càng tiền vệ hơn! Vừa quen đã lên giường, ly biệt, sinh con, gặp lại, bắt buộc ở chung ~~! Trời ơi bọn họ đúng là chưa từng yêu đương!

Không được, không được, thiếu không phải rất kỳ sao?

Hắn phải theo đuổi cô, nếu không cho dù có cầu hôn cũng sẽ không đồng ý!

......................................................-

Ha ha, ngẫm lại dáng vẻ chật vật của hắn hôm nay là muốn cười! Vẻ mặt đến mức đỏ bừng, quan trọng hơn là vừa nói chuyện điện thoại, vừa...!

"Mẹ, mẹ đang nghĩ gì? Vì sao lại cười?" Đang ăn cơm, Nhạc Nhạc kỳ quái nhìn chằm chằm mẹ đang cười thầm!

"Mẹ, mẹ cười đúng là kỳ quái! Giống như nữ chính ngốc nghếch trong phim Hàn, lúc họ đang yêu toàn như thế!" Ông cụ non Tiểu Bác từ nhỏ đã biết rất nhiều, không đúng phải là hiểu rất nhiều chuyện!

Xí, sẽ không giống em gái ngu ngốc của nó, mỗi ngày vẫn chỉ biết ôm búp bê chơi!

Thu nụ cười trên mặt nhìn hai tiểu quỷ, vì che dấu xấu hổ bắt đầu giáo huấn chúng. "Nhanh ăn cơm đi, nếu các con không ăn thì đi rửa bát!"

Vừa nghe nói phải làm việc, hai con lập tức ngoan ngoãn, miệng nhai bận rộn!

Good! Chỉ biết chiêu này dùng được nhất, ha ha, ai bảo cô là mẹ chúng! Nhưng, cho dù bây giờ bọn chúng không nói lời nào, lát cũng không trốn được việc nhà!

Nhạc Nhạc và Tiểu Bác nhíu mày, mà động tác này giống hệt Thang Duy Thạc! "Không cần mẹ, chúng con không muốn tự giặt tất!"

Vũ Tình chống eo, nghiêm khắc nghiêm trang nói: "Các con vào tiểu học rồi, việc này các con phải tự làm!"

"Nhưng chúng con có thể để papa giặt, tay papa lớn, chà qua qua cũng sạch!" Nhạc Nhạc cười hì hì nói, nó sẽ không bảo mẹ giặt, mà bảo ba giặt.

"Đúng thế, hơn nữa papa rất lười, nên cho papa cơ hội rèn luyện!" Thang Tiểu Bác phân tích thật nghiêm túc, khuyên bảo mẹ.

"Vả lại papa lớn tuổi rồi, thời gian rèn luyện ngày càng ít! Mà con và Nhạc Nhạc còn nhỏ, về sau có khi sẽ có nhiều thời gian rèn luyện! Mẹ, giao cơ hội trân quý này cho papa đi!" Tiểu Bác nháy mắt với em gái, rồi hai đứa cùng ném tất bẩn vào chậu.

Ngay tại bọn chúng chạy đến cạnh cửa, Vũ Tình một tay kéo từng đứa lại! "Được lắm, hai anh chị, lại còn muốn chạy? Nói cho các con biết, nếu không giặt thì mai đừng ăn đồ ngon nhé!"

"Mẹ, mẹ ngược đãi trẻ con!" Tiểu Bác méo miệng kêu to!

"Đúng thế, mẹ đang ngược đãi con!" Nhạc Nhạc phụ họa!

"Ngược đãi, lại nói ngược đãi? Vậy mỗi ngày mẹ làm công việc bề bộn như vậy, có phải các con ngược đãi mẹ không? Hôm nay mẹ phải sửa suy nghĩ sai lầm của các con! Việc này không phải đều do mẹ làm, việc nhà phải là cả nhà bốn người làm, biết không?"

"Đúng thế, chúng con biết ạ! Việc này đương nhiên cũng có một nửa của papa, cho nên phải đợi papa về!"

"Ba con có nhiệm vụ của ba, mà giặt tất là nhiệm vụ của các con!"

"Vì sao?"

"Vì sao?"

Song sinh quả nhiên là song sinh mà, hỏi cũng là trăm miệng một lời!

"Vì các con phải học làm việc nhà, nếu không muốn giống bác, vì không biết làm việc nhà nên bị bỏ!" Tối hôm kia Hàm Lôi gọi điện cho cô, nói đã ly hôn, hôn nhân không thể cứu vãn!

Trong điện thoại cô khóc thương tâm muốn chết, Vũ Tình cũng khổ sở theo! Cô hiểu được đau đớn bị vứt bỏ, hơn nữa vì một người phụ nữ khác mà bị vứt bỏ!

"Mẹ, làm việc nhà là chuyện của phụ nữ, mẹ chỉ cần dạy Nhạc Nhạc liền ok, con là đàn ông mà, tương lai phải làm chuyện lớn!" Tiểu Bác cười hì hì đẩy Nhạc Nhạc ra trước!

"Chuyện nhỏ cũng làm không tốt, sao có thể làm chuyện lớn?" Vỗ mạnh lên mông con, sau đó lớn tiếng khiển trách nói: "Nếu các con về sau còn muốn chơi đồ chơi, còn muốn ăn kẹo, còn muốn này muốn kia, vậy thì đến đây làm như mẹ yêu cầu!"

"Ai..."

"Ai..."

Hai đứa bé kia ủ rũ nhặt tatá lên, nhận mệnh giặt giặt!

Vì cổ vũ bọn chúng, Vũ Tình không ngừng khích lệ ở một bên. "Oa, Tiểu Bác tuyệt quá, giặt trắng ghê!"

"Phải không?" Trên mặt Tiểu Bác lộ ra một chút kiêu ngạo!

"Ha! Nhạc Nhạc giặt cũng được, Nhạc Nhạc lớn lên về sau nhất định sẽ không giống bác con!"

Được mẹ khích lệ, hai đứa bé kia càng dốc sức ra giặt!

...................................................

Khoảng cách mười giờ còn một khắc, tiếng chuông cửa vang lên!

Đã chuẩn bị tất cả, Vũ Tình lập tức chạy đến cạnh cửa mở cửa. "Thật là, mình có chìa khóa còn muốn người ta mở cửa!" Nhưng khi nhìn thấy hình ảnh trên chuông cửa, Vũ Tình ngừng oán giận, lập tức mở cửa!

Chỉ thấy Thang Duy Thạc được một chàng trai trẻ đưa về, đã say đến choáng váng!

Vũ Tình đỡ hắn, nhưng thân thể hắn quá nặng, cô không thể đỡ nổi!

"Chị dâu để em đưa vào, phòng ngủ của hai người ở kia ạ!" Trợ lý cắn răng mang theo thân thể ông chủ!

"Bên này..." Vũ Tình nâng tay ra dấu, giúp đỡ Thang Duy Thạc đi vào phòng ngủ.

Thêm Bình Luận