Chương 35: Chân tâm

"Ta..." Thiên Sứ không hề do dự, đem bàn tay nắm bình dược giơ lên trước mặt Ma Vương, chậm rãi mở tay.

"Đây là..." Ma Vương nghi hoặc nhìn bình thủy tinh có phấn trắng nửa trong suốt trên tay Thiên Sứ.

Thiên Sứ đem dược hiệu cùng với việc Trưởng lão muốn mình kê đơn hắn hai năm rõ mười nói cho Ma Vương, đương nhiên cũng nói việc Trưởng lão cùng Ma Tộc nội gian thông đồng làm bậy. Ma Vương nghe Thiên Sứ nói xong trầm mặc không nói, cúi đầu nhìn chằm chằm Thiên Sứ. Thiên Sứ trong mắt lóe một tia kinh hoảng, sợ hãi là việc Trưởng lão muốn chính mình kê đơn chọc giận Ma Vương.

"A!" Thiên Sứ đột nhiên bị hai tay cường tráng của Ma Vương dùng lực ôm vào ngực, mũi đυ.ng vào l*иg ngực cứng rắn, đau đến mức Thiên Sứ kêu lên, bình dược cũng rơi xuống đất vỡ nát. Cánh tay Ma Vương càng siết chặt, lực lớn giống như muốn đem Thiên Sứ hòa vào thân thể mình, thậm chí Thiên Sứ chôn trước ngực Ma Vương đều có chút không thở nổi.

Tuy rằng Ma Vương biết Thiên Sứ thích mình, nhưng cũng rõ ràng trong lòng y không bỏ được trách nhiệm của thiên sứ trưởng. Trước đó dù không thích chiến tranh, Thiên Sứ cũng bởi vì chức trách thiên sứ trưởng vì Thiên Giới mà cùng Ma Tộc giao chiến, vậy nếu có ngày hai tộc tái chiến, Thiên Sứ cùng mình có phải lại muốn gặp lại trên chiến trường hay không? Cho nên Ma Vương không dám cởi bỏ cấm chú cho Thiên Sứ, sợ hãi y rời đi.

Dù tính cùng Thiên Giới nghị hòa, Ma Vương một phần nguyên nhân là không muốn chiến tranh tiếp, muốn cấp Ma Tộc hoàn cảnh yên ổn, một phần nguyên nhân cùng là vì Thiên Sứ, chỉ cần ngày Ma Tộc cùng Thiên Giới ngừng chiến, Thiến Sứ liền an tâm ở bên cạnh mình.

Nhưng hiện tại Thiên Sứ thế nhưng đem kế hoạch Trưởng lão từ đầu đến cuối nói cho Ma Vương, làm như vậy là vì Ma Vương mà phản bội Thiên Giới. Giờ phút này trong lòng Thiên Sứ, Ma Vương đã muốn so với Thiên Giới trọng yếu hơn nhiều.

Ma Vương kích động không nói nên lời, chỉ có thể thông qua cái ôm đầy mạnh mẽ biểu đạt nội tâm tràn đầy tình cảm của mình. Nếu không phải lúc này hai người còn đang ở bên ngoài, Ma Vương sẽ có thêm phương thức biểu đạt càng thêm kí©ɧ ŧìиɧ.

"Ngươi đem chuyện này nói cho ta, kế tiếp muốn làm sao đây?" Ma Vương hơn nửa ngày mới bình phục cảm xúc kích động, buông người bị ôm đến khó thở mà hai má phiếm hồng thở gấp. Đối với việc Trưởng lão kê đơn Ma Vương đương nhiên không có khả năng sống chết mặc bay, nhưng trước mở miệng hỏi ý kiến Thiên Sứ.

"A..." Thiên Sứ ngẩng đầu giật mình nhìn Ma Vương, vừa mới lo lắng Ma Vương gặp nguy hiểm mà nhất thời cấp bách nói ra, Thiên Sứ còn hoàn toàn không nghĩ tới việc sau khi nói ra thì sẽ ra sao.

"Ta tính tương kế tựu kế. Đến ngày hôn lễ đó sẽ giả bộ mất đi pháp lực, thừa dịp người kia động thủ thì đem bọn họ một lưới bắt hết. Ta muốn nhìn đến tột cùng ai mới là Ma Tộc nội gian, cũng dám cấu kết ngoại tộc, phạm thượng muốn mưu sát bổn vương." Ma Vương nghiến răng nghiến lợi nói, trong mắt lóe lên sát ý thị huyết.

"Sau khi ngươi tra ra Ma Tộc nội gian, có thể hay không...... Có thể bỏ qua cho trưởng lão Thiên Giới?" Thiên Sứ cúi đầu nhỏ giọng thỉnh cầu, bàn tay nắm ống tay áo lộ ra vẻ khẩn trương. Thiên Sứ không hy vọng Ma Vương gặp nguy hiểm, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn đồng tộc bị Ma Vương gϊếŧ chết.

"Được. Chỉ cần hắn sau này thành thật không hề làm mấy động tác nhỏ, kia phần văn kiện nghị hòa giữa Ma Tộc và Thiên Giới sẽ vĩnh viễn hữu hiệu!" Ma Vương không chút do dự liền gật đầu đáp ứng Thiên Sứ, dấu sát ý trong mắt đi, ôn nhu vuốt tóc dài của Thiên Sứ.