Chương 34: Giãy dụa

"Việc này ngươi không cần phải xen vào, ngươi chỉ cần tìm cơ hội khiến Ma Vương đem dược uống xong là được. Chúng ta chỉ nói thế này thôi, thời gian quá dài sẽ khiến cho Ma Vương hoài nghi." Trưởng lão nhìn đến biểu tình kinh ngạc của Thiên Sứ mới ý thức được chính mình nói nhiều, lập tức dừng đề tài. Trưởng lão đem bình dược mạnh mẽ nhét vào trong tay Thiên Sứ, rồi mới cùng nhau về bên người Ma Vương.

"Ma Vương bệ hạ, thiên sứ trưởng sau này liền phiền toái ngài chiếu cố, hắn có cái gì không đúng còn thỉnh ngài tha thứ chút." Trưởng lão giả bộ là trưởng bối hòa ái ân cần, dặn dò thật giống như là chính mình phải gả nữ nhi.

"Ân. Chúng ta trước hết cáo từ." Ma Vương đối với trưởng lão gật đầu, dắt tay Thiên Sứ liền xoay người ly khai. Trưởng lão nhìn thân ảnh Ma Vương và Thiên Sứ càng lúc càng xa gợi lên một mạt cười lạnh.

"Thiên sứ trưởng kia của các ngươi có thể dựa vào hay không?" Ma Vương và Thiên Sứ đi không bao lâu, một Ác ma toàn thân khoác hắc bào từ một góc âm u hẻo lánh đi đến trước mặt trưởng lão. Tuy rằng Ác ma này toàn mặt đều bị khăn che khuất, nhưng sừng nhọn trên đỉnh đầu làm sao cũng không thể che dấu được thân phận của hắn.

"Yên tâm đi. Đừng xem thiên sứ trưởng trên chiến trường lợi hại, kỳ thật tính tình thập phần yếu đuối dễ lừa. Thiên sứ trưởng trước bị Ma Vương hạ cấm chú, hiện tại Ma Vương nói muốn kết hôn lại chưa cởi bỏ cấm chú. Ta liền lợi dụng điểm ấy khiến thiên sứ trưởng cảm thấy Ma Vương đều không phải chân tâm thích hắn, chỉ là muốn lợi dụng thiên sứ trưởng tiêu diệt Thiên Giới mà thôi. Thiên sứ trưởng khẳng định không nghĩ tiếp tục lưu lại bên người Ma Vương, mà hắn muốn trở lại Thiên Giới nhất định phải gϊếŧ chết Ma Vương." Trưởng lão đầy mặt tự tin, còn đắc ý cười lên tiếng.

"Ngươi phải có trăm phần trăm nắm chắc mới được. Chuyện này tuyệt không thể có nửa điểm sai lầm, bằng không chúng ta đều sẽ chết." Ác ma còn có chút không yên lòng nói.

"Khẳng định không thành vấn đề. Thiên sứ trưởng vẫn đều hy vọng Thiên Giới cùng Ma Tộc có thể hòa bình ở chung, không tán thành hai tộc giao chiến. Nhưng là hắn vẫn vì Thiên Giới mà lên chiến đấu với Ma Tộc, chỉ bằng điểm ấy, thiên sứ trưởng tuyệt đối không phản bội Thiên Giới. Trưởng lão vỗ ngực bảo chứng.

"Kia tốt." Ác ma gật đầu rồi lập tức ly khai.

"Ngươi không phải vẫn đều hy vọng Ma Tộc cùng Thiên Giới có thể hòa bình ở chung sao, hiện tại văn kiện nghị hòa đề đã ký, làm sao vẫn là một bộ rầu rĩ không vui?" Trên đường về Ma cung, Ma Vương nhìn thấy Thiên Sứ vẫn cúi đầu không lên tiếng, liền lắc lắc tay y quan tâm dò hỏi.

Dược bình Trưởng lão cấp còn nằm trong tay còn lại của Thiên Sứ đã bị nắm đến đổ mồ hôi. Thiên Sứ luôn nghĩ Ma Vương không cởi bỏ cấm chú cho mình, là không tin mình? Vẫn sợ mình chạy trốn? Nếu Ma Vương có thể sớm cởi bỏ cấm chú, ít nhất lần trước chính mình sẽ không thiếu chút nữa bị tướng quân cưỡиɠ ɠiαи.... Nhưng Ma Vương hẳn là thích mình đi? Này ôn nhu đối đãi cùng lửa nóng kí©ɧ ŧìиɧ đều là tồn tại chân thật, còn có... Lúc này Thiên Sứ cảm thấy được Ma Vương dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay chính mình, ngứa ngứa cũng rất thoải mái. Loại lơ đãng thân mật này tuyệt đúng không có thể là giả vờ.

Nếu Ma Vương là thật thích mình, như vậy bị hắn giam cầm một đời cũng không sao. Vậy dược bình trong tay làm sao đây? Thiên Sứ cảm thấy nếu đem việc Trưởng lão muốn mình kê đơn nói cho Ma Vương, thì chính mình là phản bội Thiên Giới. Hoặc làm bộ như cái gì cũng không biết, trực tiếp đem dược bình ném đi. Nhưng Thiên Sứ lại nghĩ Trưởng lão cùng Ma Tộc nội gian thông đồng làm bậy, ngoại địch không đáng sợ, nội gian lại khó phòng. Nếu Ma Vương không cẩn thận trúng kế.... Thiên Sứ vừa nghĩ đến Ma Vương có khả năng sẽ gặp được nguy hiểm, sau lưng nhất thời toát mồ hôi lạnh, thậm chí so với chính mình gặp được nguy hiểm còn khiến Thiên Sứ sợ hãi hơn.