Chương 29: Ma Hậu

"Chỉ bởi vì y không phải người tộc ta, vậy nếu ta đem y biến thành người tộc ta thì sao?" Ma Vương nhướn mày nhìn về phía đại thần đang lảm nhảm. "Biến...biến thành tộc nhân của ta?" Đại thần đầy mặt nghi hoặc, không hiểu được ý tứ Ma Vương trong lời nói. "Ta nếu thú y làm Ma Hậu, y còn không phải trở thành tộc nhân của ta" Khóe môi Ma Vương hơi nhếch, chậm rãi nói ra đáp án.

"Ma....Ma Hậu! Vương, vạn vạn không thể a! Ma tộc từ trước đến giờ chỉ cùng trong tộc thông hôn, ngài thân là Ma Vương, càng hẳn là chọn lựa Ác Ma ưu tú nhất của Ma tộc để kết hôn, tương lai cũng vì Ma tộc sinh hạ Ma Vương kế nhiệm càng thêm anh minh thần võ." Đại thần hoảng sợ, nhanh chóng mở miệng khuyên can Ma Vương.

"Y là Thiên giới thiên sứ trưởng, tại Thiên giới cũng là nhân vật số một số hai. Ta nếu cùng y kết hợp, hậu đại nhất định là Ma Vương ưu tú nhất từ trước tới nay của Ma tộc. Hơn nữa mấy năm nay Ma tộc cùng Thiên giới suốt ngày đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ cũng thấy phiền, tuy rằng tộc ta chiến thắng đa số, nhưng mấy năm liên tục chinh chiến cũng khiến Ma tộc lao dân lại thương tài (khổ dân mà tốn tiền ý), ta nếu thú y làm Ma Hậu, vừa lúc có thể mượn cơ hội này khiến hai tộc nghị hòa....." Tay Ma Vương khoát lên tay vịn vương tọa gõ gõ, nhất nhất thoải mái đem lời đại thần phản bác lại.

"Nhưng là...." Đại thần vắt hết óc tìm một lý do khác. "Được rồi, việc này quyết định như thế." Ma Vương dùng lực vịn vương tọa đứng lên, lưu lại chúng đại thần hai mặt nhìn nhau hồi tẩm cung. Khi Ma Vương trở lại tẩm cung, Thiên Sứ đang ngồi trên ghế im lặng đọc sách. Ma Vương sợ khi chính mình đi ra ngoài, Thiên Sứ một mình nhàm chán, liền lấy vài quyển sách cho y gϊếŧ thời gian. Đều là một ít sách miêu tả phong thổ Ma tộc, dân gian tập tục linh tinh. Thiên Sứ thông qua vài quyển sách này có nhận thức hoàn toàn mới đối với Ma tộc.

Tại Thiên giới, thần là tín ngưỡng của thiên sứ, cho nên tất yếu mỗi ngày phải đi cầu nguyện cầu phúc. Nhưng Ma tộc không có tín ngưỡng gì cả, Ma tộc tin tưởng bất cứ việc gì đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Sẽ không tốn thời gian mỗi ngày đứng ở trước mặt tượng thần ồn ào. Các thiên sứ thanh tâm quả dục, một đám đều thích độc lai độc vãng (thích ở một mình), cũng không bao giờ cùng với thiên sứ khác cùng xuất hiện. Mà Ma tộc thích sinh hoạt quần cư, ngày thường yêu thích uống rượu ăn thịt cùng một chỗ. Ma tộc còn có rất nhiều ngày hội lớn nhỏ, đến lúc đó càng là toàn tộc cùng chúc mừng, phi thường náo nhiệt.

Trước đây Thiên Sứ đều giống đồng tộc, cảm giác một người độc lai độc vãng qua một đời rất tốt, trong lòng chỉ cần có thần là đủ. Nhưng hiện tại lại thích Ma Vương luôn bên cạnh mình, thích cảm giác khi hai người ở cùng nhau, thích đối đãi ôn nhu của Ma Vương, cũng thích hắn trên giường đem mình thao đến khóc rống,.... Băng lãnh trong lòng Thiên Sứ đã dần dần được Ma Vương thay thế.

"Đã về à." Thiên Sứ nghe tiếng bước chân, ngẩng đầu lên nhìn thấy Ma Vương hướng đến chỗ mình, tự nhiên đứng dậy nghênh đón, phảng phất như là thê tử đợi trượng phu về nhà.

"Ừm" Ma Vương đi đến ôm Thiên Sứ, một cánh tay ôm lấy vai y đi đến ghế dựa. Ma Vương ngồi xuống trước, rồi kéo Thiên Sứ ngồi lên đùi mình. Thiên Sứ hơi đỏ mặt, nhưng vẫn nhu thuận tiến vào lòng Ma Vương. Tuy rằng hai người mỗi ngày đều làʍ t̠ìиɦ, nhưng Thiên Sứ vẫn đối với hành động thân mật của Ma Vương có cảm giác ngượng ngùng, thậm chí một cái ôm đơn giản cũng khiến tim đập nhanh hơn.