Chương 7

Đúng vậy, là hắn sai rồi.

Lâm Hành bị đâm vào chỗ đau, ánh mắt u ám thâm thúy dừng ở trên khuôn mặt tái nhợt tiều tụy của con gái bị bệnh đau dày vò, chăm chú nhìn thật lâu.

Bàn tay to chạm vào trán hơi lạnh của cô, trong lòng đau nhói, thì ra một quyết định dễ dàng của mình, đối với cô còn nhỏ ngây thơ mà nói, sẽ là tai nạn đáng trách.

Lâm Hành áy náy thở dài: “Con xin lỗi ba, chuyện này là lỗi do con ngu ngốc, sau này sẽ không xảy ra nữa đâu.”

Dù là chủ động hay bị động, Lâm Hành phải mau chóng làm quen với thân phận làm cha, gặp phải vấn đề là bình thường, ngoại trừ giải quyết ra thì đâu biết phải làm gì khác nữa.

Nói đi cũng phải nói lại, Lâm Văn Trung cân nhắc điểm quan trọng nhất, đó chính là Lâm Lạc còn là một cô bé, sống nhiều năm trong viện dưỡng lão kiểu cũ làm sao có thể giải quyết lâu dài được? Cô bé cần ba, dù có bất đắc dĩ buông tay đến đâu, cô cũng phải để Lâm Hành đón cô bé về.

Lúc Lâm Văn Trung chạy tới phòng bệnh của bệnh viện, Lâm Lạc vừa tiêm thuốc xong, đang lim dim nằm ở trên giường buồn ngủ.

“Ba... ông nội, sao ông nội lại tới đây? "Lâm Lạc vốn đang yếu ớt, nhìn thấy Lâm Văn Trung đẩy cửa tiến vào sau lưng Lâm Hành, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

“Ông nội con lo cho con, kiên quyết muốn tới đây.” Lâm Hành điều chỉnh độ cao tựa lưng của giường bệnh, cẩn thận đặt cô nằm xuống. Lâm Văn Trung đặt túi lớn túi nhỏ thức ăn lên bàn hoạt hình màu xanh da trời, sách tranh đồ chơi thì được Lâm Hành nhận lấy, đặt ở một bên giường chăm sóc trống không.

"Cháu ngoan của ông, cháu phát sốt đến bốn mươi độ, hù chết ông, sao mà ông không đến được chứ?" Lâm Văn Trung sờ lên trán Lâm Lạc, trán đυ.ng vào trán Lâm Lạc, nhiệt độ xem như bình thường, ông vẫn không yên lòng, lại hỏi Lâm Hành: “Bác sĩ nói với con thế nào?"

“Quan sát hai ngày, đợi đến khi nhiệt độ cơ thể và bạch cầu bình thường là có thể xuất viện được.” Lâm Hành pha trà, bưng đến cho ba.

Tháng ba là mùa dịch cúm cao điểm, sáng hôm qua đạp ga lao tới, căn bản chưa kịp tìm người đăng ký, trong bệnh viện người người chen chúc, Lâm Hành ôm đứa nhỏ ra một thân mồ hôi, cũng may sau khi kiểm tra sơ bộ nằm viện xếp hàng gặp phải phó viện trưởng bệnh viện, phó viện trưởng là một người quen, không nói nhiều lời sắp xếp phòng bệnh nhi VIP cho Lâm Lạc, phòng bệnh này thiết kế cảm giác mạnh mẽ, là phong cách mà mấy cô bé ưa thích, một phòng ngủ một phòng khách, đi WC và tắm rửa đều rất thuận tiện.