Chương 4

Lâm Miểu Miểu tới khách sạn đã hẹn, thay một bộ trang phục tình thú, đây là cô lén mua từ trên mạng.

Đi vào phòng tắm, cô nhìn bản thân trong gương, cảm thấy vô cùng vừa lòng.

Hai bầu vυ" được một miếng vải đen bao vây lấy, dây sau lưng thắt thành cái nơ con bướm, tựa như một món quà chờ đợi được mở ra.

Phần eo cùng hạ thể được quấn quanh bằng những sợi dây đen, bộ phận ở giữa không có bất kỳ thứ gì che đậy, trực tiếp lộ ra tiểu huyệt no đủ, không một sợi lông tóc.

Bộ quần áo này quả thực rất quyến rũ, toàn bộ thiết kế gọn gàng dứt khoát, sắc tình đến cực điểm.

Từ khi dậy thì đến nay hạ thể Lâm Miểu Miểu đều không có lông, lúc ở sơ trung cô cũng thấy bối rối, bởi vì lúc đó trên sách giáo dục giới tính đều giảng rằng sau khi dậy thì, hạ thể con gái sẽ mọc thêm lông đen. Mãi đến khi trưởng thành, hiểu biết càng ngày càng nhiều, lúc này cô mới biết được phía bên dưới của bản thân được gọi là “Bạch hổ”.

Đang lúc Lâm Miểu Miểu nhìn vào gương hài lòng với vẻ đẹp của mình, ngoài cửa vang lên một tiếng tích, là âm thanh quẹt thẻ vào phòng.

Tuy rằng rất căng thẳng nhưng đã đến bước này rồi, cô muốn là người chủ động, hai bên đều là người xa lạ, ngoại trừ lần này tiếp xúc thì sẽ không bao giờ gặp lại nữa, cho dù có tình cờ gặp lại thì cô đổi một bộ quần áo khác, đối phương chưa chắc sẽ nhận ra.

Lâm Miểu Miểu dò đầu ra, phát hiện bên ngoài có một người đàn ông đưa lưng về phía cô đóng cửa, một thân tây trang màu đen thoạt nhìn được thiết kế rất tốt.

Người nọ xoay người lại ngây ngẩn cả người, chớp mắt vài cái mới phản ứng lại được.

Thấy được khuôn mặt của anh, Lâm Căng Thẳng lại biến thành Lâm Sắc Sắc, cô tiến lại gần, nắm lấy cà vạt anh, hung hăng kéo xuống, muốn làm anh tới gần chính mình.

Đáng tiếc, thực xấu hổ….. Cô kéo không nổi, Cố Tiêu cúi đầu nhìn vẻ mặt ngu ngơ của tiểu cô nương, cảm thấy có vài phần buồn cười, nhìn xuống dưới nữa, Cố Tiêu cười hết nổi, núʍ ѵú dưới lớp vải đen dựng thẳng lên, bộ ngực được che đậy như có như không càng thêm dụ hoặc.

Xuống thêm chút nữa, hạ thể cô gái được quấn bằng hai sợi dây lưng, theo rung động của cô, dây lưng cũng cọ xát lấy hạ thể…..

Cảnh tượng da^ʍ mỹ này làm ngọn lửa trong người Cố Tiêu càng cháy dữ dội hơn.

Đến lúc này anh cũng không muốn giả vờ làm cái gì mà chính nhân quân tử, nếu Lâm Thụ đã “Tặng” cho anh thì anh liền nhận lấy vậy.

Bàn tay nhỏ của Lâm Miểu Miểu vẫn không buông cà vạt Cố Tiêu, anh nắm lấy cà vạt của mình kéo ngược một cái, từ bị động thành chủ động, Lâm Miểu Miểu lảo đảo hướng về phía trước đυ.ng vào lòng ngực Cố Tiêu.

Anh thuận thế bế cô lên, đem hai chân cô tách ra đặt lên eo mình, một cánh tay đỡ lấy mông cô, một tay khác nắm lấy vòng eo, đi về hướng giường ngủ.

Loạt hành động liên tiếp làm phá vỡ kế hoạch trong lòng Lâm Miểu Miểu, chỉ có thể đi theo tiết tấu của Cố Tiêu.

Đôi tay Lâm Miểu Miểu vòng quanh cổ anh, sợ bản thân bị ngã xuống, hai người dán sát mặt gần nhau, cảm thụ hô hấp lẫn nhau.

Theo mỗi bước đi của Cố Tiêu, tiểu huyệt Lâm Miểu Miểu bị tây trang cọ xát mà mở ra một chút lại một chút, thỉnh thoảng còn cọ đến âm đế, lần đầu tiên cảm nhận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như vậy, làm cô nhịn không được mà hừ nhẹ lên.

Cố Tiêu nghe rầm rì mềm mại bên tai, cười khẽ một tiếng, tiếng cười của anh làm mặt Lâm Miểu Miểu đỏ bừng, đem đầu chôn thật sâu vào cổ anh.

Khoảng cách từ cửa tới giường phảng phất như xa cả nghìn mét, rốt cuộc cũng tới nơi, Cố Tiêu trực tiếp ném Lâm Miểu Miểu lên giường.

“A!” Lâm Miểu Miểu không nghĩ tới người đàn ông này không biết thương hoa tiếc ngọc như thế, bị hoảng sợ tới mức ứa cả nước mắt.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của tiểu cô nương, vẻ mặt ủy khuất mà cắn lấy cánh môi dưới, Cố Tiêu cong cong khóe miệng.

Anh cho rằng cô là đang ra dẻ.