Chương 3

Tối đến, tại bữa tiệc Lâm Thụ làm chủ.

Lâm Thụ tiếp đón một bàn khách đến để tiễn biệt hắn đi Mỹ, một bên nâng rượu một bên liếc nhìn về hướng cửa chính, bữa tiệc đã trôi qua hơn nửa mà Cố Tiêu còn chưa tới.

“Lâm Thụ! Đến đây! Chú mời con một ly, chúc con ở bên Mỹ có thể phát triển tốt hơn, nào, cụng ly!”

“Dạ được, cảm ơn chú Trương, cũng chúc doanh nghiệp của chú ngày càng làm lớn!” Lâm Thụ uống một ngụm rượu tượng trưng, quay đầu liền thấy Cố Tiêu đang đi tới.

Hắn nhanh chóng nâng một ly rượu khác, lấy thứ bột màu trắng trong túi ra đổ vào ly, lắc qua lại, cầm ly rượu này đi tới trước mặt Cố Tiêu.

Hôm nay Cố Tiêu mặc phong cách mà anh thường xuyên diện, tây trang màu đen phối hợp với áo sơ mi đen, giày da bóng loáng, nghiễm nhiên một bộ dáng tổng tài cấm dục.

Lâm Thụ đem rượu đưa cho Cố Tiêu, anh nhận lấy, yên lặng bưng ly đi theo hắn mà kính rượu hết một vị lại một vị, chậm rãi, ly rượu rất nhanh liền thấy đáy.

Lâm Thụ thấy rượu đã uống xong, đem Cố Tiêu kéo sang một bên, “Cố Tiêu, mày giúp tao một việc, đi khách sạn A phòng 1202, giúp tao lấy một món đồ, tao không kịp đi lấy, đến nơi mày liền biết là thứ gì.”

“Ừm.”

Cố Tiêu đáp ứng rồi.

Xuống lầu tìm được xe cùng tài xế mình, “Chú Trương, đi khách sạn A.”

“Vâng, thiếu gia.” Chú Trương ở Cố gia làm tài xế đã hơn mười năm, lái xe rất ổn định, cũng chưa bao giờ nhiều chuyện vượt quá bổn phận của mình, chỉ nghe theo phân phó của ông chủ.”

Ở trên xe Cố Tiêu nhắm hai mắt lại, cảm giác thân thể có chỗ nào không thích hợp, một ngọn lửa vô danh từ dưới bụng nhỏ xông lên, đốt nóng hết cả người.

Truyện được edit by Dứa Con, chỉ được đăng trên truyenhd

Ngọn lửa vô danh này bùng phát làm hắn chỉ muốn tìm một người nào đó làm một nháy.

“Chú Trương, đưa tôi đến sau đó liền về nhà cũ đi.” Cố Tiêu cau mày, một tay xoa lấy huyệt thái dương, anh chuẩn bị lấy xong đồ cho Lâm Thụ sau đó thì thuê một phòng để nghỉ ngơi.

….

Sau khi thức dậy rời giường, Lâm Miểu Miểu mặc xong quần áo liền xuống lầu ăn cơm, vừa húp cháo vừa nghĩ làm cách nào để mở miệng xin mẹ tối hôm nay không về nhà.

“Đừng chỉ ăn mỗi cháo, con ăn thêm bánh bao đi.” Mẹ Lâm vừa nói xong thì dùng đũa chỉ chỉ vào bánh bao nóng hổi trên bàn.

Lâm Miểu Miểu dùng cái muỗng quấy cháo, nhìn chằm chằm bát cháo không ngừng chuyển động, chột dạ mà mở miệng: “Mẹ, hôm nay con muốn ở lại nhà Trương Hiểu Nhu, ba mẹ cô ấy đều không có nhà nên cô ấy sợ hãi, gọi con qua ngủ cùng.”

Miểu Miểu ngẩng đầu nhìn sắc mặt mẹ Lâm, ẹc, quả nhiên là vẻ mặt không vui.

“Khai giảng xong chính là cao tam rồi, đây là kỳ nghỉ hè cuối cùng của con rồi đấy….”

“Khụ Khụ.” Ba ba ngồi một bên vẫn luôn không nói gì ngắt lời mẹ, ông lấy một cái hộp được giấu nãy giờ ở phía sau ra, “Chúc mừng sinh nhật Miểu Miểu nhé!”

Ba ba ở sau lưng thọc thọc mẹ Lâm, ý bảo nàng đừng quên hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của Lâm Miểu Miểu.

Mẹ Lâm quay đầu lại trừng mắt ông, “Được rồi, hôm nay cho phép con thả lỏng một ngày.” Mẹ cầm lấy hộp trên tay ba, mở ra, “Thế nào, Miểu Miểu có thích không? Đây là quà sinh nhật 18 tuổi mà ba mẹ cùng lựa cho con đấy.”

Bên trong hộp là một cái vòng cổ.

“Woa! Con xem xem! Là vòng cổ nha, con cực kỳ thích luôn!” Lâm Miểu Miểu đặc biệt vui vẻ, vòng cổ này cô rất thích, chính vì nó quá đắt nên dù cô tích góp tiền thật lâu vẫn mãi không đủ.

“Tới đây để ba giúp con mang lên.” Ba Lâm lấy vòng cổ ra, giúp Lâm Miểu Miểu mang lên.

Sau khi Miểu Miểu dùng tình cảm để đả động, dùng lý lẽ để thuyết phục thì mẹ đã đồng ý buổi tối cho cô được ở lại nhà bạn học.

Lâm Miểu Miểu liên hệ cho Trương Hiểu Nhu, nói cô ấy hỗ trợ che giấu ba mẹ cô.

“Chị em tốt của tớ, cậu giúp tớ một chút đi mà ~” Lâm Miểu Miểu nhìn Trương Hiểu Nhu trong màn hình video call mà làm nũng.

“Không được, trừ phi cậu nói cho tớ biết rốt cuộc cậu đi làm gì.” Làm bạn với Lâm Miểu Miểu nhiều năm như vậy, Trương Hiểu Nhu không dễ dàng bị cô lừa.

“...... Tớ đi tìm soái ca.”

“Vãi! Chó mới tin!” Ở bên kia điện thoại, bạn học Hiểu Nhu trợn mắt tỏ vẻ kiểu nói dối này quá tệ.

“......” Vẻ mặt Lâm Miểu Miểu vô cùng ủy khuất.

“Được rồi, bổn cung sẽ giúp cậu lần này, lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng đấy!”

“Yeah! Tớ biết Nhu Nhu nhà chúng ta là tốt nhất!”

“Đừng có mà vuốt mông ngựa, cúp máy đây, tớ còn có chuyện phải làm.”

Hai người vội vàng cúp điện thoại.

Tới buổi tối, Lâm Miểu Miểu thu thập đồ đạc xong, chuẩn bị ra khỏi cửa.

“Miểu Miểu, cần ba ba đưa con đi không?”

“Không cần đâu ba, con vừa gọi xe rồi, xe đã sắp tới nơi.”

“Được, vậy lúc con tới nơi thì nhắn tin cho ba biết nhé.” Ba Lâm dặn dò xong thì đi vào nhà, Miểu Miểu an tâm mà ra khỏi cửa.