Chương 2: Âm thanh lạ phát ra khi mát xa
Tần suất lay động của cơ thể rất chậm, nhưng biên độ lại ngày càng lớn hơn, chiếc giường cũng theo động tác rung lắc của cô mà phát ra tiếng vang nhỏ.
Vì phòng ngừa tắc nghẽn động mạch, anh trai luôn phải dùng sức rất mạnh để xoa bóp phần thân dưới của cô.
Anh còn muốn mang cô đi gặp bệnh nhân của mình….
Diệp Chi do dự nói: “Em…. có thể chứ?”
“Ừm…” Diệp Nam Phong có lẽ vì ấn mạnh liên tục nên có chút mệt mỏi, giọng nói mang theo hơi thở dốc, “Anh đã hỏi cô ấy và người nhà của cô ấy rồi, bọn họ đều nói có thể.”
Cùng một vụ tai nạn ô tô, cùng một dây thần kinh bị tổn thương, nhưng cô gái kia đã nằm lâu hơn và có thể hồi phục. Đối với Diệp Chi, đó là hy vọng và niềm an ủi rất lớn.
Hô hấp của anh trai càng lúc càng nặng, nhưng động tác trên tay lại tiếp tục tăng tốc. Diệp Chi cảm thấy được ma sát giữa thân trên và giường ngày càng nóng, liền nhấc chăn lên một chút: “Anh hai, đừng dùng nhiều sức như vậy.”
Diệp Nam Phong nhẹ nhàng thở dài: “Thân thể em có cảm giác sao?”
“Dạ.”
“Anh hai làm Chi Chi thoải mái không?”
Diệp Chi cũng không quá chú ý đến câu hỏi kỳ lạ của anh mình, thật ra cô không thể cảm nhận được động tác của anh trai, nhưng vì để trấn an anh, cô vẫn trả lời: “Thoải mái.”
Giọng nói của anh đột nhiên trở nên trầm khàn: “Ừm…. Chân Chi Chi thật mềm, anh hai không dám dùng quá nhiều sức.”
Sợ không cẩn thận sẽ bị trầy da.
Diệp Chi cảm thấy không tự nhiên: “Anh hai, giọng anh nghe hơi kỳ lạ.”
“Có thể do hôm nay anh uống ít nước…… ưm….”
Diệp Nam Phong bỗng nhiên thở dốc một hơi, âm cuối còn mang theo chút run nhẹ, tựa như có thứ gì đó mà anh kìm nén rất lâu đang phát tiết ra, khiến hai má Diệp Chi bất thình lình đỏ lên.
Kỳ thật quan hệ của hai anh em lúc nhỏ rất tốt, sau này do việc học tập nên hai người chung đυ.ng thì ít mà xa cách thì nhiều. Không biết từ bao giờ, anh hai đột nhiên trở nên xa lánh cô.
Mặc dù tính tình anh hai vốn dĩ đã lạnh nhạt xa cách với người khác, nhưng dù sao bọn họ cũng là anh em, Diệp Chi muốn gần gũi với anh nhưng luôn gặp khó khăn, cô còn tưởng anh hai không còn quan tâm đến mình nữa. Kết quả sau vụ tai nạn xe, anh hai lại biến trở về anh của trước đây.
“Chi Chi….”
Diệp Nam Phong gọi một tiếng, Diệp Chi mới định thần lại, thuốc vừa uống có mùi vị hơi buồn nôn, mùi hoa thạch thảo nồng nặc xộc vào mũi.
Cảm nhận được động tác đã dừng lại, Diệp Chi từ trên giường bò dậy, duỗi tay nói: “Anh ấn chân giúp em, giờ để em ấn tay giúp anh.”
Diệp Nam Phong khàn giọng nói: “Được.”
Anh nắm lấy tay Diệp Chi, đặt lên tay mình: “Ở chỗ này.”
Diệp Chi sờ lòng bàn tay Diệp Nam Phong cảm thụ: “Rất nóng sao? Tay anh đều là mồ hôi.”
Tay sờ vào có cảm giác trơn trượt.
Diệp Nam Phong không chút để ý nói: “Ừm, có hơi nóng.”
Nếu Diệp Chi có thể nhìn thấy thì sẽ thấy giữa hai chân cô có rất nhiều chất lỏng màu trắng, đan xen với vết đỏ trên mắt cá chân, gợi cảm đến mức Diệp Nam Phong không muốn lập tức lau đi mà còn bôi nó khắp chân cô.
Để hai chân cô bao phủ trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.
~~~~~
Dứa: Cảm ơn bạn Tuệ Quân Huân, Nhã Kỳ Thái, Tuệ Minh, Cái giề Nhìn đã đề cử cho truyện ạ. Yêu mọi người rất nhiều ^^