Chương 8: Cô đang đùa tôi

Sáng sớm hơm sau.

Tố Hề vẫn đắm chìm trong ảo tưởng câu nói rằng anh yêu em đêm qua. Khóe miệng cô không tự giác nhếch lên, đứng dậy đi rửa mặt.

Nhưng khi xuống tới tầng dưới, ảo tưởng của cô đã bị phá vỡ.

Phó Đình Dịch và Mộ Diên Nhi đang ăn sáng. Hai người ngồi dưới ánh nắng ban mai dịu nhẹ, thỉnh thoảng nhìn nhau mỉm cười. Sự nóng bỏng trong mắt anh, cách xa như vậy Tố hề vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng. Có lẽ, cô thực sự sai rồi. Chẳng lẽ, vì cô chia rẽ người ta yêu nhau, nên bị ung thư là quả báo của cô sao?

Mộ Diên Nhi sững người khi nhìn thấy Tố Hề đứng ở đầu cầu thang. Phó Đình Dịch nhìn theo ánh mắt của cô ta nhìn qua, không dừng lại một giây, lại đưa cho Mộ Diên Nhi một ly sữa.

"Uống đi, nhìn em gầy như thế."

Mộ Diên Nhi lại nhìn Tố Hề nói: "Đình Dịch, Tố tiểu thư sắc mặt không tốt lắm, có phải là bị bệnh không?" Phó Đình Y cũng không ngước mắt, hôn lên mặt Mộ Diên Nhi. " Buổi sáng em hắt hơi rồi, bị cảm lạnh à?"

Một người yêu bạn, sẽ nghĩ rằng bạn bị ốm khi bạn hắt hơi. Một người không yêu bạn, cho dù bạn có chết cũng sẽ cho rằng bạn đã ngủ.

Tố Hề ánh mắt chua sót, trong lòng càng thêm chua xót. Quay người đi lên lầu.

...

Cả ngày trong đầu chỉ có Phó Đình Dịch. Anh chưa bao giờ mỉm cười trước mặt cô. Cô cũng chưa bao giờ nhìn thấy, ở trước mặt Mộ Diên Nhi khắp người anh ta toát ra một cảm giác người có tình. Mộ Diên Nhi, người anh ấy yêu là Mộ Diên Nhi. Nghĩ đến đây, Tố Hề trong lòng cảm thấy ngột ngạt và đau đớn.

Tác thành cho anh đi. Dù sao, cô không còn nhiều thời gian nữa. Làm gì đi nữa cũng không có ý nghĩa gì

...

Buổi chiều, bầu trời xám xịt lại bắt đầu có tuyết rơi. Tố Hề nhìn thế giới tối đen bên ngoài, gọi điện thoại cho Phó Đình Dịch.

"Phó Đình Dịch, chúng ta ly hôn đi, ngay bây giờ."

Hành động của cô nằm ngoài dự đoán của Phó Đình Dịch. Những gì đã xảy ra ngày hôm qua, không phải cô nên đến gặp ông nội để phàn nàn sao? Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó. Nhưng cô lại ...

"Cô đang đùa tôi à?"

"Em nghiêm túc đấy, Phó Đình Dịch, bảo luật sư của anh soạn thảo một thỏa thuận ly hôn. Hôm nay về sơm một chút."

...

Sáu giờ chiều, Phó Đình Dịch trở lại.

Tố Hề cười nhẹ, dù sao thì lực hấp dẫn của việc ly hôn rất lớn, cô chưa bao giờ gặp anh vào lúc sáu giờ chiều.

Phó Đi đặt thỏa thuận ly hôn lên mặt bàn, nói một cách mỉa mai. "Ký đi."

Dường như chắc chắn rằng Tố Hề sẽ không ký, vẻ mặt Phó Đình Dịch có mấy phần giễu cợt.