Chương 21: Sau lớp kính

Sau sự việc ngày hôm đó, hắn hầu như nhốt mình trong thư phòng, hết công việc rồi lại hút thuốc, cứ như vậy làm cho sắc mặt hắn ngày càng hốc hác

Hắn căn bản không nghi ngờ cô, chỉ là tại sao sâu tận trong tim hắn lại đau như vậy?

Chỉ có hút thuốc mới làm hắn quên đi sự đau đớn đó mà tiếp tục yêu cô

Đặt điếu thuốc trong tay xuống gạt tàn, hắn dựa vào chiếc ghế da lạnh lẽo

"Hôm nay sắp xếp thời gian, tôi muốn xuất ngoại một chuyến"_Hắn trầm giọng nói với người đầu dây bên kia, chạm nhẹ vào phím tắt, hắn mệt mỏi thϊếp đi

------------

Tại sân bay trung tâm thành phố

Mọi người xa lạ lướt qua nhau, vô cùng đông đúc, chỉ riêng bóng dáng cao lớn của hắn luôn luôn nổi bật, toát lên sự lạnh lẽo chết người

Lần này hắn đi tham dự một dự án khá quan trọng nên có thể đi 2 ngày

Cô tự mình ăn đồ ăn trưa, nhìn chiếc bàn ăn rộng rãi bây giờ chỉ còn mình cô, bỗng nhiên hình ảnh hắn dùng cơm hiện lên trước mắt

Cô nhắm mắt, cật lực lắc đầu, mở mắt ra, vẫn là không thấy hắn

"Phu nhân, cô ăn thêm cái này đi"_Người giúp việc tốt bụng đặt canh rong biển lên bàn

"Thím cũng ngồi xuống ăn cùng đi, dù gì cũng không có ai"_Cô khẽ giọng, buồn bã múc canh

"Cảm ơn phu nhân"_Bà thầm mừng, tính khí phu nhân này thật tốt

Thấm thoát trôi qua, hôm nay là ngày thứ 2 từ ngày hắn rời đi, chắc hẳn cũng sắp quay về rồi

Sau khi ăn cơm xong, cô ra ngoài dạo phố một lát

"Mục Ân!"_Một người đàn ông gọi cô

Cô quay đầu lại, thấy trước mặt là người đàn ông mình luôn chờ đợi nhưng khi gặp lại, một chút quen thuộc cũng khó tìm thấy

Cô mỉm cười, cứ đứng như vậy nhìn anh

Lạc Minh chậm rãi tiến lại gần cô, nhìn qua cũng thấy ánh mắt anh màn mác buồn

"Tại sao lại tránh mặt anh?"_Lạc Minh cảm nhận rõ cô không muốn lại gần hắn, là cô thực sự thay đổi rồi sao?

"Em... hiện giờ đã có chồng rồi, chúng ta thật sự phải kết thúc, không thể như trước được nữa"_Cô chớp nhẹ mắt, đầu cũng cúi xuống

"Tại sao? Tại sao lại đối với anh như vậy?"_Lạc Minh xúc động, cầm chặt bất vai cô, dùng sức mà giữ lấy

"Đừng, anh đừng như vậy... em rất đau"_Trước mắt cô bao phủ tần hơi nước, anh chưa bao giờ nổi gian với cô như vậy

Lạc Minh ôm chặt lấy cô, ra sức hôn cô, thâm nhập sâu vào khoang miệng ẩm ướt

Chiếc xe đen bóng lướt qua, đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông khiến cho không khí giảm xuống mấy độ

Hắn căn bản nhớ cô, chỉ luôn luôn nhớ về người phụ nữ này, vậy mà tới đây, cô làm hắn thật sự có cảm giác trên đầu mình đang đội nón xanh

Dám nhân cơ hội hắn xuất ngoại, đi gặp lại tình cũ, trước đây là ai đã đồng ý hắn, sẽ làm một người vợ tốt??

Vốn bản chất hắn đã là một con quỷ, chỉ vì cô mà nhân nhượng Lạc Minh không biết bao nhiêu lần

Hôm nay cô chính là người bắt hắn tàn nhẫn, đừng nên hối hận!

Lúc này cô đẩy Lạc Minh ra, tham làm hít không khí bên ngoài, thở hổn hển

"Mục Ân, em không còn yêu anh nữa phải không?"_Anh đau xót, nhẫn nại nói ra từng từ một

Cô chỉ im lặng, đôi môi mím chặt lại, không nói lên tiếng nào

Chiếc xe nhanh chóng vυ"t đi

-----------

Đặt túi xách xuống, cô hít thở không thông, lại một lần nữa Lạc Minh bị tổn thương vì cô

"Hắn đã về chưa?"_Cô hỏi người giúp việc

"Dạ rồi nhưng sau đó tôi thấy ngài ấy lái xe ra ngoài, nhìn qua vô cùng tức giận"_Người giúp việc sợ mình nói sai, ấp úng kể

Không lẽ... hắn đã nhìn thấy rồi?

Tại sao con người này làm việc gì cô đều không thể nắm bắt?

Lạc Minh lại thật thà như vậy, người như hắn chỉ cần trở lòng bàn tay cũng có thể khiến người khác tan xương nát thịt, không khác gì một con quỷ khát máu!

Nhưng cô lại không biết, hành động gì hắn làm cũng là nghĩ tới cô trước tiên, cô lại không cho hắn vào trong mắt, đương nhiên không thể hiểu những hành động hắn làm rốt cuộc là vì cái gì

"Tinh tinh"_Tiếng tin nhắn gửi đến, cô nhì chiếc điện thoại đang nằm trên ghế sofa, đây là điện thoại của hắn?

Cô liếc qua một chút, vốn không định quan tâm nhưng nội dung bên trong lại làm cô hoảng sợ

"Tại đường XXX, Lạc Minh đã bị chúng tôi giam giữ, chỉ chờ quyết định của ngài"

Cô bịt miệng, hắn lại ra tay ác độc như vậy, cô cố gắng định thần, bây giờ việc cô nên làm là tới địa chỉ đó, ngăn hắn lại!

Không kịp nghĩ gì nhiều hơn, cô khoác chiếc áo mỏng chạy ra bên ngoài gió to

-------------

Nhớ bình chọn truyện nhé!