Chương 12: ( Real chap )
Chuyến bay trở về Seoul cất cánh lúc 10h , Jessica và Yuri kiểm tra lại hành lí lần cuối trước khi rời khỏi khách sạn . Sáng ra trông thần sắc của Yuri có vẻ khá hơn rất nhiều , tuy vẫn còn sốt nhưng đã có thần trong đôi mắt .Hai người gặp nhau ở ngoài hành lang chỉ cười nhẹ sau đó nhanh chóng di chuyển đến cảng để ra sân bay . Jessica thấy không khí xa cách có lẽ không thể nhất thời đánh bật ngay được nhưng cô tin mình và Yuri có thể thật sự thoải mái với nhau nếu cố gắng .
-"Đừng lo , chúng ta có thể trở lại đây một lần nữa mà "
Jessica nhìn vẻ mặt Yuri có vẻ nuối tiếc nhìn Jedo lần cuối nên lên tiếng động viên .Mà quả thực là cô và Yuri đều có thể trở về đây bất cứ lúc nào hai người muốn , thậm chí cô còn dự tính vào một ngày nghỉ đẹp trời nào đó cô sẽ rủ cả Yuri và Krystal về lại nơi đây . Nhưng có lẽ Yuri không hề nghĩ vậy .Cô ấy chỉ "ừ" một tiếng không mấy mặn mà sau đó dứt khoát bước lên thuyền , cảnh đảo Jedo cứ thế cũng xa dần sau khi còn thuyền nhổ neo .
Lúc đầu cô và Yuri đều có trong tay vé ngồi hạng nhất vì cô sợ Yuri còn đang ốm nên thật sự cần một chỗ thoải mái để nghỉ ngơi . Có điều ngay khi đi qua boong tàu , cô ấy lại quyết định đứng trên đấy để hóng mát mặc cho sức khoẻ của mình còn chưa ổn định . Jessica kì thực rất muốn khuyên Yuri nên đi vào khoang hạng nhất mà nghỉ ngơi nhưng nhìn thái độ thoải mái , nhẹ nhõm của cô ấy khi đứng ở mũi thuyền lại không nỡ lên tiếng . Đôi mắt cô ấy nhắm nhẹ để tận hưởng vị biển trong từng làn gió lùa vào mái tóc đen , trườn qua đôi môi đang cong lên thành một nụ cười hoàn hảo và xoa nhẹ khuôn mặt tinh khôi . Jessica có một khoảng lặng người , giờ thì cô đã hiểu thế nào là thiên nhiên và con người cùng hoà làm một .Nhìn ra xa giữa màu xanh của nước , cô chợt nhận ra rằng không chỉ có biển mới tạo được sóng vì chính Yuri cũng đang tạo ra những con sóng lòng không tên cuồn cuộn trong cô lúc này .
-"Jessica , cậu có biết vì sao đứng trước biển người ta thấy mình thật nhỏ bé không ?"
Yuri đột nhiên nhìn cô , nụ cười hoàn hảo của cô ấy vẫn giữ trên môi. Đó là một câu hỏi không mấy thú vị nhưng là do Yuri chủ động trò chuyện trước nên Jessica cũng phấn khích hội thoại .
-"Là do biển thì thật sự rất to lớn mà con người ta thì lại hoàn toàn nhỏ bé khi mang theo những khát vọng cá nhân "
-"Mình thì lại nghĩ là do biển rất quyền lực .."
-"là sao ?"
-"Biển tạo ra những con sóng có thể nuốt tất cả mọi thứ xuống lòng đại dương ...... Đôi khi mình cũng mong ước có được quyền năng đó , có thể đem một số thứ nhấn chìm xuống sâu đáy lòng của mình ."
Đôi mắt của Yuri đối với Jessica bỗng trở thành lòng đại dương đen mịt và sâu thẳm , cô ấy nhìn về phía chân trời nhưng lại không có một tia hy vọng nào . Jessica đôi lúc cảm thấy Yuri có những cảm xúc rất tiêu cực , đại khái là cô chưa bao giờ thấy cô ấy có dáng vẻ rạng rỡ mà luôn luôn là điệu bộ mệt mỏi , chán chường khoác lên người mỗi lần gặp mặt . Yuri mới là cô gái đi hết 1/3 quãng đời , chẳng thể nào lại cứ mãi cư xử như một người phụ nữ trung niên từng trải , hoàn toàn không có năng lượng của tuổi trẻ . Nghĩ đến đây cô lại nhớ trước kia , cái thời mà cô còn học trung học bên California . Ngày ấy cô cũng là một đứa con gái nhàm chán , ngoài việc học trên lớp ra thì về nhà, thứ cô cắm mặt vào chính là máy tính , không có bất kì hoạt động ngoại khoá nào mà cô điền tên . Cuộc sống tẻ nhạt cứ thế trôi qua cho đến khi cô gặp được một vài người bạn , mạnh dạn đến với một vài mối tình thiếu niên cho dù mọi thứ đều bồng bột và rất mờ nhạt . Nhưng cuộc sống có lẽ từ đó mà cũng không trở nên quá nhàm chán , chí ít cũng đủ lôi kéo cô bận rộn đến mức quên luôn cả Yuri . Cô nghĩ mình có lẽ giúp được cô ấy lấy lại nhiệt huyết của tuổi trẻ cũng như biết chăm sóc bản thân hơn . Yuri thật sự rất đẹp , chẳng qua là cô ấy không biết điều đó cũng như tận dụng chúng mà thôi .
-"Yuri này !"
-"?"
-"Cậu có muốn làm thư kí cho mình không ?"
-"Cậu đã có rồi , không phải sao ?"
-"Mình muốn có cả 2 ! Sunny sẽ phụ trách tất cả các giấy tờ , còn cậu thì hãy theo mình đi gặp đối tác hay bất kì thứ gì thường xuyên có sự tiếp xúc với nhịp sống "
-"Nếu mình từ chối ?!"
-"Cậu sẽ phải hối hận vì điều đó , cơ hội đến với mỗi người chỉ một lần thôi."
-"Mình không cần sự thăng tiến .....mình muốn có một cuộc sống bình ổn "
-"Với vị trí một nhân viên bảo hiểm quèn thì có thể bình ổn được cuộc sống sao ? Mình làm việc này không phải vì cậu là ân nhân hay bạn của mình . Hợp đồng ở Jedo thật sự cậu có công rất lớn , cậu hoàn toàn xứng đáng với điều đó "
-"Cảm ơn nhưng mình không muốn "
-"Suy nghĩ đi đã Yuri , hãy học cách suy nghĩ về tất cả mọi thứ và về cả mục đích sống của cậu nữa "
-"..........."
———————————————
Jin Hyuk lái xe trong tâm trạng vui vẻ , bó hoá hồng to đùng anh mua để ở ghế bên cạnh không ngừng toả ra ngào ngạt hương thơm . Phải mất hơn 1 tiếng để từ trung tâm thành phố tới sân bay nhưng anh cũng không ngần ngại chịu khó lượn vài vòng qua các cửa tiệm để chọn ra được một bó hoa ưng ý . Sooyeon thật ra mới đi có tròn 3 ngày thôi nhưng không một cuộc điện thoại , không một mẩu tin nhắn khiến Jin Hyuk cảm thấy vợ mình biến mất như gần một năm . Anh đã quá quen với việc này nên cảm giác trống vắng là không lớn , hơn nữa trong lúc cô ấy đi vắng anh cũng tranh thủ " ăn vụng " bên ngoài không ít nên ngoài cảm giác có lỗi ra , Jin Hyuk chẳng thể trách cứ Sooyeon về bất cứ điều gì cả .Nhìn đồng hồ cũng gần đến 12h trưa , chiếc xe thể thao màu xanh gương nhấn ga phóng vù vù trên đường cao tốc . Jin Hyuk hoàn toàn mong chờ khoảng khắc gặp mặt lãng mạng của vợ chồng anh nhưng sự xuất hiện của người thứ 3 khiến Sooyeon không hề đồng tình với những hành động thân mật .
-"Anh rất nhớ em "
-"thôi nào , mới chỉ có 3 ngày thôi !"
Jessica đẩy anh ra khi anh định hôn lên môi mình , cảm giác mệt mỏi xen lẫn chút chán ngấy dâng lên tận cổ họng cô . Lúc này cô quan tâm đến sự tồn tại của Yuri hơn là sự thất vọng trong mắt chồng mình . Cô ấy đang cố lảng đi về một hướng khác , rất lịch sự nhường lại không gian riêng tư cho cô và chồng nhưng điều đó là không cần thiết . Làn da nhợt nhạt của Yuri lại nhắc nhở cho cô một việc cần làm ngay .
-"Jin Hyuk , trở em và cô ấy đến bệnh viện Seoul được không ?"
-"Đến đấy làm gì ? em bị thương ở đâu à ?"
-" không , là Yuri , cô ấy không được khỏe ..."
Anh nhìn theo ánh mắt cô hướng tới Yuri . Làn da nhợt nhạt cùng những nét mỏi mệt vương trên trán , đọng lại giữa hàng lông mày đậm . Không quá lâu sau cái trau mày , Jin Hyuk lại cười tươi tắn , vẻ đẹp của một người đàn ông thành đạt và lịch lãm tỏa ra hết sức choáng ngợp . Anh khiến mọi người thầm cảm than khi một tổng giám đốc lại có thể ôn nhu , hiền từ nhìn cấp dưới vô danh như vậy .
-" Tất nhiên rồi , Cô ấy là nhân viên của chúng ta mà ! "
Yuri miệng cứng đờ , khó khăn lắm mới nhích được 2 khoé môi một chút giúp câu cảm ơn nhỏ nhẹ được thoát ra . Cô đi theo cặp đôi hoàn hảo ra đến chỗ chiếc xe thể thao xanh dương hào nhoáng đỗ .Nhìn Jin Hyuk mở cửa xe , cô chờ cho Jessica vào trong trước rồi mới lúng túng từ chối .
-"Thôi không cần phiền anh , tôi chỉ là bị cảm nhẹ chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là khỏi "
Jin Hyuk không đáp , không nài nỉ cũng như ép buộc cô lên xe nhưng cánh tay thì vẫn giữ cửa xe mở . Anh ta giống như đang chờ đợi điều gì đó .
-"Tôi xin phép về trước , không phiền hai người !"
Không giống như nhân viên với sếp tổng , thái độ của Yuri đối với Jin Hyuk gần như là hai người có quen biết qua loa ,chẳng thô lỗ cũng chẳng đem anh ta để vào trong mắt .Cô xoay người định kéo chiếc vali theo thì vừa hay Jessica cũng chờ đợi đủ lâu phải ngó đầu ra ngoài .Cô ấy nhìn cô rồi bất chợt cất tiếng gọi vội vã , đến người cũng không bao lâu theo giọng nói phi ra ngoài giữ cô lại .
-"Cậu làm gì thế ? vào xe mình đưa đến bệnh viện "
-"Không cần , chỉ là cảm nhẹ thôi ...nghỉ vài ngày sẽ khỏi ."-Yuri rất khách sáo gạt bàn tay đang nắm lấy cánh tay mình ra , biểu cảm có chút tươi tắn hơn .
-"Cậu bị viêm phổi cấp chứ cảm cái gì ?! Nếu không nhanh đến bệnh viện sẽ bị di chứng đó "
-"Không sao , tôi tự biết chăm sóc bản thân ....."
-"Không được ! mau lên xe mình đưa cậu đến bệnh viện ."
-"Tôi có thể tự đi đến đó mà , không cần cậu phải lo !"
Âm lượng to có phần thu hút sự chú ý ở chốn sân bay đông người .Yuri không ngờ mình lại cáu kỉnh đến như vậy , giờ thì cô cảm thấy hối hận nhiều khi nhìn vào đôi mắt đang ngưng đọng của Jessica . Có phải cô vừa quá phận rồi không ? Cô có tư cách gì để quát mắng người mà cô đơn phương yêu thương đây ?! Khẽ liếc mắt nhìn sang Jin Hyuk , thậm chí biểu hiện ngạc nhiên của anh ta cũng đủ cho cô biết mình vừa làm một điều ngu xuẩn . Hắng nhẹ giọng , Yuri cố gắng nói năng mềm mỏng nhất có thể
-"Không phải cậu muốn tôi làm thư kí cho cậu sao ? "
-".........."
-" Tôi sẽ đồng ý nếu cậu để cho tôi tự mình đến bệnh viện , được chứ ?"
-"Ừ , vậy đi ! hẹn gặp lại cậu ở công ty "
Jessica cười nhạt rồi tự mình quay lại xe , Jin Hyuk cũng không có biểu hiện gì có điều ánh mắt ôn nhu hướng tới Yuri hiển nhiên đã tắt ngấm ,thay vào đó là sự lạnh lùng y chang như tiếng đóng cửa xe đến sập một cái vậy .
Chiếc xe thể thao chuyển bánh mau lẹ hoà vào dòng xe cộ trên đường cao tốc . Anh nhìn qua gương chiếu hậu sân bay Incheon đã nhỏ tý ,mất hút đằng sau lưng . Khuôn mặt mệt mỏi của Sooyeon cũng vô thức đập vào mắt . Nhìn vợ mình dựa vào cửa xe nhăn mày, nhắm nghiền đôi mắt mà trong lòng anh xuất hiện một dấu hỏi nhỏ về cô gái tên là Yuri đó . Cô ta là ai ? một nhân viên đơn thuần lại có thể lớn tiếng với giám đốc của mình giữa chốn đông người ư ?! Hơn nữa Sooyeon lại không hề có thái độ đáp trả . Vợ anh vốn là một người lạnh lùng và quả quyết , tất nhiên là cô ấy cũng không hề hiền nếu không muốn nói có đến 7,8 phần sắc sảo trong tính cách . Jin Hyuk không nghĩ là trong tình huống mất mặt như vậy điều duy nhất Sooyeon làm chính là không làm gì , chẳng phải rất trái ngược với tính cách của cô ấy hay sao ?!
Tích cực suy nghĩ một hồi lâu , anh quyết định lên tiếng hỏi . Dù sao hai người cũng là vợ chồng, dù có không mặn nồng nhưng việc anh tò mò một chút chắc cũng không sao .
-"Sooyeon à ...."
-"...."
-"Bố gọi điện cho anh , tối nay chúng ta sẽ có một bữa cơm họp mặt gia đình "
-"Em biết !"
Câu trả lời ngắn gọn khiến Jin Hyuk thở phào , có trả lời nghĩa là Sooyeon không cảm thấy phiền khi tiếp chuyện anh . Được đà , Jin Hyuk đẩy tới luôn . Anh nhẹ nhàng hỏi như vừa vô tình nghĩ đến , cổ tay mềm mại xoay chuyển theo vòng quay của vô lăng .
-"Cô gái Yuri ấy ....Cô gái đó là ai vậy ?"
Không thể ngờ là Sooyeon lại mở mặt ra ngay lập tức như vậy , Jin Hyuk có chút giật mình , tuy là vợ anh không có thấy nhưng vẫn cảm thấy tự xấu hổ với bản thân .
Jessica không trả lời , đôi mắt cô dừng lại ở một nơi bất định nào đó giữa xe khi cái tên Yuri vang lên . Gương mặt khó chịu của Yuri hướng tới cô có lẽ là ảnh hưởng rất nhiều tới tâm trạng Jessica lúc này . Cô không chỉ thấy giận mà có lẽ còn thấy buồn nhiều hơn . Tất cả những gì cô cố chính là lo lắng tới sức khoẻ của cô ấy nhưng đổi lại được một phen mất mắt tới vậy . Nhìn ánh mắt kia hướng tới mình chán ghét , không hiểu sao cô cũng cảm thấy chán ghét chính bản thân mình. Người kia rốt cuộc là có bao nhiêu trọng yếu trong lòng cô mà lần nào nhìn cô ấy cố tình xa cách , bơ đi sự thân thiện của mình mà lòng lại như có tổ kiến , ngứa ngáy khó chịu vô cùng .
-"Em với cô ấy , hình như không chỉ là giám đốc với nhân viên bình thường "
Jin Hyuk lập lại cậu hỏi , cũng chẳng biết vì sao cô phải suy nghĩ một lúc rồi mới quyết định trả lời cho qua . Jessica không có khái niệm chia sẻ chuyện hồi nhỏ của mình cho bất kì ai .
-"Cô ấy là bạn em "
-"Vậy sao ? anh chưa từng biết đấy !"
-"Em cũng mới biết thôi ! Một người bạn thời thơ ấu ..."
————————————————————
Bỏ nốt chuối và nửa hộp sữa tươi vào máy sinh tố , Taeyeon nhấn nút máy say khiến âm thanh phát ra ù tai , phần nào át luôn âm thanh chương trình ca nhạc từ tivi phát ra . Cô vừa ăn nốt phần chuối thừa còn lại , vừa nhún nhảy theo giai điệu máy sinh tố + âm nhạc tivi phát ra . Đôi chân ngắn ngủn nhưng trắng nõn nà dậm dậm theo nhịp , cặp mông tròn mẩy cũng lắc lư có chủ đích . Hầu như chiều nào hình ảnh này cũng rất quen thuộc trong căn nhà , vừa nhảy theo nhạc vừa uống sinh tố chuối chính là biện pháp xả stress không khác nhi đồng là mấy của Taeyeon .
CẠCH !
Tiếng mở cửa làm Taeyeon tắt vội máy sinh tố để nép vào sau cánh cửa . Kwon Yuri chết tiệt cuối cùng cũng vác mặt về , mấy hôm nay bỏ cô ở nhà một mình thật buồn chán chết . Cho dù lão bà ấy ở nhà mà cũng như không , thường ở yên trong phòng hoặc có ra ngoài xem tivi thì mặt cũng không cảm xúc, nhưng có vẫn tốt hơn . Nhà đang hai người mà tự nhiên thiếu mất một cứ khiến người ta cảm thấy trống vắng thế nào .
Nhìn Yuri cởi xong giầy , đang lê bước đến gần phòng ngủ thì Taeyeon rất nhanh nhảy từ đằng sau lên người cô ấy đu bám . Với cân nặng cùng vóc dáng nhỏ con của mình , so với Yuri Taeyeon không phải trở ngại gì lớn . Chỉ có điều hôm nay Kwon đen lại nhiệt tình tới mức cho mình làm gấu trúc bám chặt vào tận phòng ngủ thì thật kì quái . Y như rằng lúc vừa vào phòng thì Taeyeon mới phát hiện Yuri đang khóc . Từng giọt nước ngắn dài lăn trên má , trên khuôn mặt nhợt nhạt như bị bệnh khiến Taeyeon tá hoả . Cho dù cô có lúng túng gặng hỏi như thế nào thì cũng không nhận được lời hồi đáp , Yuri vẫn chỉ đứng khóc còn cô chỉ còn biết đứng nhìn . Thời gian một giờ đồng hồ trôi qua rất mau , nước mắt rơi hết rồi cũng phải cạn nhưng tâm tình vốn đã nặng trĩu xem ra khóc xong , Yuri cũng chẳng nhẹ lòng hơn là bao nhiêu .
-"Yuri à, có chuyện gì nói cho mình nghe đi ."
-"Mình đã gặp lại cậu ấy rồi ."
-"ai cơ ? "
-"Jessica !"
-"J.....Je....ssica ...?.....ở đâu ? khi nào ? có thật không ?"
Taeyeon không tin nổi vào tai mình lúc này , cảm giác ù ù giống như cô quên chưa tắt máy sinh tố . Nếu như Yuri gặp lại Jessica ....thậm chí Taeyeon còn chưa tưởng tượng đến điều đó bao giờ . Ông trời thật sự đã bù đắp lại cho Yuri ư ?
-"Jessica là......"
-"Là gì ?? còn không mau nói nhanh !"
-"Là Jung Sooyeon ,chị của Jung SooJung "
-"Chị của SooJung ?"-Taeyeon khẽ cau mày , nếu là chị của SooJung thì hình như cô không rành lắm vì đứa nhóc đó cũng rất ít kể về gia đình mình . Duy chỉ có một lần đi uống cùng đám bạn chung , SooJung mới bật mí cho mọi người biết rằng cô nhóc có một anh rể hết sức tài giỏi hơn nữa còn là con của một gia đình quyền thế vô cùng giàu có . Nếu những gì cô nhớ là đúng thì Yuri biết phải làm sao đây ~?