Chương 1: Khởi đầu cơn ác mộng

Tại Bar , chiếc cổng lập lòe ánh bảng đèn hiệu "City night" khiến người ở ngoài có cảm giác như đang đi đến chốn ăn chơi mờ ám mà chỉ có về đêm mới hoạt động. Ở lối vào, hai ba chàng bảo vệ đồng phục đen lướt qua kiểm tra túi xách của nhóm thiếu niên thiếu nữ rồi lịch sử mời vào. Càng vào sâu bên trong, những nhạc cản trở nên gần và âm vang hơn. Trên sân khấu là một bầy" tiên nữ" thân hình trắng muốt, chân dài và thẳng tắp như kiếm Nhật đang nhảy nhót trong chiếc váy ngắn màu sắc đầy khêu gợi.Chỉ cần bước qua cái vầng sáng tại cửa đã lạc ngay vào cái vùng sáng mờ ảo và được các cặp mắt soi xét của các dân chơi tại đây ngắm vào, những ánh mắt thèm khát ấy của họ chỉ tập trung vào một bóng hồng xinh đẹp bên kia.Tinh Khuê mặt trên người bộ đầm trắng ôm sát cơ thể, bên ngoài khoác cardigan bằng lên ngắn không quá hở hang nhưng cũng chẳng phải cổ hữu kín đáo, càng làm tăng sức hút của cô trong với đối phương. Chẳng bàn về phong cách tinh tế nếu chỉ bàn về khuôn mặt thôi thì Tinh Khê cô đã ăn đứt trong vòng một nốt nhạc, thiêu đốt mọi ánh nhìn cả nơi chốn này .

Đảo mắt một vòng quanh bar khách đã ngồi kín đặc , nhóm thanh niên trẻ tuổi cũng tìm vị trí bàn trống gần đó yên toạ. Sở dĩ đến đây ngày hôm nay vì dịp đặc biệt ăn mừng bọn họ đã hoàn thành xong kỳ thi tốt nghiệp chính thức bước qua độ tuổi 18 trở thành một con người hoàn toàn mới.

"Tinh Khuê mình cứ tưởng hôm nay cậu không đi được kia chứ? Anh cậu không cản à?"

"Anh mình mấy ngày nay đang tiếp nhận điều tra một đường dây ma túy nào đó hình như rất lớn nên không có thời gian quản mình."

"Vất vả thật."

"Cậu lo cho anh mình?"

"Hả! Lo gì đâu chứ, mọi người vậy thì phải bắt khoa khôi của chúng ta hôm nay không say không về rồi."

Cô gái thẹn thùng đỏ mặt lảng sang chuyện khác phân tán sự chú ý, tiếng nói làm nhóm người hào hứng hùa theo cổ vũ nhiệt tình, chẳng mấy khi mới chiêu dụ hoa khôi này ra mặt tụ tập nên không thể bỏ qua cơ hội ngàn năm có một không hai được. Trong số bọn họ, Tinh Khê thân thiết nhất chính là với cô gái này! Mạc Linh tính cách hơi trẻ con lại ham vui, thẳng thắn,ngang bướng nhưng bên trong ấm áp tốt bụng có thể nói rất ít người chơi cùng được chỉ riêng ngoại trừ cô và hơn ai hết là Mạc Linh này lại thầm cảm nắng anh trai cô.

Gọi lên bàn mấy chai bia đã khui nắp, lý của ai nấy cũng đều được công bằng rót đầy xem ra từ chối cũng không thể.

"Hoa khôi à của cậu đây!"

"Nếu cậu không muốn thì để mình uống giúp."

"Ay yo ai lại làm như vậy chứ, nếu là người yêu thì uống giúp còn chấp nhận được nhưng cậu và Tinh Khuê chỉ là bạn bè bình thường thì không thể! "

Ai cũng biết Tình Khuê là cô gái mà bảo chàng trai thầm mến mộ, cũng đã người mạnh dạn tặng hoa quà, ngỏ lời tỏ tình, viết thư làm đủ mọi cách để lấy lòng nhưng nữ thần lại không bao giờ với tới được, thế ai đến thì cô lại khéo léo tránh né người nấy như sao trên trời chỉ có tìm cách hái mãi cũng vô ích vì quá cao mà thôi.

"Mình sẽ uống nhưng chỉ một chút thôi nhé! "

"Ít nhiều không quan trọng cậu uống góp vui là được rồi."

....

Gương mặt ai này cũng đỏ bừng bừng do men rượu mắm vào, khoảng thời gian căng thẳng của thi cử đã kết thúc nhu cầu tuổi trẻ con người muốn bung xoã một lần thỏa mãn niềm vui trước mắt không phải là chuyện gì quá đáng.

Tinh Khuê ngồi đó mấy phút lại nhìn đồng hồ đôi khi lại nhìn về phía bên trong kia, Mạc Linh bảo với cô đi vệ sinh một lát mà nào ngờ bây giờ đã tận hơn ba mươi phút rồi vẫn chẳng thấy bóng dáng người đâu. Sợ xảy ra chuyện, Tinh Khuê không yên tâm đứng dậy cầm túi xách đi lên dọc hành lang lần mò tìm kiếm toilet nữ, trên đường hứng chịu bao nhiêu ánh mắt dòm ngó thèm khát đã khiến cô không chịu được rùng mình nổi gai ốc bước chân cũng nhanh hơn. Phía cuối dãy đường là căn hầm cất chứa rượu có nhóm người đang làm gì đó, cô gái không lấy làm quan tâm mấy định quay người rời đi thì đã bị bàn tay kéo lôi vào trong góc tường khuất.

"A"

"Suỵt, Tinh Khuê là mình đây"

"Cậu làm gì ở đây chẳng phải nói đi vệ sinh sao?"

Mạc Linh luống cuống đưa tay bụm miệng cô lắc đầu ra hiệu ý bảo đừng nói lớn tiếng kẻo sẽ bị người trong phát hiện .

"Có chuyện gì?"

"Lúc nãy mình tình cờ đi ngang đây nghe được bọn họ đang giao dịch ma túy đấy. Nếu chúng ta bị nhìn thấy chắc chắn sẽ tới cho mà xem. "

"Cậu chắc chắn?" Tinh Khuê nửa tin nửa ngờ lách người ló đầu vào khe vách tường lắng tai hóng chuyện ở phía đằng xa xem lời của Mạc Linh có phải là thật hay do cô gái này vẫn còn say rượu chưa tỉnh nên sinh ra ảo giác hay không?

"Số hàng lần này bao nhiêu? "

"50 triệu nhân dân tệ."

"Cái gì, sao lại đắt hơn lần trước?"

"Đừng quên cảnh quan mấy ngày nay giám sát chặt chẽ thế nào, có được số lượng đầy đủ như vậy vượt biên đã là may mắn lắm rồi, đừng đòi hỏi."

"Thôi được!"

Người áo đen mở cốp vali bên trong đó là những sấp tiền dày cộp chất đống, phía bên này cũng hài lòng kéo túi vải lớn để lộ ra toàn bộ đều là hàng trắng các loại khác nhau ( ma túy đá dạng bột, viên, chất kí©h thí©ɧ .....)