Chương 28

Lúc này gương mặt David mới dãn ra, ánh mắt tươi cười: “Vậy là được rồi, giờ này bữa tối chắc cũng chuẩn bị xong rồi, đi chúng ta xuống ăn tối.”

Cố Nam Khê gật đầu, khoác vai David vui vẻ xuống dưới tầng. Bữa tối cũng giống như bao ngày khác, chỉ có điều vui vẻ và ấm áp hơn.

Trong một quán bar cao cấp âm nhạc khuấy động không khí, các cô gái mặc váy bó sát ngắn cũn cỡn khéo léo khoe những đường cong trên cơ thể. Mùi rượu hòa quyện với mùi nước hoa nồng đậm tạo nên không khí tràn đầy sắc dục.

Trên bàn hai người đàn ông đẹp trai đang ngồi đối diện thưởng thức từng ly rượu thượng hạng. Rất nhiều phụ nữ chú ý đến họ.

“Dạo này thế nào rồi?”-Giọng của Tứ Lộ vang lên.

Hàng Cẩn đưa ly rượu lên miệng uống một ngụm, vẻ mặt ưu sầu: “Không có tiến triển gì, cô ấy dường như càng ngàng càng muốn xa cách với em.”

“Haizz, không ngờ khả năng theo đuổi phụ nữ của cậu lại kém đến như vậy, có cần anh chỉ dạy vài chiêu không?”

Hàng Cẩn tiếp tục đưa ly rượu lên nhưng bị Tứ Lộ cản lại.

“Chú đừng có vẻ lụy tình như thế, phụ nữ họ thường thích đàn ông trưởng thành, chú phải dùng lạt mềm buộc chặt.”

Hàng Cẩn lắc đầu: “Cô ấy khác, anh không hiểu được đâu.”

“Chú lại coi thường anh rồi đấy, tình trường làm sao anh thua được, chú nghe anh nói đây phụ nữ giống vợ chú anh rất hiểu, cô ta đang hoang mang giữa thích và không hiểu thích ra sao. Bây giờ chú phải làm cho cô ta…”

Hàng Cẩn gạt ly rượu trên bàn xuống đất, đôi mắt đυ.c ngầu, tiếng đổ vỡ làm mọi người chú ý về phía họ. Âm nhạc chợt tắt, không khí có chút khó thở.

“Em biết tự phải làm gì.”

“Vậy sao? Nếu biết thì chú sẽ không ngồi đây làm bạn với rượu.”

“Còn anh thì sao? Không phải vẫn nhớ nhung người phụ nữ ấy sao? Chúng ta đều là kẻ thất tình mà thôi.”

“Ha haha…”

Tứ Lộ ôm bụng cười, nụ cười đắng chát và nhạt nhẽo. Hắn đưa tay vẫy một người phụ nữ phía xa để ý họ từ rất lâu. Vừa vẫy cô ta đã cầm ly rượu lên tiến về phía họ.

“Anh gọi em sao?”

Người phụ nữ mặc chiếc áo hai dây ngắn cũn cỡn, chỗ nào khoe được đều khoe ra hết. Bộ ngực lớn dựa vào người Tứ Lộ vẻ khıêυ khí©h. Hàng Cẩn đáy mắt không vui, người phụ kia làm anh ghê tởm.

“Không phải em để ý bọn anh từ đầu sao?”

Nụ cười của người phụ nữ kia càng quyến rũ hơn, ngón tay đưa lên ve vãn Tứ Lộ.

“Anh này, anh có biết trong mắt em anh có sức hút thế nào không?”

“Chứ không phải vì ví của anh dày à?”

Vẻ mặt của cô ta phớt hồng dường như mọi suy đoán của cô đều bị người đàn ông này lường trước.

Hàng Cẩn biết sao Tứ Lộ lại thay đổi chóng mặt đến vậy, chỉ cần nhìn người phụ nữ ngồi bàn số hai kia anh liền gật đầu không dám nói gì mặc kệ Tứ Lộ diễn.

Đáy mắt người phụ nữ kia dán lên người Tứ Lộ, vẻ thất vọng cùng đau đớn hiện ra mồn một. Ly rượu đầy trên tay dốc vào miệng, một ngụm uống hết. Rượu cay nồng thấm vào cổ làm cô ấy ho sặc sụa, mắt hoe đỏ.

Nhưng sự đáng thương ấy không thể níu kéo được người đàn ông chăng hoa bên này. Anh liên tục khıêυ khí©h mắt nhìn của cô, người đàn bà lẳиɠ ɭơ này cũng nhiệt tình hưởng ứng. Hành động mờ ám nhưng đầy sắc dục khiến người phụ nữ phía xa kia cười méo mó. Cô ấy không thể nhẫn nhịn được nữa, đứng dậy toan rời đi.

Thấy dáng vẻ đau đớn ấy Tứ Lộ cũng không nói gì chỉ im lặng nhìn cô ấy rời đi.

“Anh không sợ đến một lúc nào đó sẽ đánh mất cô ấy ư?”

“Chuyện của tôi chú đừng để tâm lo chuyện của vợ chú đi kìa.”

Tô Hựu loạng choạng rời đi chẳng may lại va phải một tên háo sắc. Hắn giữ tay cô giọng khıêυ khí©h: “Cô gái, đi đâu đây?”

Tô Hựu cố gắng tránh đi giằng tay ra nhưng càng kéo càng bị anh ta lợi dụng. Hắn vô tình như cố ý trượt tay lên cơ thể cô. Cả người Tô Hựu ghê tởm nhưng không phản đối, cô muốn biết người đàn ông kia yêu cô bao nhiêu.

Cô kiễng chân lên ghé sát vào tai tên lưu manh đó thì thầm: “Muốn ngủ với tôi không?”

Nghe được câu này ánh mắt hắn sáng lên, bàn tay không còn kiêng dè mà trực tiếp đặt lên mông cô. Giọng nói cùng tiếng cười khiến Tô Hựu buồn nôn.

“Cô em đã chào mời như vậy thì anh sẽ không khách khí nữa.”

Cảnh này ngay lập tức bị Tứ Lộ nhìn thấy, vẻ mặt rất bình thản nhưng khói đen cùng sấm chớp bay đầy trên đầu. Nhất là lúc cái tay kia không biết xấu hổ chạm vào nơi mà Tứ Lộ anh thích nhất. Ly rượu trên tay vô thức bị bóp vỡ, Hàng Cẩn ngồi đối diện cũng bị dáng vẻ ghen tuông này chọc cười. Người phụ nữ đứng sát bên cạnh Tứ Lộ cũng không dám nhiều lời.

Tô Hựu cố tình dùng môi lướt qua cổ anh ta, tay đưa lên cởi chiếc áo khoác ngoài. Cả cơ thể khiêu gợi của cô phô bày trước ánh sáng. Đôi mắt của tên lưu manh kia sáng rực nhìn vào đôi bồng đào đỏ hồng. Lúc này dường như không thể chịu được nữa, Tứ Lộ cầm ly rượu khác trên tay ném thẳng vào lưng của tên lưu manh đó.

Trong một giây phút đó miệng Tô Hựu khẽ cong lên đạt được mục đích.

Tên lưu manh quay lại, nóng giận nạt nộ: “Thằng chó, mày thích gây sự hả?”

Tứ Lộ nhếch mép, ánh mắt nóng giận nhìn đôi bàn tay không biết an phận kia. Anh vỗ tay hai tiếng, lập tức vài tên vệ sĩ cao lớn tiến tới, Tứ Lộ ghé vào tai họ nói vài lời gì đó ngay lập tức tên lưu manh kia bị lôi đi. Nếu có trách thì trách bản thân hắn không có mắt nhìn.

Tứ Lộ bỏ lại Hàng Cẩn và người đàn bà kia đứng dậy cầm chiếc áo vest dưới ghế lên đi thẳng về phía Tô Hựu khoác lên người cô. Tô Hựu trên mặt không còn sự đau lòng lúc đó nữa, cô giả bộ không quan tâm.

“Cô nhớ tôi đến vậy sao? Hay cô không thể sống không có đàn ông?”

“Chát!”

Âm thanh hòa quyện vào không khí nóng bỏng, gương mặt Tứ Lộ vẫn không hề biến sắc ngược lại càng dồn Tô Hựu vào chân tường, hai tay giơ lên nắm chặt lấy tay cô: “Còn tát tôi? Hình như tôi chiều cô quá nên cô kiêu ngạo đúng không?”

“Không phải anh nói tôi với anh chỉ là thứ đồ chơi sao? Tôi cũng cần có chỗ dựa, tôi cũng… ưm…”

Tứ Lộ đột nhiên hôn lên môi cô, nụ hôn mạnh mẽ và cuồng nhiệt. Là dằn vặt, ghen tuông hơn là nuông chiều.

Đôi tay càn cuối không chịu yên phận mà sờ soạng khắp cơ thể cô, giọng khàn khàn: “Hắn chạm vào chỗ nào của cô? Mặc thứ giẻ rách này tới đây để quyến rũ ai?”

“Tứ Lộ, tôi nhớ anh đã tuyệt tình bỏ lại tôi!”

“Vậy sao? Tôi có nói là sẽ buông tha em chưa? Đàn bà của Tứ Lộ dù vứt đi cũng không thể để thằng đàn ông khác chơi.”

“Tôi trong mắt anh hèn hạ như vậy?”

Tứ Lộ đưa ngón tay lên vuốt từng lọn tóc nhỏ đen bóng, ngửi mùi thơm từ nó: “Không phải là muốn tôi ghen ư? Tôi ghen như vậy chưa đủ à?”

“Anh…”

“Chúng ta tìm nơi nào kín đáo để trao đổi riêng.”

“Một tháng không gặp anh vẫn là kẻ háo sắc như vậy.”

Tứ Lộ không quan tâm tới lời của Tô Hựu, anh chỉ ra hiệu về phía Hàng Cẩn rồi ôm cô rời đi. Hàng Cẩn nhìn bóng dáng kia thở dài rồi lắc đầu: “Mình còn chưa lo xong đòi làm quân sư tình yêu giúp người khác.”

Nói rồi anh đưa ly rượu lên uống một ngụm, vị của rượu cay nồng thấm vào cổ họng, cảm giác cay nóng làm người khác say mê.

*Cảnh báo: Chương sau có H