Chương 5

Mười mấy năm trôi qua, những bộ quần áo này vẫn treo ở đây giống như năm đó, hơn nữa nhìn khanh ra bất kỳ dấu vết phủ bụi nào, chắc hẳn những bộ quần áo này đối với Chu Thừa Tiên mà nói vô cùng trân quý, nhưng anh chưa bao giờ cấm cô chạm vào chúng, nhất là lúc cô chừng mười tuổi thích nhất là lấy những bộ quần áo này ra “mặc thử”, anh khanh chỉ khanh ngăn cản ngược lại hết sức phối hợp, sau khi cô chơi đủ lại sửa sang lại từng bộ từng bộ theo thứ tự để về chỗ cũ.

Mặc áo ngủ của mẹ đi chân trần chạy xuống cầu thang, cô đâm đầu vào sô pha lười biếng như cái túi trên ghế, cô muốn ở đây thực hiện lời hứa của mình chờ ba trở về.

Bàn chân trắng nõn đung đưa qua lại, ngón tay cuốn lấy đầu tóc ẩm ướt, trong lúc chờ đợi dài dằng dặc Ôn Ninh lựa chọn xem tiểu thuyết để gϊếŧ thời gian, cũng khanh biết cô xem nội dung gì, khuôn mặt nhỏ nhắn ngược lại càng lúc càng ửng hồng.

Chỉ có một trăm sợi vonfram dưới tác dụng của bóng đèn đem khanh gian trên dưới chia làm hai loại trạng thái mờ nhạt cùng bóng tối, như thế ánh sáng phối hợp với trang trí xung quanh, tựa hồ tốc độ thời gian trôi qua trong phòng đều chậm lại.

Khanh đến nửa giờ Ôn Ninh liền tắt điện thoại di động ngây ngốc nhìn chằm chằm ánh đèn khanh sợ chói mắt…

“Ninh Ninh…”

Điều đầu tiên Chu Thừa Tiên làm sau khi vào cửa là gọi cô, thuận tay cởi giày cởi bỏ cổ áo sơ mi cùng ống tay áo, mấy ly Whiskey làm cho ngực của anh hơi phiếm hồng.

Ánh mắt vẫn nhìn đầu cầu thang mong đợi bóng dáng con gái xuất hiện.

Khanh thể như nguyện trong lòng có chút mất mát cũng có chút tự trách, ngày đầu tiên con gái tới mình đã trở về muộn như vậy, chắc hẳn cô ngủ rồi...

Vội vã xác nhận suy nghĩ của mình xong anh liền đi tới đầu cầu thang, đi được một nửa mới chú ý tới người nằm trên sô pha, bước chân nhất thời cứng đờ tại chỗ.

Lẩm bẩm…

Sau khi dừng chân thật lâu, yết hầu anh hơi run, bước chân rất nhẹ.

Ngồi song song với cô gái trên mặt đất, ánh mắt nhìn về phía cửa, chà xát lòng bàn tay khô ráo phát ra tiếng vang xào xạc, một lát sau mới cứng ngắc quay đầu nhìn về phía con gái bên cạnh.

Khuôn mặt ấm áp trong lúc ngủ hơi hồng, lanh mi cong cong giống như là trăng lưỡi liềm trên trời, vai đeo dây váy ngủ rộng thùng thình trượt xuống gần như lộ ra gần nửa thân thể, trong đó cũng bao gồm một ngực vểnh lên, làn da trơn bóng trắng nõn như ngọc, anh đào đỏ sẫm phấn nộn mê người.

Nhìn con gái nửa thân trần của mình, trong ánh mắt Chu Thừa Tiên lóe ra ánh sáng đói khát...