Chương 32

- Anh cũng chẳng biết nói thế nào nữa, thời gian qua, quả thật anh rất...nhớ em…

- Thế? chỉ anh nhớ em? thế em không biết nhớ anh chắc? giận anh nữa...nhưng lại cũng thương anh… em biết anh và mọi người rất kỳ vọng vào anh mà...

……………….

- Thất bại không có nghĩa là mất tất cả mà anh! mình cùng cố gắng nhé……

Lúc đó em và tôi nói với nhau rất nhiều...những giận hờn...suy nghĩ của cả hai…

Bởi quả thực thời gian xa cách mấy tháng vừa rồi khiến chúng tôi càng như nhận ra tình cảm dành cho nhau nó lớn như thế nào… xa nhau như thế giúp chúng tôi nhận ra người ấy quan trọng với nhau ra sao……….

Đến nhà thầy chủ nhiệm ngồi chơi mà chúng tôi chỉ rủ rỉ với nhau một góc đến là buồn cười, tụi bạn tôi cũng quen rồi nên chẳng ai ý kiến ý cò…

Thầy thì muốn cả lớp tụ tập luôn ở nhà thầy, nhưng túm lại các ý kiến, chúng tôi quyết định về nhà cái Tr đập phá ở đây….Nhà nó gần như là trung tâm, từ đấy đi về nhà các đứa khác cũng không lệch nhau mấy…

Ngày tết mà, đồ ăn nhà nào cũng sẵn, nào bánh chưng, gà...giò… chúng tôi làm lẩu, vừa vui vừa dễ ăn…

lục đυ.c kéo nhau về nhà Tr, đứa đi mua đồ, đứa chuẩn bị….hai chúng tôi tạm gác lại ân oán…. cũng lao vào cùng tụi bạn nấu nướng… em chắc vẫn còn giận tôi lắm lắm thì phải nhưng không thấy em thể hiện …

rất nhanh chóng mấy nồi lẩu đã được dọn ra... rất ngon lành…

Chuẩn bị nhậu thì thấy em và Tr sắp hai bát canh và một cái mâm…

- Em đi đâu đấy? tôi lại gần hỏi

- Em và Tr mang sang bên mời ông bà Tr ạ, ông bà ở nhà thờ họ cách đây mấy nhà…

- Vậy ah? để anh bê cho….không nặng! ....tranh thủ cơ hội để làm em bớt giận mới được...

- Vâng, nặng lắm! thế anh chị mang sang mời ông bà hộ tôi nhé…. con Tr cười toe toét...

Mấy năm cấp 3 em và Tr chơi với nhau rất thân,như hai chị em, giờ hai đứa vẫn vậy, nên mọi người trong nhà Tr ai cũng quý e, cả ông bà Tr cũng vậy, nên thấy em và tôi sang, cái Tr liền ở nhà luôn…

Tôi nhận nhiệm vụ bê cái mâm đi cùng em, ông bà cái Tr ở riêng, ăn riêng, các cụ cũng cao tuổi nhưng vẫn minh mẫn và khỏe mạnh… cách 200m từ nhà Tr là ngôi nhà lớn bằng gỗ lim kiểu cổ 5 gian ngày xưa với cái cổng gạch đã loang lổ rêu xanh của thời gian...tôi và em đầy cổng bước vào sân, bóng cây nhãn cổ thụ che rợp cả cái sân gạch...một cây đào nho nhỏ được để ở giữa hè…với cái đèn nháy trang trí xung quanh rất là có không khí của mùa xuân

- Ông ơi, bà ơi cháu Y…

…………………….tiếng đẩy cửa cót két…, chỉ có bà bước ra…

- Ai đấy hử?

- Cháu Y bạn Tr...hôm nay tụi con làm cơm ở nhà Tr, chúng con mang canh sang mời ông bà ạ…

- Y ah con, lâu lắm rồi mới thấy mặt, chúng bay vào đây...ông mày vừa đi cùng với mấy ông bạn ra đình đánh cờ xuân rồi...bà cũng vừa ăn...chúng mày khéo bày vẽ…thui cứ để đấy, chiều ông về ông bà ăn sau...

- Dạ có gì đâu bà, tụi con nấu không ngon bà đừng chê nhé...

……….Phải nói em nói chuyện với bà hợp thật đấy, hay bà lâu không được nói chuyện cùng em nữa không biết, thấy lâu lâu tôi nhìn đồng hồ rồi nhìn em...đoán được ý tôi, em đứng dậy chào bà…

- Tụi con sang nhà Tr đây, không các bạn chờ, lát liên hoan xong con sang chơi với bà nhé…

- Uh các con đi đi...xong nhớ sang đây với bà rồi hãy về nha…

- Dạ vâng… em và tôi cùng ra cổng

- Eo, lát e lại sang nói chuyện với bà hả?

- Vâng...em nhìn tôi đầy ẩn ý…..

- Bộ bỏ anh một mình, hay để anh ngồi nghe chuyện hai bà cháu hả?

- Kệ anh, đáng đời, mấy tháng qua để người ta buồn người ta khóc thì sao?

Thui, anh xin, anh biết mình không đúng rồi mà...tui cầm tay em năn nỉ…..

- Được rồi, về nhanh không tụi nó chờ anh ah, lát nữa rồi phạt anh...

……………………………

Nhà Tr có anh trai hơn tụi tôi mấy tuổi nên rất hòa đồng, tụi con trai cùng anh chén tù chén tạc công nhận vui,chém gió tung trời... nhìn sang em ở bên mâm con gái, thấy em cũng đang nhìn tôi….thắc mắc không biết lát em phạt tôi như thế nào đây nữa...thui kệ, cứ uống mấy chén cái đã...

……

Cuộc vui nào rồi cũng sẽ tàn, tôi biết hôm nay còn phải làm rất nhiều việc với em nên uống mấy chén rồi ngồi im vào hậu trường, để mấy thằng giặc kia tiếp anh trai Tr…

….Qua buổi trưa, là ngày tết nên nhà đứa nào cũng có việc, chúng tôi chia tay nhau ở nhà Tr….tôi chờ em để em cùng các bạn nữ dọn dẹp bãi chiến trường...cuối cùng chỉ còn lại hai đứa, ông anh cái Tr thì giờ có khênh ra đường quốc lộ vứt cha cũng chẳng dậy nổi, say khướt được tui dìu vào trong buồng nằm ngáy oo rồi…

- Thôi hai đứa bay đi đâu thì lượn, để tao dọn nốt… cái Tr nháy mắt với em...chuyện tụi tôi nó chắc biết hết do em kể...

- Uh… mày dọn nốt nhé, tao sang chào ông bà rồi về luôn…

- Ừ...xong tao còn đi lễ với mẹ nữa cơ, hẹn gặp nhau sau nhé..

Lấy cái xe đạp, tôi và em sang nhà bà Tr...vừa đẩy cái cổng chưa kịp gọi đã thấy bà đang đi ra…tôi nhanh nhảu...

- Bà ơi tụi cháu sang chơi với bà đây? bà đi đâu thế ạ?

- Ừ...hai đứa bay cứ vào nhà, cái Y pha chè hai đứa uống nhé, bà chạy sang nhà bà hồng gửi ít lễ lên chùa lễ cầu may đầu năm…

- Dạ vâng ạ...dựng cái xe ở sân, chúng tôi cùng bước vào nhà...trời đầu xuân, có chút nắng nhè nhẹ nhưng vẫn hơi se se lạnh...chúng tôi ngồi xuống bộ trường kỷ...tôi nắm tay em…

- Y còn giận T lắm hả?

- Nếu là Y làm thế? T có giận Y không?..........

.............Không trả lời, tôi ôm chặt Y vào lòng…

- Bà về bây giờ kìa….ở đây không ...Y đẩy tôi ra

Nhưng tôi vẫn siết thật chặt vòng tay...và cúi xuống...một nụ hôn chứa đựng bao nỗi nhớ nhung, sự khát khao, hối lỗi của tôi cùng sự giận hờn đầy thương yêu của em… nụ hôn của tình yêu lần đầu đối diện với những phong ba của cuộc sống...em đáp lại tôi một cách đầy đam mê………..vòng tay em không còn đẩy tôi ra nữa mà nó đã ôm siết lấy tôi...thật chặt….

….Hôn nhau như chưa bao giờ chúng tôi được hôn vậy….sẵn có chút men… cộng với sự xa cách bấy lâu làm tôi như biến thành con người khác...

.........tôi luồn một tay lên phía trước em...

.........vừa hôn vừa xoa nhẹ lên cái đỉnh núi thiên thần….