Chương 24

Đậu đỏ bí truyền cũng là mềm mại thơm ngọt, phối thêm với sữa bò, sẽ không làm người ta cảm thấy ngấy, ngược lại cảm thấy môi răng lưu hương, dư vị vô cùng.

Đây là loại điểm tâm ngọt mới lạ, Vu cô cô chưa từng thấy qua, cho nên bà nhìn một hồi lâu, lúc này mới chậm rãi di chuyển cái muỗng.

Vu cô cô chỉ múc một lần nhưng được tới hai viên, một viên có màu vàng rực, viên kia lại trắng như tuyết.

Viên mập mập màu vàng mang theo hương vị bí đỏ nhàn nhạt nhưng cũng có vị đường ngọt lành, viên trắng mập mạp còn lại mang theo một chút mềm mại của khoai môn, nhưng bởi vì lúc sau có cho thêm bột sắn, nên tăng thêm tính đàn hồi, có cảm giác dai hơn, thêm vào đó còn có một ít đường trắng thơm ngọt, làm vị của nó càng ngon hơn.

Cùng với hai viên nho nhỏ mập mạp chính là nửa hạt đậu đỏ bí truyền, cảm giác mềm nhuyễn, phối thêm sữa bò nhẹ nhàng khoan khoái, làm cho Vu cô cô hưởng thụ nheo nheo mắt.

Sau khi ăn một miếng đó, Vu cô cô không tự giác múc muỗng thứ hai, sau khi nhai kỹ và nuốt xuống bụng, vẻ mặt tán thưởng gật đầu: “Không tệ.”

Vừa nói dứt câu, Vu cô cô đã cảm thấy hai chữ này không đủ lắm, rất nhanh lại gật đầu: “Tay nghề của ngươi rất tốt, không thua những nữ ngự trù hoàng thất đâu.”

Được khích lệ, Tiêu Niệm Chức cũng không kiêu ngạo, khiêm tốn cười nói: “Cái này là cô cô thiên vị ta.”

Đối với chuyện này, Vu cô cô chỉ bất đắc dĩ lắc đầu: “Ngươi đó, ngược lại rất khéo đưa đẩy.”

Tiêu Niệm Chức ngoan ngoãn ăn, cũng không nói nhiều lời.

Vu cô cô cũng không nói thêm nữa, chuyên tâm hưởng thụ đồ ăn ngon.

Sau khi ăn xong, thu dọn chén đũa, Tiêu Niệm Chức nhẹ giọng hỏi: “Cô cô, đêm qua Phú thẩm tử và các bà ấy quan tâm, vì vậy ta muốn chia sẻ với họ một ít, như vậy có được không ạ?”

Quả thật không tệ khi có mối quan hệ tốt với những người ở bếp sau.

Hơn nữa đây chỉ là những thẩm thẩm, cũng sẽ không gây ra những sự việc không dễ nghe cho lắm.

Cho nên, Vu cô cô gật đầu: “Ừm, buổi tối lúc ăn cơm, mang qua cho các bà đi, Diệp thẩm và Cốc thẩm chắc cũng ở đó. Cốc thẩm là kiểu người có gương mặt lạnh lùng, nhưng kỳ thật tính tình rất tốt, đừng bị bà ấy dọa sợ.”

Tiêu Niệm Chức ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, ta nghe theo cô cô.”

Lúc ăn cơm trưa, quả thật Tiêu Niệm Chức đã nhìn thấy hai người khá lạ mắt, một người vui vẻ, một người khác lạnh băng, cũng không nhìn lướt qua nàng.

Lúc ấy Tiêu Niệm Chức cũng không thèm để ý, chuyện giao tiếp giữa người với người chính là như vậy, bất kể ngươi làm tốt như thế nào, sẽ luôn có những người không thích ngươi.